Chiến Thần Bất Bại

Chương 1093:




Chương 1093 Chúng tôi làm theo như vậy là được!

“Anh nghĩ có thể ký được rồi, hơn nữa điều kiện của đối phương đưa ra thực sự rất tốt!”

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

Thấy Tiêu Chính Văn không phản đối, Khương Vy Nhan mới cầm bút ký tên của cô và đóng dấu của công ty, sau đó mới đưa hợp đồng cho Leslie Chen.

“Cô Khương, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!”

Leslie Chen đứng lên, vô cùng trịnh trọng bắt tay với Khương Vy Nhan.

Trước khi đi, anh ta còn dặn Khương Vy Nhan tuyệt đối đừng quên đến hiệp hội y dược để tham dự lễ ký kết vào lúc ba giờ chiều.

Thực ra, mục đích của lễ ký kết chính là để tuyên bố với toàn bộ giới y dược ở Hoa Quốc việc tập đoàn y dược Mỹ Liên đã có một đối tác duy nhất.

Đồng thời, cũng đánh đòn tâm lý vào những công ty có ý định xấu với công ty Vy Nhan.

Để cho thế giới bên ngoài biết rằng có một sếp lớn đứng sau công ty Vy Nhan, trước khi định giở trò gì với công ty Vy Nhan thì phải cân nhắc cho thật kỹ!

“Chồng ơi, có phải Leslie Chen này là do anh tìm đến không?”

Khương Vy Nhan nhìn chằm chằm bóng lưng của Leslie Chen và trầm ngâm nói.

Tiêu Chính Văn thản nhiên đáp: “Bất kể anh ta có phải do anh tìm được hay không, thì cũng nhờ năng lực cá nhân của em nên bọn họ mới cho chúng ta những điều kiện tốt như vậy! Những công ty lớn này chỉ quan tâm đến lợi ích, không quan tâm đến tình cảm đâu!”

Khương Vy Nhan mím môi cười rồi tiện tay cất bản hợp đồng quyết định vận mệnh tương lai của công ty Vy Nhan vào két sắt.

Buổi chiều cùng ngày, Thất trưởng lão, hội trưởng Lý và các ông chủ của một số công ty dược phẩm đã đến hội trường của hiệp hội y dược từ sớm.

“Hợp đồng lần này của tập đoàn y dược Mỹ Liên cứ dựa theo quyền lợi phân chia mà chúng ta đã bàn bạc trước đó, mọi người có ý kiến gì khác không?”

Thất trưởng lão híp đôi mắt già nua quét qua khuôn mặt của những ông chủ các tập đoàn y dược.

Trước khi đi, Thất trưởng lão đã phân chia rõ ràng miếng bánh lớn này.

Dược Vương Cốc được hưởng bảy mươi phần trăm, phần còn lại sẽ thuộc về các tập đoàn y dược này.

Mặc dù mọi người đều bị ép buộc phải ký kết liên minh, nhưng tập đoàn y dược Mỹ Liên là kênh xuất khẩu duy nhất của họ, cho dù không cam tâm tình nguyện nhưng họ cũng chỉ có thể đồng ý.

“Tất nhiên rồi, Thất trưởng lão nói sao, chúng tôi làm theo như vậy là được!”

“Đúng vậy, nếu không có Dược Vương Cốc, chúng tôi sẽ không thể có được hợp đồng của tập đoàn y dược Mỹ Liên!”

“Chỉ là, lợi ích phía công ty Vy Nhan có thể chia cho chúng tôi thêm một chút không, ví dụ như những công thức điều chế mới được nghiên cứu chẳng hạn!”

Mấy ông chủ các tập đoàn y dược lấy lòng nói.

Trên đường đến đây, việc phân chia công ty Vy Nhan đã được đề cập trong lời bàn bạc.

“Ừ, đến lúc đó sẽ xem biểu hiện của mấy người!”

Lúc này, các phóng viên địa phương ở Giang Trung đang vây quanh Leslie Chen và thư ký của anh ta, cùng bước vào hội trường.

“Cậu Leslie, xin chào, tôi là Thất trưởng lão của Dược Vương Cốc!”

Thất trưởng lão vội vàng đứng dậy nghênh đón, rất nhiệt tình bắt tay rồi nói với Leslie Chen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.