Chiến Thần Bất Bại

Chương 1255:




Chương 1255 Thằng ranh ngạo mạn! Tự tìm đường chết!

Trên mạng cũng ngay lập tức nổi lên một trận sóng gió!

 

Bởi vì cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng đã nhận lời khiêu chiến!

 

Trong chớp mắt, video nhận lời khiêu chiến của Tiêu Chính Văn trở nên hot trên mạng!

 

Nhất là câu nói cuối cùng của anh, bảo Viên Hỗn Thiên chuẩn bị quan tài thật sự vô cùng bá đạo!

 

Khắp các trang mạng đều bàn tán sôi nổi!

 

“Cực hot! Tiêu Chính Văn ứng chiến với cụ tổ nhà họ Viên!”

 

“Trời ơi! Tiêu Chính Văn lại dám nhận lời thách thức của cụ tổ nhà họ Viên! Ông ta là Thiên Vương thiên cấp bốn sao đấy! Tiêu Chính Văn có năng lực gì chứ?”

 

 

Cùng lúc này!

 

Viên Hỗn Thiên đang xem truyền hình trực tiếp trong khách sạn.

 

Khi nhìn thấy hội trưởng Lý tham sống sợ chết, nói ra cụ ta đứng đằng sau sai khiến, khiến cụ ta phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi, làm rơi vỡ cốc trà!

 

Sau đó, câu nói ứng chiến của Tiêu Chính Văn và bảo cụ ta chuẩn bị sẵn quan tài càng khiến cụ ta nổi cơn thịnh nộ.

 

“Rầm!”

 

Trong chớp mắt, trên người Viên Hỗn Thiên bộc phát ra luồng sát khí đáng sợ, tràn ngập cả căn phòng!

 

Viên Sùng Long và đám người nhà họ Viên khác đứng bên cạnh Viên Hỗn Thiên đều cảm nhận được sát khí lạnh lẽo.

 

Sắc mặt Viên Hỗn Thiên cực kỳ u ám, hai mắt đanh lại, tỏa ra sát khí, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng Tiêu Chính Văn ứng chiến trên tivi!

 

“Thằng ranh ngạo mạn! Tự tìm đường chết!”

 

Viên Hỗn Thiên giận dữ quát tháo, khí thế trên người khủng bố đáng sợ, đập màn hình tivi vỡ nát!

 

Đám người Viên Sùng Long nhìn thấy cảnh này cũng chỉ dám hít sâu, vội vàng cúi người nói: “Chúc mừng cụ tổ, sức mạnh lại tăng thêm một tầng cao mới!”

 

“Cụ tổ, đừng tức giận, lúc này thằng nhóc ngang ngược Tiêu Chính Văn ứng chiến cũng là tự tìm đường chết!”

 

Viên Sùng Long vội vàng nói.

 

“Hừ!”

 

Viên Hỗn Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, đứng phắt dậy, bước tới bên cửa sổ, nhìn ra xa toàn bộ cảnh vật Giang Trung, lạnh lùng nói: “Trong mắt tôi, chưa từng coi trọng thằng nhãi Tiêu Chính Văn! Thứ tôi quan tâm là cả Giang Trung! Một vua Bắc Lương nhỏ nhoi, tôi chỉ cần dùng một tay là có thể bóp chết!”

 

“Vâng vâng vâng! Cụ tổ nói đúng!”

 

Viên Sùng Long nhanh chóng phụ họa: “Vậy cụ tổ, tiếp theo chúng ta nên làm gì ạ? Chiêu này, rõ ràng đã thất bại rồi…”

Viên Hỗn Thiên cau mày, sau khi trầm mặc chốc lát, cụ ta hỏi: “Nhà họ Hàn nói thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.