Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương

Chương 37: Vụ Nổ 1





Tô Vũ không biết gạo của mình đã gây oanh động ở Đông Châu quận như thế nào, trở lại Đại Vương Sơn, thấy Triệu lão và Mộ Tiểu Tiểu vẫn còn ở bãi đất trống trên đường lên núi, Mộ Tiểu Tiểu ngồi khoanh chân dưới đất, chỉ tay lên trời, hiển nhiên là đang luyện công, còn Triệu lão thì đứng sang một bên, thần sắc nghiêm túc.
Ánh mắt lơ đãng liếc nhìn Tô Vũ, khẽ mỉm cười nói: "Tiểu tử, ngươi xác định không muốn bái ta làm sư phụ sao? Tâm pháp của ta có thể để ngươi trực tiếp bỏ qua giai đoạn cảnh giới ngoại công, trực tiếp trở thành Võ Đồ, nếu không còn lâu ngươi mới là đối thủ của nha đầu này.
"    Tô Vũ bình tĩnh lắc đầu, hắn đã nhìn ra uy lực của kỹ năng hệ thống, hiện tại thứ duy nhất hắn quan tâm chính là Sơn Đại Vương Tâm Pháp xuất hiện trong buổi bốc thăm, cho dù Triệu lão là Đan Thánh thì tâm pháp của hắn còn có thể mạnh hơn tâm pháp của hệ thống không thành?    "Này, tiểu tử, nếu ngươi muốn nha đầu này dạy ngươi , thì ta khuyên ngươi đừng nghĩ nữa.
Tâm pháp mà ta dạy nha đầu này chỉ thích hợp cho nữ nhân tu luyện.

Ngươi tu luyện cẩn thận sau này ngực ngươi sẽ to ra, rồi món đồ kia héo rút lại, hahahaha…” Nghĩ đến chỗ hèn mọn, Triệu lão không khỏi cười ha hả.
Già mà không kính a, lắc đầu một cái, hắn đi thẳng vào nhà gỗ.
Tại thời điểm này, việc Tô Vũ nên làm là lập kế hoạch cẩn thận để sử dụng những kim tệ mà hắn kiếm được.
Đầu tiên, hệ thống cung cấp đất đai chia làm hai loại, lâm thổ cùng thổ canh, lâm thổ dùng để trồng hoa quả, thổ canh dùng để trồng hoa màu, hiện tại Tô Vũ có mười mẫu lâm thổ, nhưng chỉ có một mẫu đất canh để trồng lúa, bây giờ hắn nên mua một mẫu đất canh khác.
Chỉ là giá đất cực cao, một mẫu đất giá 20 vạn kim tệ, hắn hiện tại tài sản chỉ có hơn 20 vạn kim tệ, cộng thêm mua ruộng đất chưa chắc hắn đã có đủ thời gian để chăm sóc, cho nên Tô Vũ tạm thời từ bỏ kế hoạch mua đất.
Về phần con non, một mình Mao Mao hiện tại đối với hắn là đủ rồi, nuôi quá nhiều sủng vật, gia cầm cũng vô dụng, còn phần tạp vật, hiện tại hắn đã có đầy đủ nhu yếu phẩm hàng ngày cơ bản, cũng không có gì để mua.
Hừ, nói như vậy, thật ra Tô Vũ cũng chỉ là muốn tìm cho mình một cái cớ —— vòng quay may mắn!    Hệ thống có quay may mắn vừa mới ra mắt, nói Tô Vũ không hào hứng là nói dối, bản chất sâu thẳm của con người luôn theo đuổi sự phấn khích và phiêu lưu, hơn nữa họ có cảm giác tự tin vào may mắn mãnh liệt, Tô Vũ cũng không ngoại lệ, nghĩ đến đã hưng phấn, tim Tô Vũ không khỏi đập thình thịch.

Dựa theo uy lực của hệ thống mà nói, kiếm tiền thật sự không khó, hiện tại hắn đã biết tại sao hệ thống lại tăng thêm lựa chọn vòng quay may mắn, kỳ thực chủ yếu là để rút thăm may mắn và những phần thưởng trong vòng quay may mắn, những thứ không thể mua được ở bên trong thương thành hệ thống.
Đây chính là con đường tắt để trưởng thành nhanh nhất đối với Tô Vũ.
“Hệ thống, nhà tân thủ có thể nâng cấp sao?” nhà tân thủ chỉ là một gian nhà gỗ nho nhỏ, có hai phòng ngủ một phòng khách, hiện tại có ba người, cũng không thể để đường đường một Đan Thánh lại ngủ trên sô pha đi.
Nếu như có thể cải thiện tình hình tự nhiên là tốt nhất.
"Đúng vậy, thăng cấp lên biệt thự cấp một cần hai mươi vạn kim tệ!"    “Quên đi…” Quả nhiên còn muốn tiền, chỉ có thể tiếp tục để Triệu lão đi sô pha ngủ.

Cuối cùng, Tô Vũ đặt mục tiêu vào dấu hỏi lớn tượng trưng cho bánh xe vận mệnh.
Kiếp trước hắn là một Bảo Bảo ngoan ngoãn, ngay cả vòng quay số cũng chỉ dùng phần kim ngạch rất nhỏ để thử vận may, xem ra kiếp này hắn nhất định phải thả mình đi trên con đường một đi không trở lại này.
Tô vũ tin tưởng, một ván 10 vạn kim tệ được coi là một canh bạc sáng cửa, hắn tin tưởng loại đánh cược này mới là mạo hiểm kích động, nó có thể được mô tả như một bước Thiên đường và một bước Địa Ngục, chạm vào vận may bằng những ngón tay run rẩy nhấn nút bắt đầu quay , Tô Vũ cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra ngoài, chẳng trách có rất nhiều người nghiện vòng quay số như vậy, điều này thực sự có thể mang lại cho người một cảm giác kỳ diệu.
Quay!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.