Chỉ Đợi Hoa Nở Cầm Hoa Cười

Chương 5:




Nhìn đồng hồ trên máy tính, đã sắp 7 giờ rồi. Sờ cái bụng đang kêu ọt ọt, Hoa Nhan mở danh sách bạn tốt ra, định gửi tin mật với Tô Mộ Hinh là cô out đi ăn cơm, lại bị một cái tên lóe sáng làm cô giật mình bừng tỉnh -- Niêm Hoa Nhất Tiếu.
Mẹ nó, suýt thì quên mất vị thần đang ngồi không này.
[Mật] Quỷ Mai Mai: Vẫn online chứ?
[Mật] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Ừ.
[Mật] Quỷ Mai Mai:...
Vừa đi phó bản với sư phụ, lại quên cậu chiến sĩ ở phó bản đế lăng này. Tội lỗi tội lỗi. Hoa Nhan vội gửi một lời mời nhập đội, lại bị nhắc nhở rằng đối phương đang ở trong phó bản, không thể tổ đội.
[Mật] Quỷ Mai Mai: Mời tôi đi.
[Hệ thống nhắc nhở] Niêm Hoa Nhất Tiếu mời bạn nhập đội.
Hoa Nhan nhập đội, phát hiện quả nhiên cậu ta vẫn đang ở khu chuẩn bị của Đế Lăng, lập tức thấy áy náy. Cậu newbie này thật sự ở đó chờ cô, còn chờ hơn một tiếng.
Cô lập tức truyền tống đến đó, vài phút sau liền đánh xong Đế Lăng. Nhìn cậu chiến sĩ này vội vã chạy đi giao nhiệm vụ, lòng cô mềm ra. Nhớ lúc cô còn ở level thấp, có sư phụ bảo kê là chuyện hạnh phúc đến mức nào.
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Nếu cậu muốn tiếp tục thoải mái chơi game này, thật ra cậu có thể tìm sư phụ, có sư phụ dạy cậu, kéo cậu, cậu sẽ nhanh chóng lên cấp, có thể giảm bớt rất nhiều giai đoạn.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Làm sao để tìm được sư phụ?
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Kêu gọi ở server ý, nhiều người muốn nhận đồ đệ lắm.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Trước khi gặp bạn tôi đã kêu gọi rồi, chẳng ai nhận hết, cũng chỉ có bạn chịu kéo tôi.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Đại thần, nếu không bạn làm sư phụ tôi đi.
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai:... Tôi không nhận đồ đệ, cũng không có thời gian dạy dỗ đồ đệ.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Nhưng không phải hôm nay bạn đã kéo tôi sao? Tôi cảm thấy, nếu bạn thật sự có đồ đệ, bạn nhất định sẽ là một sư phụ tốt. [emoticon / đáng yêu]
Nếu bạn thật sự có đồ đệ, bạn nhất định sẽ là một sư phụ tốt.
Hoa Nhan kinh ngạc nhìn dòng chữ đó. Đến tận bây giờ, cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ nhận đồ đệ, càng không nghĩ đến chuyện mình sẽ là một sư phụ như thế nào, bây giờ lại có người nói cô sẽ là sư phụ tốt. Sư phụ tốt ư? Giống như sư phụ tốt với cô sao?
Không hiểu sao, Hoa Nhan rung động rồi, cô hơi muốn làm sư phụ rồi.
Nếu không... thì thử xem?
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Có lẽ không phải lúc nào tôi cũng kéo được cậu, hoặc là căn bản không có thời gian kéo cậu.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Ha ha, sư phụ, nhất định sư phụ sẽ có thời gian.
Được rồi, Hoa Nhan chơi Huyễn Thế đã hơn một năm rồi, rốt cuộc nhận đồ đệ đầu tiên, cảm giác này nên nói ra sao nhỉ? Ừm... Tóm lại, sau khi bái sư xong, cô cũng hơi hối hận. Cứ có cảm giác mình mọc thêm một cái đuôi, tăng thêm một gánh nặng, nhất thời không thích ứng nổi.
Ọt ọt...
Bụng đói đến mức kêu thành tiếng.
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Vậy, đồ đệ, sư phụ đói rồi, đi ăn trước đây, con tự chơi đi.
Kết quả là cô quyết đoán log out, bỏ chạy.
Vì hôm sau có nhiều tiết, sau khi ăn cơm xong, Hoa Nhan không online nữa mà nghỉ ngơi từ sớm. Khi cô lại đăng nhập vào trò chơi thì đã là hơn chín giờ tối hôm sau.
Vừa online, cửa sổ mật đã liên tục nhấp nháy.
