Chiến Thần Bất Bại

Chương 1436: Giác ngộ, đột phá




Tiêu Chính Văn nặng nề gật đầu, gần đây Võ Thí Thiên thật sự đã quá yên tĩnh, thậm chí ngay cả Võ Thần Tông cũng đóng cửa sơn môn, gần như tất cả đệ tử đều không ra khỏi núi!

Điều này quá mức khác thường, Tiêu Chính Văn vẫn luôn cử người bí mật theo dõi mọi nhất cử nhất động của Võ Thần Tông, nhưng tình báo thu được đều là Võ Thần Tông đã đóng cửa sơn môn.

“Thiên Tử đừng lo lắng, tôi tuyệt đối sẽ không xem nhẹ Võ Thần Tông!

Nói xong, Tiêu Chính Văn thảo luận với Thiên Tử và Tần Vũ hồi lâu rồi mới tạm biệt rời đi.

Ngay khi lên máy bay, Tiêu Chính Văn lập tức gửi tin nhắn cho hai người Long Ngao và Long Nguyệt, bảo bọn họ nhanh chóng kêu gọi tất cả những thành viên điện Thần Long có cảnh giới Thiên Vương trở lên tập hợp tại trụ sở chính.

Khi nhận được tin nhắn của Tiêu Chính Văn, Long Ngao và Long Nguyệt đã bàn bạc một hồi, sau đó lập tức triệu tập tất cả những cường giả cảnh giới Thiên Vương của điện Thần Long.

Bây giờ những cường giả cảnh giới Thiên Vương trong điện Thần Long đã đạt đến số lượng hơn mười người, tuy nhiên cảnh giới vẫn còn tương đối thấp, hầu hết đều ở cấp độ Thiên Vương một sao, còn cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng so với trước đây thì thực lực tổng thể đã nâng lên không chỉ một bậc.

Đêm hôm đó, khi Tiêu Chính Văn về đến trụ sở chính của điện Thần Long đã lập tức dẫn theo một đám người đi vào rồi cùng nhau bế quan.

Để nhanh chóng nâng cao thực lực của những thành viên điện Thần Long, Tiêu Chính Văn đã chia sẻ cụ thể với mọi người một số trải nghiệm tâm đắc gần đây của mình và phương pháp sử dụng trận pháp bí mật không gian.

Hơn nữa còn giải thích vô cùng cặn kẽ về một số chi tiết nhỏ.

Đêm hôm đó ở trụ sở chính của điện Thần Long, cả bầu trời đột nhiên tràn ngập ánh sáng vàng, hàng chục ánh sáng vàng phóng thẳng lên mây!

Tiêu Chính Văn, Long Ngao và Long Nguyệt tìm một nơi vắng vẻ rồi ngồi xếp bằng.

Trước mặt ba người họ là một vũng nước được hình thành một cách tự nhiên, dưới sự phản chiếu của ánh trăng, trên mặt nước khẽ gợn sóng!

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên ngước nhìn những vì sao tràn ngập trên bầu trời.

Lúc này, Tiêu Chính Văn cảm nhận được từng khớp xương, từng huyệt đạo trong cơ thể mình đều đang hấp thụ một sức mạnh vô hình.

Khi dòng suy nghĩ của Tiêu Chính Văn đang tuôn trào, cây cỏ hoa lá xung quanh như đang tràn đầy sức sống.

Thật ra, chỉ khi đạt đến cảnh giới Thiên Thần mới có thể hiểu được cơ thể con người đang trải qua một quá trình như thế nào từ khi sinh ra cho đến khi chết.

Mỗi tế bào của cơ thể con người, dù là thay cũ đổi mới hay sinh lão bệnh tử, tất cả đều đang bị ảnh hưởng bởi từ trường của cơ thể con người!

Cũng giống bản thân bức xạ là một từ trường gia tốc.

Vì vậy, mọi sinh vật bao gồm cả con người dưới sự bức xạ cũng sẽ đẩy nhanh quá trình tử vong!

Thậm chí còn bởi vì giữa chừng phát sinh một số trường hợp khẩn cấp không thể đoán trước được mà tay chân và tướng mạo sẽ xuất hiện sự biến dị!

