Chiến Thần Bất Bại

Chương 1405: Đại đế Ahexangin




Ba cường giả ở cảnh giới Thiên Thần hai sao đồng thời hành lễ, khiến cho những người vẫn chưa nhận ra thân phận của người này đang đứng bên dưới đều vô cùng kinh ngạc!

Ngay cả vua Arthur mà cũng phải gọi đối phương một tiếng “Đức vương tôn kính”?

“Người này là ai?”

“Ngay cả vua Arthur cũng phải tỏ ra tôn kính cụ ta như vậy, xem ra người này là một nhân vật tầm cỡ rất đẳng cấp?

“Người này hình như… hình như là Ahexangin!”

Trong đám đông bất chợt có người kinh hô thành tiếng, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông vừa tới sau cùng!

Chỉ thấy người đàn ông đó có khí phách phi phàm, mái tóc dài ngang hông tung bay trong gió, thanh giáo dài trong tay loé lên ánh sáng sắc lạnh!

Ông cụ gia tộc Asia Lanci khẽ gật đầu nói: “Không sai, chính là đại đế Ahexangin!”

Lời này vừa được thốt ra, tất cả mọi người đều hết sức chấn động.

Bất luận là nhân vật lãnh đạo quân đội của các quốc gia hay những vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất một phương hoặc quý tộc trong số mười gia tộc lớn đều đồng loạt hành quý tộc lễ với người nhìn rất trẻ tuổi đó.

Nhìn thấy dáng vẻ sùng bái của hàng chục người bên dưới, biểu cảm của Ahexangin vẫn chẳng hề thay đổi.

Giống như tất cả những chuyện này đều là lẽ đương nhiên!

Dù gì cụ ta cũng là nhân vật truyền kỳ duy nhất trăm trận trăm thắng, một mình viễn chinh vạn dặm của Âu Lục năm đó.

Tộc trưởng của gia tộc Kyle cũng kích động đứng bật dậy, bởi vì một khi người này xuất hiện thì trận chiến ngày hôm đó cũng sẽ chẳng còn gì hồi hộp nữa!

Truyền thuyết kể lại, Ahexangin chưa một lần bại trận không chỉ bởi vì thực lực của cụ ta mà còn là do cụ ta có sách lược, cụ ta hoàn toàn xứng đáng là vị vua mưu lược!

Vậy nên con mắt nhận định tình hình cũng vô cùng chuẩn xác.

Nói cách khác, không nắm chắc phần thắng thì cụ ta tuyệt đối sẽ không xuất hiện!

Bởi vì cụ ta mới là tín ngưỡng thật sự của cả Âu Lục, cũng là niềm kiêu ngạo thật sự của Âu Lục!

“Ồ, hôm nay e là sắp xảy ra chuyện lớn rồi!”

Helrod không khỏi nhíu mày, cụ ấy là người không hy vọng nhìn thấy cục diện này nhất!

Sự xuất hiện của Ahexangin khiến chút ảo tưởng cuối cùng của cụ ấy cũng đã tan biến chỉ trong nháy mắt!

Tiêu Chính Văn xong đời rồi, anh tuyệt đối không thể sống sót rời khỏi Âu Lục!

Một ngôi sao vừa mới từ từ mọc lên sắp sửa tàn lụi ngay tại đây!

Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng quay đầu nhìn về phía Ahexangin.

Dù gì thì cụ ta mới là truyền kỳ thực sự của Âu Lục, là một nhân vật truyền kỳ được viết trong sách giáo khoa của Hoa Quốc!

Những truyền thuyết có liên quan đến cụ ta quá nhiều!

Hơn nữa, nhìn vào khí thế của Ahexangin, có thể nhận ra rằng cụ ta không chỉ là người có tên tuổi nhất trong số mấy người này mà còn là người có thực lực mạnh nhất!

Thậm chí đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đỉnh cao, đang ẩn chứa tiềm năng đột phá!

“Thật sự không ngờ ánh sáng màu bạc thần thánh đó lại được phát ra từ một vị quân vương cả nghìn năm tuổi, hôm nay Tiêu Chính Văn chắc chắn chỉ còn đường chết!”

Filkant không khỏi lắc đầu thở dài một hơi!

May là gia tộc của hắn đã vạch rõ ranh giới với Tiêu Chính Văn.

Nếu không Tiêu Chính Văn mà chết thì gia tộc Kanter nhất định sẽ bị chín gia tộc khác liên thủ trấn áp!

“Ông nội, người này thật sự là đại đế Ahexangin sao?”

Filkant không dám tin nhìn về phía người trẻ tuổi đang đứng trong hư không!

Người này thoạt nhìn cũng chỉ xấp xỉ tuổi hắn, nhưng người nào từng đọc sách sử cũng biết cụ ta là nhân vật đã sống hơn một nghìn năm!

Cũng có thể nói, trong hơn một nghìn năm này, cụ ta không hề già đi chút nào!

Đạt tới cảnh giới Thiên Vương, mỗi người đều hiểu rõ rằng chỉ cần đột phá lên cảnh giới Thiên Thần thì thời gian sẽ dừng lại trên gương mặt.

Cũng có thể nói rằng, đạt đến cảnh giới Thiên Thần sẽ có thể trẻ mãi cho tới tận khi cái chết cận kề!

Chả trách Ahexangin lại được ca tụng là nhân vật truyền kỳ số một Âu Lục, nhìn vào tuổi tác của cụ ta, nhiều nhất cũng chưa đến ba mươi, vậy mà đã đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!

Dù không sớm bằng Tiêu Chính Văn, thế nhưng như vậy cũng đủ để cho hàng vạn người ngưỡng mộ!