[Mật] Mễ Đóa Đóa: Tình yêu tình yêu, người ta chờ tình yêu cả ngày, có nhớ người ta không nào? Nhớ người ta hả? Nhớ người ta đúng không? [emoticon / đáng yêu]
[Mật] Mộ Hinh Hinh: Mẹ kiếp, bà đây chẳng phải chỉ mặc kệ mày bị nick đỏ hay sao, log out mà dám không báo cáo chị, giờ mới bò lên, mẹ nó, không biết mày quan trọng với chị thế nào à, dám dọa chị như vậy!
Hoa Nhan nhìn qua tin tức gia tộc, đã thấy hai cô nàng đang trong phó bản cấp 90, thế là gửi mỗi người một cái emoticon khinh bỉ. Giả vờ, còn giả vờ, đi phó bản cũng không đợi cô. Mẹ nó, hai người tàn nhẫn, hung ác, vong ân bội nghĩa!
Tin cuối cùng là của đồ đệ.
[Mật] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Sư phụ, sư phụ online rồi.
[Mật] Quỷ Mai Mai: Ừ.
[Mật] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Rảnh không?
[Mật] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Giúp con đánh quái.
Hoa Nhan thoáng đờ đẫn, ặc... Quả nhiên còn chưa có tự giác mà. Một giọng nói vang lên, nhắc nhở bản thân cô, đây là đồ đệ, giúp đồ đệ giết quái là chuyện đương nhiên. Thế là cô nhập đội của đồ đệ. Một ngày không gặp, đồ đệ đã lên cấp 44 rồi. Cô nhìn tọa độ, đang ở Thái Hoa Sơn, liền truyền tống đi qua.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Sư phụ, nhiệm vụ này yêu cầu 99 cái sừng dê, con đã đánh nửa tiếng rồi, mới kiếm được 51. [emoticon / đáng thương]
Hoa Nhan có chút ấn tượng với nhiệm vụ này. Cấp 44, chưa đổi trang bị sủng vật gì hết, đánh quái 45 có phần hơi quá. Lúc trước cô, Mộ Hinh Hinh và Mễ Đóa Đoa gọi sư phụ đến đánh hộ. Ba người bọn cô ngồi trên thú cưỡi, vội vã nhặt sừng dê.
Cho nên Hoa Nhan xúc động xuống khỏi thú cưỡi. Đánh được mấy con, cô lại cảm thấy như vậy không tốt. Làm hết nhiệm vụ cho đồ đệ sẽ khiến đồ đệ ỷ lại sư phụ. Khoan hãy nói, cô chính là ví dụ sống sờ sờ ra đó. Có ai biết hỗ trợ biến dị ngày hôm nay level 75 còn bị một con boss tinh anh đánh chết? Thật sự là phế vật! Lúc đó cô còn ấm ức kể với sư phụ, sau đó sư phụ ném cô đến bí cảnh, một mình đánh quái để thăng cấp, không bao giờ đưa cô đi hưởng sái nữa, thời gian đó... Hoa Nhan nghĩ đến đã thấy rùng mình.
Vì vậy, Hoa Nhan chạy đến bên đồ đệ, buff cho cậu ta một trạng thái thức tỉnh.
Thức tỉnh là một kĩ năng buff hỗ trợ của thợ săn, tăng lực công kích. Thức tỉnh của Hoa Nhan max level, có thể tăng công kích đến 244. Đồ đệ có trạng thái này, đánh quái nhanh hơn rất nhiều.
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Đã cấp 51 rồi, tự mình từ từ đánh đi. Sư phụ đi làm nhiệm vụ hằng ngày trước, lát nữa kéo con.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu:...
Hoa Nhan nhìn dãy kí tự im lặng tuyệt đối kia, hơi tưởng tượng ra bộ dạng ấm ức của đồ đệ. Cô lau những giọt nước mắt chua xót đi, đồ đệ à, sư phụ làm vậy là vì muốn tốt cho con thôi, đừng như sư phụ, cấp thì 75, không lớn không nhỏ, trang bị đều rất tốt, nhưng vẫn là một lang băm qua đường.
Chuyện cũ nghĩ đến mà kinh, Hoa Nhan quay đầu bỏ về thành, ngoan ngoãn làm nhiệm vụ hằng ngày. Thỉnh thoảng cũng nhìn thanh trạng thái của đồ đệ, thấy cậu ta thành thật đánh quái, cũng vui mừng không ít.
Âm thầm tính toán, đồ đệ hẳn sắp lên cấp 45 rồi, chạy xong nhiệm vụ hằng ngày, liền dạy đồ đệ cách đánh phó bản cấp 45 đi, lên cấp 45 có thể đổi trang bị được rồi.