Loại từ trường này là một sức mạnh vô hình mà những người muốn trường sinh bất lão và đắc đạo thành tiên vẫn luôn tìm kiếm từ thời xa xưa đến nay.

Còn được gọi là con đường lớn!

Từ trường trong cơ thể con người, tự nó đã liên kết thành một thể với vũ trụ, cho nên mỗi tế bào trong cơ thể con người cũng giống như những vì sao trên bầu trời, chính là những vì sao tạo nên một vũ trụ bao la.

Mà cơ thể con người được tạo thành từ nhiều tế bào.

Bản thân những tế bào này lại bị giam cầm bởi từ trường bên ngoài.

Vì vậy, người bình thường vốn không cảm nhận được sự tồn tại của sức mạnh này!

Nó trở thành một gông xiềng hạn chế tất cả mọi người trong vô hình!

Tất cả những người phá vỡ được gông xiềng này xứng danh là Thiên Tiên trong thời cổ đại!

Lúc này Tiêu Chính Văn đang cảm nhận gông xiềng, hơn nữa anh không ngừng huy động từ trường trong cơ thể mình tấn công nó!

Tiêu Chính Văn đã luôn suy ngẫm kể từ khi anh tận mắt chứng kiến cảnh tượng một cái chỉ tay của Sáng Thế Chủ!

Trên thực tế, sự chênh lệch giữa anh và Sáng Thế Chủ không chỉ ở cảnh giới mà còn có sự khác biệt rất lớn ở tầm hiểu biết về mối quan hệ của cơ thể người và vũ trụ.

Cũng như cái gọi là một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật!

Vậy một ở đây rốt cuộc là gì?

Từ những lời nói của Sáng Thế Chủ, Tiêu Chính Văn đã nhận ra, cái gọi là một chính là ý nghĩ!

Như câu nói con đường ma đạo chỉ cách nhau trong một ý nghĩ!

Tất cả những điều này nhìn thì đơn giản nhưng muốn thật sự lĩnh ngộ được thì lại khó như lên trời!

Cũng giống như bao người, cả đời chỉ dừng lại ở cảnh giới Thiên Thần bốn sao, thậm chí ngay cả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương cũng sẽ trở thành hy vọng xa vời với bọn họ.

Lý do khiến Tiêu Chính Văn có thể suôn sẻ như thế trong suốt đoạn đường chỉ bởi vì một chữ “ngộ”.

Ngay lúc Tiêu Chính Văn nhắm mắt lại, những vệt sáng tỏa ra từ chín tầng mây trên cao sà xuống người Tiêu Chính Văn, như thể có vô số luồng chân khí đang dâng lên trong cơ thể anh!

Một sức mạnh vô cùng lớn đang dâng trào và nổi lên trong cơ thể!

Sức mạnh này càng lúc càng mạnh, mỗi khi Tiêu Chính Văn hít thở thì không gian xung quanh cũng sẽ xuất hiện sự dao động nhỏ!

Một màn sáng chói lóa màu vàng đột nhiên bao trùm lấy Tiêu Chính Văn, dường như anh đã không ngừng biến hóa trong không gian rộng lớn chỉ trong tích tắc!

Không gian ,thời gian, như thể mọi thứ đều có mối liên kết chặt chẽ với một sức mạnh thần bí!

Lãnh Vực!

Trong đầu Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện một đoạn văn được ghi chép trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục!

Thứ thật sự có thể đột phá giới hạn của cơ thể con người chính là Lãnh Vực!

Lãnh Vực này không giống với Lãnh Vực kiếm pháp, cũng không giống với kiếm ý!

Mà là trở thành chủ nhân của vạn vật trong một không gian nhất định, hay cả trong không gian và thời gian!

Nói cách khác, tất cả những thứ đó đều được sức mạnh con người điều khiển, cho dù là hiện tượng thiên văn, hay khí tức, bất kể là sự sống chết của vạn vật, chỉ cần nằm trong Lãnh Vực đều sẽ do chủ nhân của Lãnh Vực điều khiển!

