Chiến Thần Bất Bại

Chương 1252:




Chương 1252 Không gian chợt trở nên lặng thinh!

Người đàn ông trung niên đó dựng hết cả tóc gáy, mồ hôi lạnh túa ra khắp trán: “Tôi nói cho cậu biết! Bố tôi uống thuốc hạ huyết áp của mấy người nên mới mất đột ngột như vậy! Kim châm thử độc gì đó đều là giả cả! Tôi chỉ khẳng định một điều là thuốc của tập đoàn Vy Nhan mấy người hại chết bố tôi!”

 

Trong nháy mắt, mọi người xung quanh cũng bắt đầu hùa theo.

 

“Đúng thế! Nhìn dáng vẻ của tập đoàn Vy Nhan này thì hình như rất không muốn phân rõ đúng sai!”

 

 

“Tập đoàn độc ác! Làm thuốc giả hại chết người! Lên án bọn họ!”

 

“Đóng cửa phá sản đi! Tập đoàn như vậy mà tồn tại ở Giang Trung thì sau này không phải chúng ta đều trở thành vật thí nghiệm của bọn họ hay sao?”

 

Tiếng thảo luận càng lúc càng ồn ào.

 

Đám phóng viên cũng bắt đầu đưa tin có tính chọn lọc.

 

 

Còn hội trưởng Lý lại đứng ở bên cạnh lại nở nụ cười nham hiểm xảo trá, không ngừng tỏ ý gật đầu với mấy người hô hào lớn tiếng nhất trong đám người.

 

Sau đó, bọn họ hò hét càng thêm sung sức hơn!

 

Lúc này Khương Vy Nhan cũng hoang mang.

 

Đây là lần đầu cô nhìn thấy tình cảnh giống vậy, trước đây mặc dù cũng có gặp vài trường hợp nhưng đều không hề ầm ĩ đến thế.

 

Lần này có nhiều người và phóng viên như vậy, cô có cảm giác mình có trăm cái miệng cũng không biện bạch được!

 

“Chồng à, phải làm sao đây?”

 

Khương Vy Nhan nhỏ giọng hỏi.

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Yên tâm, để anh giải quyết!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn tiến lên trước một bước, trên người đột nhiên toát ra hơi thở khủng bố!

 

Mà kẻ anh nhắm đến đầu tiên đương nhiên là người đàn ông trung niên kia!

 

Lúc này, ông ta tỏ ra rất hoang mang, vừa định nhấc chân chạy về phía sau, thế nhưng Tiêu Chính Văn đã dùng một tay túm lấy cổ ông ta, nhấc ông ta lên khỏi mặt đất!

 

“Tôi cho ông thêm một cơ hội nữa, đừng bán mạng thay cho người khác, mạng của ông không đáng tiền chút nào đâu! Nói xem kẻ nào xúi bẩy phía sau, nếu không thì chết đi!”

 

Tiêu Chính Văn hùng hổ nói, trong ánh mắt loé lên ánh sáng sắc lạnh băng chói mắt!

 

Người đàn ông trung niên bị nhấc lên khỏi mặt đất, tay chân không ngừng giãy giụa, sắc mặt đỏ bừng, không thể thở ra hơi!

 

Khoảnh khắc đó, ông ta cảm thấy người đàn ông trước mắt mình giống như thần chết tới từ địa ngục!

 

Vô cùng đáng sợ!

 

Nhìn thấy vậy, hội trưởng Lý như phát hiện ra lục địa mới, vô cùng kích động chỉ vào Tiêu Chính Văn rồi phẫn nộ quát tháo: “Tiêu Chính Văn! Cậu muốn làm gì? Cậu còn định giết người diệt khẩu đấy à?”

 

Hội trưởng Lý vừa nói dứt lời, đám phóng viên xung quanh lập tức chĩa ống kính về phía Tiêu Chính Văn, phê phán bằng những lời lẽ sắc bén!

 

Còn đám người đứng xem xung quanh cũng càng thêm kích động công kích!

 

Khương Vy Nhan cũng bị hành động của Tiêu Chính Văn dọa sợ.

 

Nếu như thật sự có thêm người phải bỏ mạng, vậy thì tập đoàn Vy Nhan thật sự không còn cách gì để thoái thác tội danh sản xuất thuốc giả nữa…

 

Thế nhưng.

 

Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tanh, đáy mắt loé lên sát khí, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên trước mắt, ngón tay khẽ dùng lực, lạnh lùng lên tiếng: “Nói không hả?”

 

Khoảnh khắc đó, người đàn ông trung niên giống như cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, lần đầu tiên biết cảm giác của cái chết là như thế nào, mắt ông ta trợn trừng, miếng sùi bọt trắng, thốt ra một câu: “Tôi… tôi nói, là… là hội trưởng Lý bảo tôi làm như vậy… Tất cả đều do hội trưởng Lý sắp đặt, nói rằng sự việc xong xuôi sẽ cho tôi một trăm nghìn tệ… xin cậu tha mạng…”

 

Vừa dứt lời.

Không gian chợt trở nên lặng thinh!

Vừa hay đám phóng viên đó đang phát trực tiếp.

Vậy nên lời này của người đàn ông trung niên cũng lập tức lên sóng truyền hình!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.