Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1456:




Chương 1456:

 

Mọi người đều nhìn ông Vương.

 

Đã thây ông ta phất phất tay.

 

Người quản gia lập tức lấy một bản hợp đồng, đặt lên bàn.

 

` Lâm Huy nhìn vào bản hợp đồng, không khỏi giật mình.

 

“Ông Vương, đây là….”

 

“Giám đốc Huy, anh đừng quá chột dạ.

 

Bây giờ nhà họ Vương đã muốn đoạn tuyệt hoàn toàn với Dương Hoa.

 

Những người này có thể coi là quân bài cuối cùng của nhà họ Vương.

 

Nếu giá trị lợi dụng của bọn họ không có, tôi cùng nhà họ Vương đối với Các vị mà nói cũng không còn giá trị lợi “ dụng nữa.

 

Cho nên, tôi hy vọng có thề dùng họ thử nghiệm, đảm bảo cho nhà họ Vương một phần giá trị.”

 

Nghe xong lời này, các ông chủ khác trong phòng đều cau mày không thôi.

 

“Ông Vương, trận chiến này còn chưa kết thúc, ông lại vội vã ăn bánh ngọt sao?”

 

Đỗ Chi Cường có chút bất mãn, nói.

 

“E rằng sau trận chiến, nhà họ Vương ` Rò của chúng ta còn không có tư cách ăn bánh ngọt.

 

Cho nên hiện tại có thê ăn, liền tranh thủ cắn một miếng, tôi nghĩ, Giám đốc Lâm sẽ không phản đối, đúng không?”

 

– Ông Vương cười nhẹ nói.

 

Trong lòng mọi người đều bất mãn.

 

Nhưng những gì ông Vương nói ra thực sự khiến họ thấy rằng quả thực không còn cách nào khác.

 

Đúng vậy, giá trị của nhà họ Vương cũng có giới hạn.

 

Nếu Dương Hoa thất thủ, Lâm Huy có thực sự đi gánh vác nhà họ Vương lại một lần nữa không? Đến lúc đó, chỉ sợ rất khó nói.

 

“Được rồi, ông Vương, ông muốn gì?”

 

Lâm Huy cầm hợp đồng lên, mở miệng hỏi.

 

“Với mảng hải sản này, tôi nhìn qua có chút hứng thú.”

 

“Được, vậy tôi sẽ giao chợ hải sản ở Hoài Thành cho nhà họ Vương của ông chăm sóc!”

 

Lâm Huy thuận miệng nói, cầm bút trêи bàn, soát soát ký tên lên.

 

Người nhà họ Vương nhìn thấy, đều thở phào nhẹ nhõm.

 

“Giám đốc Huy!“ – Đỗ Chí Tường ngồi bên này, nói nhỏ.

 

“Không sao đâu.

 

Cho bọn họ cái lợi trước để đảm bảo họ giải quyết được Dương Hoa.”

 

Lâm Huy hạ giọng nói.

 

Đỗ Chí Cường chỉ có thể từ bỏ.

 

“Giám đốc Huy quả nhiên là người thẳng thắn! Tiểu Lưu, đi lấy đồ đi!”

 

Ông Vương cười ha hả nói, vẻ ngưng trọng trên khuôn mặt già nua cuối cùng cũng biến mất.

 

Tiểu Lưu gật đầu, lập tức rời khỏi nhà họ Vương, vội vàng chạy đến Dương Hoa.

 

Mọi người ngồi trong biệt thự, tiếp tục trò chuyện rôm rả.

 

Tình hình hiện tại đã nghiêng về phía Lâm Huy, nhà họ Vương cũng đã nhận được sự bảo đảm thích đáng, mọi người đều trò chuyện phiếm, cười nói vui vẻ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.