Bỗng nhiên, trong lòng Tiêu Chính Văn như đã hiểu ra, màn ánh sáng màu vàng cực lớn kia đột nhiên xông thẳng lên trời, rồi từ trên chín tầng trời rơi ngược lại vào người Tiêu Chính Văn!

Một giây tiếp theo, từ trong cơ thể Tiêu Chính Văn bay ra chín con rồng màu vàng, quanh quẩn qua lại trên bầu trời.

Từng tiếng gầm của rồng vang khắp chân trời!

Long Nguyệt và Long Ngao đều nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt không thể tin được!

"Phá!"

Cảm nhận được sức mạnh thần bí, Tiêu Chính Văn đột nhiên rống lên một tiếng giận dữ!

Trên bầu trời, chín con rồng ngay sau đó phóng thẳng lên trời, sức mạnh dâng lên như thủy triều, hoành hành ngập trời!

Chưa đầy một khắc, bầu trời phía trên của đám người Tiêu Chính Văn đều xuất hiện cảnh tượng sụp đổ!

Cũng may ở đây là trong núi sâu, nếu không, người dân ở Giang Trung mà thấy cảnh tượng kỳ dị này thì sẽ bị dọa sợ chết khiếp!

“Long... Long trời lở đất?”

Long Ngao còn chưa dứt lời, mặt đất dưới chân anh ta đột nhiên vỡ vụn.

Khi anh ta nhìn xuống dưới chân, chỉ thấy bản thân đang ở trong khoảng không, mà dưới chân lại là vực sâu đen thẳm không thấy đáy.

Vũng nước trước mặt bọn họ cũng bốc hơi trong nháy mắt, lúc này mấy người họ như đang ở trong vũ trụ trôi lơ lửng giữa không trung trong trạng thái khó tin!

Nguyên khí!

Trong lòng Tiêu Chính Văn chợt nghĩ đến hai từ nguyên khí, chẳng lẽ đây là nguyên khí mà cụ tổ đạo gia từng nhắc đến?

Từ trường hay lực từ cũng được, sao trời hay vũ trụ cũng xong, hư không hay muôn vật cũng thế, tất cả mọi thứ đều ở trong nguyên khí?

Đoạn văn này trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục lại lần nữa xuất hiện trong đầu của Tiêu Chính Văn.

Chỉ là trước đó, Tiêu Chính Văn không hiểu vì sao cái gọi là nguyên khí lại có thể bao gồm mọi cảnh tượng!

Chỉ khi đích thân cảm nhận được sức mạnh có thể thay trời đổi đất, Tiêu Chính Văn mới hiểu nguyên khí là gì!

Ngay lúc Tiêu Chính Văn đã thực sự hiểu ra, thì các đại danh sơn cũng đồng loạt nhìn lên bầu trời.

Một ánh hào quang màu vàng rực rỡ chiếu thẳng lên trời, tất cả các cường giả cảnh giới Thiên Thần nhất thời đều cảm nhận được một sức ép mà trước đây chưa từng có!

Lúc này, bên trong học viện võ thuật Thiên Sơn, Cổ Thiên Đức đang nhìn lên trời với vẻ mặt đầy hoảng hốt, kinh hãi nói: “Có người đang đột phá cảnh giới Nhân Vương ư?”

“Không, khí tức này tuyệt đối không phải là Nhân Vương, mà là Thiên Thần, hoặc là khí tức độc nhất vô nhị của Thiên Thần một sao! Chẳng lẽ là Tiêu Chính Văn?”

Lạc Trường Sinh cũng bị suy đoán của mình dọa sợ toát mồ hôi lạnh!

Cho dù người đó có phải là Tiêu Chính Văn hay không cũng phải đẩy nhanh hành động để đưa Tiêu Chính Văn vào chỗ chết càng sớm càng tốt!

Nghĩ tới đây, Lạc Trường Sinh vội vàng nói với một tên đệ tử phía sau: “Mau, mau thông báo với ông Tần, bảo ông ta sáng sớm ngày mai đến Giang Trung hỏi thăm Tiêu Chính Văn!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.