“Không sai, người đó chính là Ahexangin, có điều, cảnh giới Thiên Thần hai sao cũng chẳng phải bất tử, dựa theo tuổi tác thì nhiều nhất thêm một trăm năm nữa, nếu như không thể đạt tới cảnh giới Thiên Thần ba sao thì Ahexangin sẽ chết!”

“Thế nhưng trận chiến ngày hôm nay có lẽ chính là thời cơ để cho Ahexangin đột phá, chúng ta cùng trông chờ thôi!”

Elkant chắp hai tay sau lưng nhìn về phía Ahexangin, nói.

Nhìn Ahexangin, trong lòng Filkant chợt thổi bùng lên ước ao vô hạn!

Vị quân vương ảnh hưởng tới cả nghìn năm lịch sử của Âu Lục này, ngay từ thời khắc đầu tiên xuất hiện đã giống như giẫm bẹp cả Âu Lục bên dưới gót chân thêm lần nữa!

Không khác gì so với đại đế Ahexangin của nghìn năm trước!

Dù thời gian đã trôi qua cả nghìn năm, khí thế vương giả đó vẫn vô cùng rõ rệt!

Trong đám người thậm chí còn có quốc vương của một nước nhỏ quỳ xuống mặt đất, hai mắt ngấn lệ không ngừng khấu đầu trước Ahexangin!

Bởi vì ông ta chính là truyền nhân của gia tộc Ahexangin, nhưng hiện giờ sớm đã chẳng còn ai nhớ tới công trạng của gia tộc bọn họ, càng chẳng còn ai coi gia tộc bọn họ là vương tộc nữa rồi!

Lúc này, nhìn thấy tổ tiên của mình, trong lòng ông ta áy nát và bất lực, thế nhưng nhiều nhất vẫn là cầu xin.

Dù Ahexangin chỉ liếc nhìn ông ta một lần, dẫu là chỉ nói với ông ta một câu thì cũng đều có thể khiến cho quốc gia và gia tộc của ông ta trở thành trung tâm của Âu Lục thêm lần nữa!

Thế nhưng, Ahexangin lại không hề nhìn ông ta lấy một lần!

Trong lòng cường giả ở cảnh giới Thiên Thần đã không còn cảm giác buồn vui từ lâu.

Trong mắt bọn họ, cảnh giới, thực lực, tuổi thọ mới là số một, còn về tình thân thì sớm đã bị bọn họ coi nhẹ!

Bất cứ ai trải qua nghìn năm lịch sử đều sẽ bởi vì thời gian quá lâu dài mà trở nên lạnh lùng vô cảm!

“Tiêu Chính Văn, cậu khó mà tưởng tượng nổi đại đế Ahexangin lại còn trên đời này nhỉ! Giống như những gì tôi đã nói, những điều thần bí của Âu Lục đâu phải là thứ mà một người thanh niên Hoa Quốc như cậu có thể đoán hết được?”

“Nếu như cậu ở lại Hoa Quốc, tôi tin rằng cậu vẫn còn cơ hội ngồi ngang hàng với mấy người chúng tôi, thế nhưng giờ chắc chắn là cậu khó lòng sống sót rời khỏi nơi này!”

Vua Lion cao ngạo lên tiếng.

“Muốn trách thì chỉ có thể trách cậu hung hăng ngạo mạn, mặc dù Hoa Quốc rất mạnh, thế nhưng Âu Lục cũng chẳng phải chỉ toàn kẻ yếu, mấy trăm năm nay, Hoa Quốc còn chẳng có ai dám xâm phạm tới Âu Lục thêm nữa!”

“Dù hiện nay cậu là người tài ba nhất trong lớp thanh niên của Hoa Quốc, nhưng đấy cũng chỉ là ở Hoa Quốc mà thôi! Cậu không nên khiêu chiến với cả Âu Lục!”

Vua Arthur cũng lên tiếng.

Bốn cường giả Thiên Thần tụ họp tại nơi này, cảnh giới của người nào cũng đều cao hơn Tiêu Chính Văn một bậc, hôm nay Tiêu Chính Văn chắc chắn chỉ còn đường chết!

“Xin đợi một chút!”

Vào lúc bốn cường giả ở cảnh giới Thiên Thần chuẩn bị ra tay thì đột nhiên có một bóng người xông ra trước mặt!

Andre khom lưng vái lạy rồi nói: “Các vị, nơi này cũng là ở Âu Lục chúng ta, trận đại chiến giữa những cường giả ở cảnh giới Thiên Thần ảnh hưởng tới quá nhiều thứ!”

“Vậy nên, tôi hy vọng các vị hãy tạm thời bớt giận, tuyệt đối đừng ra tay ở đây!”

Andre vừa dứt lời, vua Arthur đã giơ thanh kiếm dài trong tay lên, lạnh lùng nói: “Ông cho rằng mình là ai? Lẽ nào ông muốn bản vương phải nghe theo mệnh lệnh của ông hay sao?”

“Chúng tôi muốn làm gì, ông có quyền can dự vào à? Người này đã giết chết vương tộc tôi ở Âu Lục, chúng tôi nhất định phải giết chết cậu ta ngay tại đây! Nếu không thì thể diện của Âu Lục còn đâu nữa”.

“Người đời đều nên hiến dâng tính mạng vì sự hưng thịnh trở lại của Âu Lục, huống hồ là mạng của lũ giun dế thì có cái gì đáng tiếc đâu?”

Bốn cường giả ở cảnh giới Thiên Thần cùng lên tiếng, đồng thời, bốn luồng sức mạnh gần như bao chặt lấy Andre cùng một lúc!Chương 1405: Đại đế Ahexangin


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.