Chiến Thần Bất Bại

Chương 1228:




Chương 1228 Chỉ chờ một người là Tiêu Chính Văn

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn Côn Luân sừng sững, nhất là nơi trên tầng mây kia, khẽ nghiến răng ken két.

 

Vừa nãy đỡ một đòn của ông lão đã suýt chút nữa rút cạn sức lực của Tiêu Chính Văn, sức mạnh kinh người này, nếu ở bên ngoài thì đúng là cường giả không có đối thủ!

 

Ngay cả ông nội cũng chưa từng khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy quá mức chấn động như thế.

 

Tiêu Chính Văn cũng lờ mờ cảm nhận được ông lão này không phải người mạnh nhất, bà lão ít nói kia mới thâm sâu khó lường.

 

Đồng thời, hai ông bà đã tiết lộ ra một bí mật cách đây nghìn năm.

 

Không phải là không có ai đến tìm nơi ẩn náu của năm quả tim rồng, mà đa số những người đó đều phải nuốt hận ở gò Côn Luân này, hóa thành xương trắng!

 

“Long Vương, chúng ta quay về Giang Trung sao?”

 

Ngồi trong xe, Long Ngao quay đầu lại hỏi.

 

“Ừ, quay về Giang Trung!”

 

Tiêu Chính Văn ngồi trên xe, khẽ nhắm mắt.

 

Lúc này, sân bay Giang Trung đã chật kín người, ai nấy đều là người trong giới kinh doanh ở Giang Trung, đặc biệt là người của tập đoàn y dược là nhiều hơn cả.

 

Đây là lần đầu tiên ở Giang Trung xuất hiện cảnh tượng nhiều người không quản ngại mưa gió, đứng trong sân bay đón tiếp một người.

 

Cả một đội xe dài dằng dặc khiến giao thông của Giang Trung trở nên tắc nghẽn.

 

Lãnh Hàn Băng ở trong phòng làm việc lo lắng bồn chồn, gần như tất cả các công ty dược đều đến đón Viên Hỗn Thiên.

 

Chỉ có nhà họ Lãnh không cử một ai tới đón, thậm chí cũng không buồn chào hỏi!

 

Ngộ nhỡ Tiêu Chính Văn không địch lại Viên Hỗn Thiên, hay nói cách khác tập đoàn Vy Nhan bị nhà họ Viên thôn tính thì ngày tháng sau này của nhà họ Lãnh sẽ vô cùng khốn đốn!

 

“Chú ba, hay là… chúng ta cử người…”

 

“Cử cái gì? Ngoan ngoãn ngồi trong phòng làm việc cho chú! Dược Vương Cốc không có động tĩnh, chúng ta cũng phải như vậy! Dám làm chuyện ngu xuẩn, chú sẽ cưỡng chế cách chức phó tổng giám đốc của cháu!”

 

Lãnh Kế Hồng dứt khoát nói xong, liền cúp điện thoại luôn.

 

Ngẩng đầu lên, nhìn trời mưa bên ngoài cửa sổ, Lãnh Kế Hồng thở dài, lần này, nếu làm không tốt sẽ có không ít người phải rơi đầu!

 

Ông ta chỉ hy vọng lựa chọn của mình là đúng đắn, lựa chọn của nhà họ Lãnh là đúng đắn.

 

Ông ta cũng đang chờ, chỉ chờ một người là Tiêu Chính Văn!

 

“Sếp Lãnh, có tin tức rồi, Tiêu Chính Văn, không không không, vua Bắc Lương quay về rồi, nhưng bị tắc đường, không vào được thành phố”.

 

Một nhân viên vội vàng đi vào trong phòng làm việc của Lãnh Kế Hồng.

“Ồ! Mau! Mau bảo tất cả người nhà họ Lãnh, chỉ cần là quản lý cấp cao đều theo tôi đi đón tiếp!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.