Chiến Thần Bất Bại

Chương 1094:




Chương 1094 Cậu mới là đồ tiện nhân!

Leslie Chen hờ hững bắt tay với Thất trưởng lão, cố ý đứng cách xa ông ta một khoảng trống, mỉm cười nói: “Xin chào, đã lâu không gặp, ông vẫn khỏe mạnh như trước nhỉ!”

“Ái chà, đều là nhờ phúc của cậu, sao lần ký hợp đồng này lại đột nhiên như vậy?”

Thất trưởng lão khom người, cúi người gật đầu hỏi.

Sắc mặt Leslie Chen trở nên u ám, cau mày nói: “Sao vậy, quyết định của tập đoàn y dược Mỹ Liên chúng tôi còn phải nhận được sự đồng ý của Dược Vương Cốc à?”

Thất trưởng lão vội vàng lắc đầu, nói: “Không không không, ý tôi không phải như vậy…”

“Vậy thì tốt, tôi phải đi qua bên kia rồi!”

Leslie Chen chỉ tay về hướng khán đài, lễ phép khẽ gật đầu chào Thất trưởng lão, rồi sải bước đi về phía trước.

“Ôi chao, xem kìa, chẳng phải là người của Dược Vương Cốc đấy sao, quen thân với đại diện của tập đoàn y dược Mỹ Liên đến vậy!”

“Không thì sao Thất trưởng lão lại có lòng tin như thế chứ!”

“Thật may là lúc đầu chúng ta quả quyết cắt đứt mọi quan hệ với tập đoàn Vy Nhan, nếu không thì thảm rồi!”

Mấy tổng giám đốc của những công ty y dược từng có quan hệ hợp tác với tập đoàn Vy Nhan thảo luận sôi nổi.

Nghe thấy mọi người thảo luận, trong lòng Thất trưởng lão cũng không khỏi âm thầm đắc ý.

Mặc dù ban nãy nói chuyện với Leslie Chen không vui lắm, nhưng cũng chỉ là một chút hiểu lầm nho nhỏ.

Trông dáng vẻ khách sáo của Leslie Chen dành cho mình, công ty được ký hợp đồng chắc chắn là Dược Vương Cốc, không thể nghi ngờ gì nữa.

“Hừ, tập đoàn Vy Nhan là cái thá gì! Dám chống lại Dược Vương Cốc thì chỉ có đường chết thôi! Từ hôm nay trở đi, toàn bộ giới y dược Hoa Quốc chỉ có Dược Vương Cốc thống trị, thuận theo thì sống, chống lại thì chết!”

Thất trưởng lão ngạo mạn hất mặt với mọi người, ngang nhiên lớn tiếng tuyên bố.

Giờ phút này, người vui vẻ nhất đương nhiên là hội trưởng Lý.

Nếu lần này Dược Vương Cốc ký hợp đồng thành công, công lao của ông ta cũng không thể thiếu, đến lúc đó, chức vị và cả sức ảnh hưởng của ông ta cũng như thuyền lên cao theo nước!

“Thất trưởng lão nói phải, theo như tôi thấy thì lát nữa khi lễ ký kết hợp đồng kết thúc, mọi người nên mở một buổi tiệc long trọng mời Thất trưởng lão, để sau này Dược Vương Cốc có thể hợp tác với nhiều công ty y dược ở Giang Trung chúng ta hơn!”

Đề nghị này của hội trưởng Lý được rất nhiều tổng giám đốc các công ty y dược đồng ý ngay lập tức.

Nhất là mấy tổng giám đốc công ty y dược suốt ngày vây quanh Thất trưởng lão, lúc này đây lại càng dùng hết sức nịnh bợ.

Đám người này, trừ việc gió chiều nào theo chiều ấy ra thì hầu như chả được tích sự gì, toàn tự cho rằng nịnh bợ Dược Vương Cốc thì công ty của bọn họ có thể tiến thẳng một đường, làm ăn phát triển.

