- Đây sẽ là một trận ác chiến! Tuy rằng ta từ Tuấn Kiệt bảng tấn thăng lên Dị Sĩ bảng, nhưng là vì có được chiến tích lấy một địch vạn. Bắc Quang Quang đã chiếm giữ Dị Sĩ bảng nhiều năm, bài danh trước ta năm bậc, nội tình vô cùng thâm hậu. Bất quá chiến thì chiến, ta cũng muốn mượn cơ hội này, ước lượng thực lực của bản thân.
Sở Vân chứng kiến một cái bóng mờ nhạt, vạch phá chân trời, cấp tốc phi đến nơi này.
Hắn không kinh sợ mà còn mừng thầm, chiến ý trong cơ thể sục sôi. Cho tới bây giờ, hắn đã chinh chiến khắp Chư Tinh Quần Đảo. Tuy rằng nhiều lần chiếm cứ được
thượng phong, nhưng Chư Tinh Quần Đảo sau thời của ngũ đức vương Thượng cổ đã lâm vào nội chiến. Hao tổn quá nhiều, cho nên tư nguyên quần đảo, chiến lực cao đoan thưa thớt hơn rất nhiều so với các quốc đảo khác.
Chiến lực Linh Yêu trong Chư Tinh Quần Đảo đã có thể xưng là Đại tướng. Mà trong các quốc đảo khác, chỉ có thể coi là thượng tướng phổ thông, thậm chí là thiếu tướng.
Sở Vân có được trí nhớ của kiếp trước, tầm nhìn rộng lớn. Tự nhiên không có tự cao tự đại, hôm nay giao thủ cùng Bắc Quang Quang, cũng là sự tình hắn chờ mong đã lâu.
- Chiến!
Sở Vân thét một tiếng, giơ cao Túy Tuyết Đao trong tay, gọi ra Hồng Yêu không màu bao phủ bản thân, phóng thẳng lên trời. Thiếu nữ Thiên Hồ theo sát ngay phía sau, hai đạo thân ảnh vạch phá thiên không, xé rách không khí, khí thế cuồng mãnh, hướng Bắc Quang Quang phản giết.
- Khí thế như vậy.
Nội tâm Bắc Quang Quang cả kinh. Toàn thân hắn bao phủ trong một tầng sương mù nồng đậm màu hồng phấn, chỉ lộ ra đôi mắt xanh biếc. Sở Vân nói toạc ra những chiêu bài của hắn, khiến cho kẻ quanh năm dấu kín bộ mặt thật như hắn,
"Bắc Sắc thần bí" trong nội tâm vừa khẩn trương lại vừa kiêng kỵ, muốn lập tức bắt Sở Vân lại, tra khảo một phen.
Hắn nào biết rằng Sở Vân chỉ dựa vào trí nhớ kiếp trước, mang những tin tức mình biết được tiết lộ ra toàn bộ.
- Tiểu Bá Vương này, gần đây phong quang vô cùng, quả nhiên là hậu sinh khả úy. Ta xem thường hắn rồi!
Bắc Quang Quang chứng kiến Sở Vân phản công, khí thế dũng mãnh vô cùng. Trong mắt lập tức tinh mang tráng xạ, thần sắc ngưng trọng, đã coi Sở Vân như một đại địch.
Hắn vốn muốn bản thân mình cường thế xuất hiện, mang theo uy thế của lớp tiền bồi đã thành danh, vừa khai chiến đã ép khí thế của Sở Vân xuống hạ phong. Thực không ngờ, khí thế của Sở Vân so với hắn còn mạnh hơn, không hề sợ mình, ngược lại hai mắt đỏ bừng, ánh mắt khát máu, dường như không thể chờ đợi cùng mình chiến một trận.
- Tăng Quang Thiêm Thải - Đại Long Văn.
Song phương tiếp cận trên không, Sở Vân chém xuống một đao, tiếng rồng ngâm rung động bốn phía, một đạo đao mang khổng lồ hình đầu rồng, phá không chém ra. Miệng rồng mở lớn, răng rồng dữ tợn, đao khí sắc bén lạnh như băng, một ngụm đã nuốt trôi Bắc Quang Quang.
- Thắng rồi!
Thấy một màn như vậy, Tiểu Phi Yến đang trốn ở trong góc, nhịn không được kêu lên đầy vui mừng. Nhưng chỉ một khắc sau, cái miệng nhỏ của nàng mở hết cỡ, ánh mắt tràn đầy không thể tin nổi chứng kiến một vòng sáng màu phấn hồng, từ từng tách ánh đao màu sáng bạc ra. Phấn quang mềm mại, vốn chỉ là một điểm, sau đó nhanh chóng bành trướng ra. Ầm một tiếng, đao khí Đại Long Văn nửa tuyệt phẩm hoàn toàn sụp đổ. Một mảng lớn vụ khí màu hồng che kín bầu trời, vắt ngang thương khung, phủ xuống đại địa.
