Chiến Thần Bất Bại

Chương 3833:




Thực ra, Chu Hi đã đến từ lâu rồi nhưng vẫn không lộ diện công khai mà chỉ ẩn mình vào đám đông.

 

Ngay từ khi Lý Bạch ra tay, Chu Hi đã có một dự cảm không lành, ngay cả một người như Lý Bạch cũng ra mặt vì Nữ Đế, vậy Tiêu Chính Văn sẽ càng không thể ngồi xem mà không đếm xỉa!

 

Kết quả đúng như ông ta dự đoán, Tiêu Chính Văn quả nhiên đã đến, hơn nữa còn dẫn theo tên biến thái cùng cực là Viên Thiên Canh!

 

Nhìn thấy Vu Khiêm và Thượng Quan Vô Kỵ bị đánh đến mức máu me be bét, trong lòng Chu Hi cũng nảy sinh ý rút lui, nhưng còn chưa kịp chạy thoát, ông ta đã bị Tiêu Chính Văn gọi lại!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu… cậu muốn làm gì?”

 

Nhìn thấy ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Tiêu Chính Văn, Chu Hi sợ tới nỗi run cầm cập!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn đâu cho phép ông ta ngọ nguậy phản kháng, một lực hút mạnh mẽ hút lấy cả người Chu Hi qua!

 

“Bốp!”

 

Tiêu Chính Văn túm cổ Chu Hi, ném thẳng đến trước bia một của Nữ Đế!

 

Cú ngã lần này khiến hai mắt của Chu Hi nổi đom đóm, mồ hôi lạnh chảy dài trên má Chu Hi.

 

“Tôi nhớ rằng, cách đây không lâu, tôi đã từng cảnh cáo ông rồi, xem ra ông không thấy quan tài không đổ lệ!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa vung ngón tay!

 

Một làn sóng khí cuồng bạo đột nhiên cuộn trào trong hư không!

 

“Phù!”

 

Một luồng khí lực đánh mạnh vào người Chu Hi, trong phút chốc, Chu Hi hóa thành sương máu!

 

Người của Bát Hiền Từ bị giết rồi!

 

Toàn bộ Đông Vực hoàn toàn chấn động!

 

Vào lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ bay lên từ trong Bát Hiền Từ, lao thẳng lên bầu trời!

 

“Ai không phục đều có thể đánh!”, đôi mắt Tiêu Chính Văn cuồn cuộn ý chí chiến đấu, xem nhẹ tất cả!

 

Viên Thiên Canh chậm rãi bước ra, đứng sau lưng Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nhìn về hướng Bát Hiền Từ.

 

Khi hai ánh mắt va chạm kịch liệt trên không trung, cuối cùng, vị cao thủ cảnh giới Đế Cảnh kia của Bát Hiền Từ cũng thu lại khí thế!

 

“Ôi! Bát Hiền Từ vậy mà lại nhẫn nhịn?”

 

Lúc này, tất cả mọi người đều không nhịn được mà nhíu mày.

“Nhà họ Khổng nếu không phục có thể xông vào đánh bất cứ lúc nào, tôi nhất định sẽ tiếp đến cùng!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn giống như một tiếng sét cắt ngang bầu trời, vang vọng trên khắp bầu trời Đông Vực!

“Anh Tiêu, tôi đại diện cho cả nhà họ Võ cảm ơn anh Tiêu đã ra tay giúp đỡ. Nhà họ Võ tôi chắc chắn sẽ không quên ơn của anh Tiêu”.

Nói rồi Võ Anh Hào chắp tay với Tiêu Chính Văn, nước mắt chực trào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.