Đúng lúc ấy, cửa lớn hội trường lại mở ra, Khương Vy Nhan khoác tay Tiêu Chính Văn cùng nhau đi vào.

Thấy hai bóng dáng không mấy hòa thuận với mình, mấy tổng giám đốc công ty y dược đều cau mày lại.

Thất trưởng lão và hội trưởng Lý lạnh lùng cười khẩy, dùng ánh mắt khinh thường đánh giá Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn.

“Hôm nay là lễ ký kết hợp đồng của tập đoàn y dược Mỹ Liên và Dược Vương Cốc, các người tới đây làm gì?”

Thất trưởng lão chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan.

“Đúng thế, tập đoàn Vy Nhan của các người sắp phá sản tới nơi rồi, đến đây góp vui làm gì?”

“Lúc này mới biết tới nhận lỗi, có phải đã quá muộn rồi không? Nếu quỳ xuống dập đầu mấy cái với Thất trưởng lão, nói không chừng còn có thể để lại cho mấy người một bát canh đó!”

“Đúng đúng đúng, phải bắt bọn họ dập đầu xin lỗi với Thất trưởng lão, haizz, tôi nói này, mấy phóng viên bên kia, mau đến đây!”

Một tổng giám đốc tập đoàn y dược nào đó ngoắc tay, gọi mấy phóng viên của đài truyền hình Giang Trung tới.

“Sao nào, ngay trước mặt truyền thông, dập đầu nhận sai với Thất trưởng lão, chúng tôi nể mặt Thất trưởng lão, cũng sẽ tha cho công ty các người một con đường sống, thế nào?”

“Ông là…”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đánh giá gã đàn ông trung niên kia.

“Tổng giám đốc công ty y dược Kiện Nhân, Hứa Kiện!”

Gã tổng giám đốc của tập đoàn y dược kia chắp tay sau lưng, mặt đầy vẻ ngạo nghễ nói.

Gã ta là một trong những người đầu tiên đoạn tuyệt mọi quan hệ với tập đoàn Vy Nhan.

Nhìn thấy Dược Vương Cốc được ký kết hợp tác với tập đoàn Mỹ Liên nên gã ta mới nhảy ra lấy lòng Thất trưởng lão.

“Ừ, đúng là người cũng như tên, tên của công ty rất hợp với cách ông làm người!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười đáp trả.

“Cậu mới là đồ tiện nhân!”

Hứa Kiện giậm chân tức giận mắng.

Mấy người phóng viên bên cạnh cũng không nhịn được bật cười.

Tiêu Chính Văn nói cũng không sai, công ty này và tên của tổng giám đốc thật sự rất xứng!

“Tiêu Chính Văn! Còn năm phút nữa là lễ ký hợp đồng chính thức bắt đầu, tôi cho các người thêm một cơ hội cuối cùng! Quỳ xuống, dập đầu nhận sai với tôi! Có lẽ, nếu tâm trạng tôi tốt hơn thì còn có thể để lại cho các người một nửa thị trường phân phối!”

Đúng lúc ấy, Thất trưởng lão chắp hai tay sau lưng đi ra từ trong đám người, trên mặt đầy vẻ kiêu căng, nói.

“Dù công ty chúng tôi phá sản thật đi nữa, ông cũng đừng hòng bắt chồng tôi xin lỗi ông! Người của Dược Vương Cốc các ông ngoài ỷ thế hiếp người ra thì còn biết cái gì? Dựa vào đâu mà bắt công ty chúng tôi nhường cho các ông một nửa thị trường phân phối chứ!”

Vừa mở lời, Khương Vy Nhan đã nói hết điều kiện hôm trước của Thất trưởng lão ngay trước mặt các phóng viên và máy quay phim.

Nghe xong giải thích của Khương Vy Nhan, rất nhiều phóng viên cau mày nhìn về phía Thất trưởng lão.

Điều này cũng thật quá đáng, có khác gì cướp giữa ban ngày đâu?

Người ta không đồng ý thì phải bị cấm vận hoàn toàn à?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.