Trong game Huyễn Thế, trang bị được chia thành trắng, xanh lá, xanh da trời, tím. Màu trắng và xanh lá đều là hàng rác rưởi, còn xanh da trời có ba bộ là 45, 75, 90. Rất ít người kiếm được nguyên bộ cấp 45, đó là bộ chuyển giao, dùng không lâu. Phần lớn mọi người đều lên thẳng cấp 75 rồi kiếm đồ 75, có vẻ chỉ cần kiếm đồ cấp 75 chất lượng một chút, đập chút tiền là được đồ tím 75. Đồ xanh cấp 90 cũng không tốt bằng đồ tím cấp 75, rất ít người dùng. Về phần đồ tím cấp 90, xuất hiện cực ít, trước mắt, cả server Kiếm Chỉ Thiên Hạ chẳng có mấy người có trọn bộ đồ tím cấp 90.
Mà Quỷ Mai Mai cô lại chính là người duy nhất của server có cả bộ đồ tím Ảnh Vũ cấp 90 của thợ săn! Lòng hư vinh hoành hành, đồ đệ đầu tiên của Quỷ Mai Mai cô tuy không thể là tiểu thần gì đó, nhưng ít nhất cũng phải là nhân tài kiệt xuất trong đám từ cấp 75 trở xuống!
Hoa Nhan đang tính toán xem lát nữa phải đi phó bản 45 mấy lần, tranh thủ kiếm một, hai trang bị cao cấp cho đồ đệ, đột nhiên thấy màn hình xuất hiện một dòng chữ màu đỏ:
[Hệ thống] Đồng đội Niêm Hoa Nhất Tiếu lực tận người vong [1]!
Ban đầu Hoa Nhan còn vô liêm sỉ nhìn! Mẹ, đúng là game không dành cho con nít. Chết thì chết, còn lực tận người vong, cô đã không phải lần đầu tiên thấy J tận người vong nữa rồi!
Không đúng, ặc, lúc Hoa Nhan nhìn lại lần thứ hai, cô hoang mang. Thế này có nghĩa là đồ đệ chết rồi hả? Cô vội nhìn avatar ở đội ngũ, avatar Niêm Hoa Nhất Tiếu đã thành màu xám, máu về số 0, thay vào đó là hai chữ màu đỏ nhấp nháy: cứu với!
Hoa Nhan cũng mặc kệ nhiệm vụ hằng ngày còn dang dở, vội mở truyền tống phù bay đến Thái Hoa Sơn.
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Sao lại chết?
Niêm Hoa Nhất Tiếu không trả lời. Sau khi hồi sinh, buff đầy máu và mana, lại chạy đến chỗ vừa đánh quái.
Hoa Nhan còn tưởng cậu ta đưa mình đi báo thù, nào ngờ lúc quay lại địa điểm đánh quái, đồ đệ không thèm đánh một cái rắm, tiếp tục ra sức chém quái ing...
Trái lại, ở nơi đó vẫn còn hai pháp sư.
[Gần] Ngây Thơ Ngô Tà: Đồ rác rưởi kia, còn dám quay lại à?
[Gần] Cô Dâu Lâm Gia: Sư phụ, giết nó giết nó, dám cướp quái của chúng ta, sống cũng phiền lắm!
[Gần] Ngây Thơ Ngô Tà: Ha ha, đồ rác rưởi, ông đây cho một chưởng là chết luôn!
[Gần] Ngây Thơ Ngô Tà: Ngông cuồng đi, tiếp tục ngông cuồng đi, ông tưởng mày có bao nhiêu chỗ dựa, gọi hết chỗ dựa của mày đến đây!
Niêm Hoa Nhất Tiếu không để ý đến bọn họ, ăn phong vị giáo tử (thuốc hồi máu cấp 30), tiếp tục ra sức giết dê.
Hoa Nhan nhìn hai pháp sư kia. Ngây Thơ Ngô Tà, cấp 82, Cô Dâu Lâm Gia, cấp 43. Đến hai thứ cặn bã cũng dám đè lên đầu đồ đệ cô, còn dám để nick đỏ, đứng trước mặt cô nữa chứ. Mẹ nó, có biết thế nào gọi là sống cũng phiền không hả?!
[Gần] Ngây Thơ Ngô Tà: Ông bảo mày cút sang một bên, rác rưởi!
Cây trượng giơ lên rồi hạ xuống, Niêm Hoa Nhất Tiếu lập tức bị giết chết!
[Gần] Cô Dâu Lâm Gia: Sư phụ lợi hại quá, giết ngay lập tức kìa!