Đây là Ngũ La Lạn Hoa Yên đẳng cấp Linh Yêu, công phòng nhất nhất thể, là một trong những vương bài trong tay Bắc Quang Quang.
- Tiểu Bá Vương, ngươi còn non lắm. Đây cũng không phải là nơi sơn dã như Chư Tinh Quần Đảo.
Trong Ngũ La Lạn Hoa Yên truyền đến tiếng cười càn rỡ của Bắc Quang Quang.
- Vậy sao? Thiên Hồ dùng Diệt Thế Hồng Liên!
Sở Vân khẽ kêu một tiếng, lời còn chưa dứt. Ngón tay thiếu nữ Thiên Hồ chợt tách ra như hoa sen nở, chiếc miệng nhỏ nhắn khẽ phùng lên. Một luồng yêu nguyên tinh túy phun xuống bàn tay, chợt hóa thành một đóa hồng liên linh lung, trong suốt. Hồng Liên kéo theo một quỹ tích ưu mỹ trên bầu trời, đây là một kích toàn lực của Thiên Hồ.
Hồng liên với một tốc độ cực nhanh, điên cuồng bạo trướng trong giây lát kích cỡ đã giống như một tòa núi nhỏ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Đạo pháp tuyệt phẩm?
Tiếng cười của Bắc Quang Quang chợt im bặt, chỉ cảm thấy một luồng sóng nhiệt cực mạnh phả tới mặt mình. Trong chốc lát hắn vội vàng thúc dục một môn đạo pháp, thu Ngũ La Lạn Hoa Yên lại. Hoa Yên ngưng thành thực chất, chuyển hóa thành một bộ áo giáp toàn thân, che phủ toàn bộ diện mục của Bắc Quang Quang.
Ầm!
Tiếng nổ mạnh cực lớn, như lôi đình nổ vang. Hỏa diễm tán loạn, sóng nhiệt bốc hơi, bầu trời trắng xóa, ánh sáng chói mặt khiến cho Tiểu Phi Yến đang xem cuộc chiến cho dù đã lấy tay che mặt, nhưng nước mắt vẫn chảy dàn dụa. Sóng khí cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía. Gió gầm thét, thổi bay vô số cây cối trên mặt đất, cả dãy sơn mạch dường như đều đang run rẩy.
Tiểu Phi Yến kêu lên một tiếng đầy kinh hãi, nhanh chóng ôm chặt lấy một thân cây lớn, mới miễn cưỡng tránh cho bản thân bị thổi bay.
Đây là một kích mạnh nhất của Thiên Hồ từ trước đến nay. Vụ nổ qua đi, quang cảnh dần dần trở nên rõ ràng. Trong phạm vị hơn mười trượng phía dưới vụ nổ, đã hoàn toàn trống trơn, cho dù vụ nổ phát sinh trên bầu trời, nhưng sóng khí cuồng bạo do nó sinh ra đã thổi
bay toàn bộ cây cối phía dưới mặt đất.
- Không ngờ tên xấu xa kia vẫn còn sống!
Tiểu Phi Yến vừa ổn định lại tâm thần, ngước mắt lên bầu trời.
Dưới công kích khủng bố như vậy, thân hình Bắc Quang Quang được bao phủ trong một tầng vụ khí. Một thân áo giáp đào phấn, tuy rằng đã rất mơ hồ, nhưng khi vụ khí đang không ngừng quay trở lại, dần dần lại trở nên thực chất.
- Ha ha, yêu thú tuyệt phẩm phối hợp với đạo pháp tuyệt phẩm quả nhiên là bất phàm. Nhưng cũng chỉ đến vậy thôi, Nhất Khí Cầm Nã Thủ!
Bắc Quang Quang khẽ vươn tay, Ngũ La Lạn Hoa Yên phân ra một luồng, hình thành một bàn tay cực lớn, to như một trái núi nhỏ trên không trung, chộp tới Sở Vân. Sở Vân huy động Túy Tuyết Đao ngăn cản. Bàn tay này phi thường linh hoạt, quả thực không khác gì bàn tay thật của Bắc Quang Quang, tùy tâm chuyển ý, khi thì biến thành nắm đấu nện mạnh xuống , khi thì biến thành đại chưởng điên cuồng vỗ mạnh, lúc lại hóa thành thủ đạo chặt ngang. Điểm mấu chốt nhất chính là cho dù lưỡi đao sắc bén của Sở Vân có thể xuyên thủng bàn tay này, nhưng chỉ một thoáng chốc sau nó lại khôi phục như cũ, khiến cho hết thảy công kích của hắn đều là vô dụng. Sở Vân lâm vào khổ chiến, Ngũ La Lạn Hoa Yên này hoàn toàn khắc chế được Túy Tuyết Đao. Khiến cho vô số đòn công kích của hắn, đều không có một chút hiệu quả nào.