Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1562:




Chương 1562:

 

Toàn bộ mấy tên thuộc hạ đi theo ở phía sau ông ta cũng ngồi xuống nền hết rồi, hai chân đều mềm nhũn đi.

 

“Cậu… cậu chủ…”

 

Người nhà họ Dương ngây ngốc nhìn anh ta.

 

“17 triệu 500 nghìn 350 tỷ!” Cậu Ba nhà họ Dương trực tiếp đầy đám người này ra, bước đến phía trước cửa sổ phòng VIP, trực tiếp hét giá.

 

“21 triệu tỷ!“ Lâm Dương nói.

 

“21 triệu lẻ 350 tỷ!“ Cậu Ba nhà họ Dương cũng gào thành tiếng.

 

Đôi mắt của anh ta đã bắt đầu đỏ ngầu, cảm xúc cũng hoàn toàn bị mất khống chế rồi.

 

1u10 BE “24 triệu B00 nghìn tỷ!“ Lâm Dương lại lần nữa lên tiếng.

 

“24 triệu 500 nghìn 350 tỷ!!”

 

Cậu Ba nhà họ Dương cuồng loạn mà hét lên.

 

Người nhà họ Dương ở phía sau đều bị vẻ mặt này của cậu Ba dọa sợ.

 

Mà người đàn ông tóc dài kia dường như cũng ý thức được điều gì đó, bước lên mấy bước, kéo cậu Ba nhà họ Dương trở lại.

 

“Nghị! Buông tôi ra!“ Cậu Ba nhà họ Dương trầm giọng lạnh lùng hét.

 

“Cậu Ba, đừng quá kích động! Cậu bình tĩnh một chút! Cái giá này đã vượt quá phạm vi tiếp nhận của gia tộc rồi!” Người tên Nghị kia thấp giọng hét.

 

‘Sợ cái gì? Chúng ta mà phải sợ Dương Hoa à? Cái tên bác sĩ Lâm kia thế mà lại dám đối đầu với chúng ta! Vậy chúng ta liền cho hắn biết thực lực của nhà họ Dương chúng ta!” Cậu Ba nhà họ Dương khẽ thở hồn hền, nắm chặt nắm đấm.

 

“Nếu muốn bọn họ thấy rõ thực lực của chúng ta cũng không phải dùng cách như thế này! Cho dù cậu có thắng rồi thì như thế nào chứ? Bây giờ nhà họ Dương chúng ta đã động thủ muốn xử lý Dương Hoa, nếu như bây giờ vòng vốn xuất hiện lỗ hồng, vậy đối với những kế hoạch sau này của chúng ta sẽ có biến động rất lớn! Cậu bắt buộc phải giữ vững bình tĩnh! Nếu không cậu chỉ sẽ mang đến phiền phức cho gia tộc mà thôi!“ Nghị lạnh giọng nói.

 

Lời này bất ngờ lại làm cho cậu Ba nhà họ Dương đang ồn ào bỗng nhiên tỉnh táo trở lại.

 

Anh ta hít sâu một hơi, nhắm chặt đôi mắt, trầm mặc một hồi.

 

Khoảng ba bốn giây sau, anh ta mới chầm chậm mở đôi mắt ra.

 

“Anh nói đúng, tôi manh động quá, tôi bị tên bác sĩ Lâm kia dẫn dắt cảm xúc, đây.

 

là điểm không chín chắn của tôi… May là còn có anh đánh thức tôi!”

 

“Có thể kịp thời thức tỉnh thì tốt, đợi lát nữa tên bác sĩ Lâm kia lại ra giá thì cậu đừng theo nữa, để cho hắn ta đấu giá thành công đi! Núi Tử Khoáng cứ để cho hắn đi.” Nghị nói.

 

“Được!”

 

Cậu Ba gật đầu, sau đó nhìn về phía tầng 2 bên kia.

 

Chỉ là lần này… người nhà họ Dương đợi rất lâu mà vẫn không nghe thấy Lâm Dương ra giá nữa.

 

“Hửm?”

 

Nghị cau chặt đầu mày.

 

Tất cả mọi người cũng nín thở nhìn Lâm Dương.

 

Lại nghe anh lắc lắc dầu, bình tĩnh nói: “Bỏ đi, nếu như cậu Ba nhà họ Dương đã muốn dùng 24 triệu B00 nghìn 350 tỷ để mua lại ngọn núi Tử Khoáng này, vậy tôi…

 

chỉ đảnh nhường cho anh ta thôi?”

 

Nghe được âm thanh này, toàn bộ người nhà họ Dương đều ngây ngốc.

 

Các khách mời phát ra một tràng võ tay nồng nhiệt.

 

Người bán đấu giá cũng kích động vô cùng, lớn tiếng hô hào: “Ông Lâm từ bỏ đấu giá, xin hỏi có còn quý ông nào bằng lòng ra một cái giá cao hơn giá của cậu chủ nhà họ Dương không ạ?”

 

“Không có sao? Vậy thì, 24 triệu 500 nghìn 350 tỷ lần thứ nhất!”

 

“24 triệu B00 nghìn 350 tỷ lần thứ hai!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.