Mẹ! Dám giết đồ đệ của cô ngay trước mặt cô à!
Hoa Nhanh nhanh chóng đổi sang hình thức thiện ác, định một chiêu giết xong đám cặn bã này, nhưng mà cô lại thấy đồ đệ ngốc của mình bình tĩnh hồi sinh và chữa trị, quay về tiếp tục giết quái, sau đó tiếp tục bị giết!
Mẹ, sư phụ ngay trước mặt, hơn nữa sư phụ còn có khả năng để cậu chổng mông lên trời, sao lại cam chịu như thế? Hoa Nhan lập tức có cảm giác như thể đồ đệ của mình bị giết rồi sợ hãi! Vì sao không mặt dày như lúc bị cô giết?
Lại nhìn vẻ tự kiêu của Ngây Thơ Ngô Tà.
Niêm Hoa Nhất Tiếu là nick xanh, Ngây Thơ Ngô Tà giết cậu ta ba lần, lúc này ít nhất cũng là -800 điểm thiện ác, tên đỏ chót như máu sắp chảy! Tên đó đương nhiên là quá ngây ngất, đến mức không để ý người đang đứng đối diện là thợ săn đứng đầu server, Quỷ Mai Mai, trên tay cầm cung Ảnh Vũ cao cấp 15+. Chiếc cung tỏa ra những ngọn lửa vàng rực, tựa như lửa giận ngợp trời của một nữ thần.
Hoa Nhan nhắm hai mắt lại, yêu ma biến dị tung một quả bóng điện sang, Ngây Thơ Ngô Tà lập tức ngã xuống, sau đó biến mất, hẳn là đã bị ném vào ngục giam. Hơn -800, tám giờ lao ngục, từ từ ngồi không đi!
[Gần] Cô Dâu Lâm Gia:... Sư phụ đâu rồi?
Lúc này Hoa Nhan mới phát hiện vẫn còn một nick nữa, liền đổi sang hình thức tự do, sau đó bắn một mũi tên qua, cô nàng pháp sư đó cũng đi theo sư phụ.
Thật ra trước kia Hoa Nhan không giết những nick thấp, nhưng giờ giết nick thấp đến đỏ, tội lỗi tội lỗi!
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Sư phụ, buff lại đi, ban nãy chết mất hết trạng thái rồi, chỉ thiếu 2 cái nữa thôi.
Hóa ra còn biết nói chuyện. Bị người ta giết ba lần, mở miệng lại là để đòi buff, còn muốn tiếp tục đánh quái! Hoa Nhan nổi giận, đồ đệ của Quỷ Mai Mai cô sao lại cam phận thế chứ!
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Con bị ngu à, bị người khác giết không đánh lại được thì thôi, còn không biết gọi sư phụ đến?
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Không phải sư phụ ở bên cạnh sao?
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai:...
Không ngờ cậu ta lại trách cô không kịp thời ra tay cứu? Có trời mới biết tôi bị hành động bình tĩnh hồi sinh của cậu làm cho sững sờ rồi. Nhưng mà sau đó đồ đệ còn nói...
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Hơn nữa, sư phụ, sư phụ không biết rằng ngồi trong nhà tù tám tiếng sẽ giúp tên đó có thời gian thay đổi nhiều hơn là bốn tiếng sao?
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai:...
Đồ đệ à, khiến người ta thành nick đỏ là hành vi vô đạo đức!
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Ấn phím J, chọn hiện tên sư đồ.
Tên sư đồ là một trong những cái tên ở danh sách tên độc quyền sau khi bái sư, kiểu như đồ đệ của XXX. Giờ các nick thấp rất hay bị bắt nạt, đồ đệ giết dê cũng bị giết, mấy nick lớn càn rỡ vô cùng. Nếu đồ đệ này treo tên "đồ đệ của Quỷ Mai Mai", hẳn cả Kiếm Chỉ không có ai dám động vào cậu ta, hừ hừ!
Nhưng mà đồ đệ lại không hiểu tâm trạng của cô.
[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Không cần, quá 2 [2].
[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai:...
2 cái đầu cậu ấy! Hoa Nhan suýt thì lật bàn! Làm đồ đệ của Quỷ Mai Mai cô còn ngại 2? Mẹ nó, quá tổn thương lòng tự trọng rồi!
- Chú thích:
[1] Lực tận người vong: chết vì kiệt sức, nhưng mà thường dùng để chỉ việc XOXO quá mức.
[2] 2: nó có nhiều ý nghĩa quá, một là "không thể", "chưa sẵn sàng", hai là "PK", còn có nghĩa là ngu ngốc và hẳn là còn một cơ số khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.