Chiến Thần Bất Bại

Chương 3862:




“Dựa theo thỏa thuận của chúng ta, chúng tôi chỉ có thể ở điện Thần Long trên danh nghĩa, không phải thật sự gia nhập với môn phái của Tiêu Chính Văn!”

 

Bạch Ngọc Trinh gật đầu, xem như đồng ý lời hắn nói.

 

Dẫu sao khai sơn lập môn phái mà ngay cả một môn nhân đệ tử ra hình ra dạng cũng không mời về được thì sẽ làm hỏng cả danh vọng của Tiêu Chính Văn!

Vì vậy, Bạch Ngọc Trinh mới mượn thế lực nhà họ Bạch, mời Tiết Hoài Lễ trợ giúp.

 

Tiêu Chính Văn vốn không muốn làm giả, nhưng lại không đành phụ lòng tốt của Bạch Ngọc Trinh, mới miễn cưỡng đồng ý để Tiết Hoài Lễ ở lại.

 

Ngược lại Tiết Hoài Lễ nhìn mọi người của điện Thần Long đang ngồi thiền bên trong Đế Khư, trên mặt lộ nụ cười khinh thường nói: “Khó trách Lục Tiêu Dao lại từ chối thẳng mặt!”

 

“Toàn bộ Đế Khư trừ Tiêu Chính Văn và ba người gọi là Long Tôn kia, thậm chí ngay cả một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cũng không thấy, điện Thần Long còn vọng tưởng đặt chân ở Đông Vực ư?”

 

Người đàn ông bên cạnh Tiết Hoài Lễ kia lập tức giễu cợt nói.

 

Điều khiến hắn xem thường là bản thân Tiêu Chính Văn cũng chỉ có cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà thôi, người có cảnh giới giống như anh ở Đông Vực có thể tìm được vô số!

 

Nhưng có người Nhân Hoàng cấp năm nào dám khai sơn lập môn phái? Đừng nói đến chuyện đưa thế lực từ thế tục vào đây chiếm đóng!

 

“Được rồi, dù sao chúng ta cũng chỉ cùng bọn họ diễn một màn kịch thôi, tùy bọn họ đi!”

 

Tiết Hoài Lễ lại lười đánh giá thêm.

 

Theo lễ nghi bình thường, làm chủ nhân Đế Khư, bất kể thế nào Tiêu Chính Văn cũng phải đích thân ra mặt chào đón, nhưng đợi suốt ba tiếng đồng hồ, ngay cả bóng dáng của Tiêu Chính Văn cũng chẳng thấy đâu.

 

Ngay cả Tiết Hoài Lễ cũng không kiềm chế được tức giận, tìm thẳng đến Bạch Ngọc Trinh nói: “Cô Bạch, chẳng lẽ anh Tiêu không định tự mình chào đón sao?”

 

Thấy giọng điệu Tiết Hoài Lễ hơi cáu, hơn nữa trên mặt còn có mấy phần giận dữ, Bạch Ngọc Trinh vội vàng cười nói: “Hai vị, quả thực không khéo, mấy ngày nay công việc của anh Tiêu bận rộn quá!”

 

“Cho nên xin hai vị lượng thứ cho!”

 

Tiết Hoài Lễ nghe vậy, sắc mặt liên tiếp thay đổi mấy lần, nếu không phải nể mặt Bạch Ngọc Trinh, hắn đã nổi đóa từ lâu!

 

Một mực nhìn theo bóng dáng Bạch Ngọc Trinh đi xa, người đàn ông bên cạnh mới lạnh lùng nói: “Hừ! Tiêu Chính Văn này cao giá ghê!”

 

“Thật sự coi mình là thế gia lớn mạnh như nhà họ Khổng, nhà họ Bạch rồi à? Chúng ta chịu tới là vì nể mặt nhà họ Bạch, nếu không phải cô Bạch tự ra mặt, Tiêu Chính Văn là cái thá gì!”

 

Tuy danh tiếng hai người họ không bằng Lục Tiêu Dao, nhưng ít nhất Tiêu Chính Văn cũng nên nghênh đón một chút, khách sáo một phen chứ!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại gạt bọn họ sang một bên, không nghe không hỏi, rõ ràng là không coi bọn họ ra gì!

“Được rồi, coi như vì lợi ích mà cô Bạch đã hứa hẹn, tạm thời nhịn một chút đi, dù sao mấy ngày nữa, Đế Khư làm xong chúng ta cũng xong việc rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.