Chiến Thần Bất Bại

Chương 3816:




Giờ phút này ngay cả Vu Khiêm cũng giật mình.

 

Nhưng giây kế tiếp, một áp lực còn đáng sợ hơn che phủ vạn dặm!

 

Lập tức đất rung núi chuyển, vô số dung nham phun ra, khí bay lên đến tận trời!

 

Dẫu sao cảnh giới của hai người Thượng Quan Vô Kỵ và Vu Khiêm bày sẵn ra đó, căn bản không phải thứ mà Thượng Quan Uyển Nhi có thể địch nổi.

 

Một luồng sáng đỏ tiến lên đón lấy đòn tấn công có một không hai của Thượng Quan Uyển Nhi!

 

Trong phút chốc, bầu trời tựa như có thể nổ tung bất cứ lúc nào, khí tức kinh khủng cuốn ngược về, lao thẳng vào Thượng Quan Uyển Nhi!

 

“Thượng Quan Vô Kỵ! Ban đầu Nữ Đế thật sự không nên tha cho ông một mạng!”, Thượng Quan Uyển Nhi căm hận nhìn luồng sáng đỏ kia chạy thẳng tới phía mình, ngay sau đó vung tay lên ném một miếng ngọc như ý ra!

 

“Ầm!”

 

Ngọc như ý va chạm với ánh sáng kia khơi dậy đợt sóng khí vạn trượng, ngay cả mọi người bên cạnh xem cuộc chiến cũng bị sóng khí này hóa thành máu trong nháy mắt!

 

Mà ngọc như ý kia cũng hóa thành bột vụn, khắp đất trời!

 

“Báu vật hiếm lạ Nữ Đế ban cho cô, hẳn không chỉ có miếng ngọc Như Ý này nhỉ? Cơ hội khó được, chúng ta phân định thắng thua đi!”

 

Vu Khiêm vừa dứt lời, vung kiếm dài trong tay lên, chém về phía Thượng Quan Uyển Nhi!

 

“Giết!”

 

Thượng Quan Vô Kỵ cũng quát lên một tiếng, theo sát sau lưng Vu Khiêm, chém tới Thượng Quan Uyển Nhi!

 

Ba luồng khí tức kinh khủng hòa vào nhau, tựa như bầu trời cũng sắp bị ba loại khí tức này xé rách!

 

Dù Thượng Quan Uyển Nhi đã dùng hết sức lực, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn hai người họ lại mà thôi, dẫu sao sự chênh lệch thực lực thực sự quá lớn!

 

Nếu như không có vật luôn mang trên người của Nữ Đế, e rằng giờ phút này Thượng Quan Uyển Nhi đã sớm phơi xác tại chỗ.

 

“Tuyệt đối không thể để cho cô ta có cơ hội hít thở!”, Vu Khiêm hét lớn một tiếng, xông về phía Thượng Quan Uyển Nhi!

 

“Thượng Quan Uyển Nhi, niệm tình cô là con cháu của nhà Thượng Quan, tôi cho cô cơ hội cuối cùng, chỉ cần cô chịu dừng tay, hôm nay tôi có thể không nhắc chuyện cũ nữa!”

 

Thượng Quan Vô Kỵ vừa áp tới Thượng Quan Uyển Nhi, vừa mở miệng lớn tiếng nói.

“Bớt nói nhảm đi, hôm nay không phải ông chết thì là tôi mất mạng! Đại Chu không có thứ hèn nhát! Thượng Quan Uyển Nhi tôi cho dù tan xương nát thịt cũng tuyệt đối không cúi đầu trước lũ loạn thần tặc như các người!”
Thượng Quan Uyển Nhi thấy chết không sợ, đồng thời sử dụng hai món đồ ngọc, nhảy lên đánh hai người Thượng Quan Vô Kỵ và Vu Khiêm!

“Cô tự tìm đến cái chết!”
Vu Khiêm hoàn toàn bị chọc giận, khí tức quanh người ông ta bộ lộ ra hết, vô cùng uy nghiêm!

Nếu không phải Thượng Quan Uyển Nhi mang bảo vật quý giá thì giờ phút nà, đã sớm bị khí tức của ông ta khống chế không thể động đậy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.