Chàng Rể Ma Giới

Chương 243: Trảm tâm




Ám Nguyệt thành, khu phố đông bắc.
Tòa nhà trị an quan cuối cùng cũng hoàn thành, đây cũng là căn nhà đầu tiên của Trần Duệ ở thế giới này, nhưng nữ chủ nhân của nó, Athena lại không vui mừng chút nào, chỉ tĩnh lặng nhìn Trần Duệ đang hôn mê.
Đã một tháng trôi qua, dù là ma tộc không ăn không uống cũng khó có thể chống chịu được, nhưng Trần Duệ lại ngất hơn tháng nay rồi, tà chủng do Isabella hạ đã sớm bị lực lượng linh hồn căng phồng mà nổ tung.
Ma giới cũng không có dịch dinh dưỡng, nhưng là có chút thủ đoạn đặc thù, ví như những dây mây cuốn quanh người Trần Duệ kia, là từ một loại thực vật ma giới nào đó, vốn là loại hấp huyết, nhưng trải qua Pagliuca cải tạo, liền biến thành phóng huyết, duy trì sự sống cho hắn.
Theo như Pagliuca nói, chỉ cần cung cấp đủ loại thực vật này, thì Trần Duệ có thể cứ ngủ say ngàn năm thậm chí vạn năm cho đến khi tỉnh lại. Ngàn năm, vạn năm sao? Athena không phải long tộc, nếu như hắn ngủ say như vậy, thì rất có thể nàng không đợi được đến khi hắn tỉnh rồi…
Nhưng Athena cũng không nghĩ nhiều như vậy, bởi vì nàng là Athena. Có nam nhân này bên cạnh, cho dù không nói một câu, không thể tỉnh lại từ ngủ say, chỉ cần có thể thủ hộ bên hắn, là một loại hạnh phúc rồi, dù cho kết thúc sinh mạng không thể nhìn thấy nụ cười ôn nhu của hắn, chỉ cần có thể thủ hộ bên người hắn, tĩnh lặng nhìn nét mặt ngủ say của hắn, vậy là đủ rồi.
Nàng cùng hắn, cũng không phải cô đơn một mình. Athena đột nhiên nở nụ cười kỳ dị, nếu như có một ngày, linh hồn của hắn rời khỏi thế giới này, thì hắn cũng không cô đơn đâu.
Delia ở bên cạnh vốn định khuyên bằng hữu mấy câu, nhưng khi nhìn thấy nụ cười của nàng, cuối cùng không nói, mỗi người đều có chấp niệm của mình, nàng rất hiểu Athena, bởi vì bản thân nàng cũng có chấp niệm.
Trong căn nhà mới, Pagliuca cùng Lomond mỗi ngày vẫn uống rượu đánh cờ, ngẫu nhiên Lomond vẫn nói: "Tên chết tiệt kia không chết được đâu, còn có thể họa hại mấy ngàn năm a", chỉ là không khí tĩnh lặng hơn trước kia nhiều. Pagliuca cũng nói ít hơn, càng nhiều là vùi đầu vào rượu, theo lý thuyết, hẳn đã đến hạn kết thúc "hóa tinh", nhưng không biết vì sao, hiện tại hắn không có bất cứ động tĩnh gì.
Tâm tình Mejia ở vương cung cũng không tốt là bao, nàng không thể như Athena thủ hộ bên hắn, nàng còn có lãnh địa, còn có lời thề với phụ thân, nàng cần phải bỏ đi một vài thứ, để duy trì lãnh mạc cùng lãnh tĩnh. Nhưng những người bên cạnh nàng, đều cảm giác được trưởng công chúa điện hạ thường nôn nóng bất an, thậm chí ngẫu nhiên xuất hiện phẫn nộ, xem ra chế tài đế đô làm vị điện hạ này khó mà an tâm. Chỉ có lão Gauss nuôi lớn nàng mới nhìn ra được mấy phần, lòng trưởng công chúa đang rối loạn a!
Cùng so sánh, một vị công chúa khác của Ám Nguyệt thành lại kiên cường bất ngờ, một tiểu la lỵ phảng phất trưởng thành hơn nhiều, sinh ý Công Chúa phường không chịu chút ảnh hưởng nào, mà phân điếm cũng mở thành công. Alice tin chắc một việc, hắn sẽ tỉnh lại! Bởi vì hắn từng đáp ứng nàng, sinh nhật năm sau sẽ làm cho nàng một cái bánh sinh nhật thật to thật đẹp!
Kỳ thực Alice cũng không hoàn toàn quên chuyện hôm đó, nhưng rất có then chốt tuyển chọn đặc biệt nhớ một vài việc, quả không hổ danh Lucifer vương tộc có được đông đảo "dị năng".
Chỉ là tình huống trước mắt của Trần Duệ quả thật không tốt.
Thanh âm của tu la lại vang lên: "Ài, huyễn cảnh lúc trước đủ mị hoặc a, không ngờ trong nội tâm ngươi lại có dục vọng mãnh liệt như vậy. Mọi việc là khởi niệm hoặc ấn tượng từ ngươi, không chỉ ở vị diện này mà còn có nữ tử thế giới khác, đều bị ngươi chiếm hữu vô số lần, tư vị này rất mỹ diệu đúng không? Kỳ thực đấy không phải huyễn cảnh ta tạo ra, mà là phản ứng nội tâm của ngươi!".
Trần Duệ không nói gì, chỉ là đôi mắt tràn đầy tơ máu ngập trong hung lệ sát khí trừng trừng nhìn tu la.
"Muốn giết ta?" Tu la nhếch miệng khẽ cười: "Lực lượng xuất phát từ dục vọng, dưới dục vọng kích động, hiện tại lực lượng của ngươi rất mạnh, ta tự nhận không phải đối thủ của ngươi, vì sao ngươi chưa động thủ?".
"Muốn dụ dỗ ta trầm luân sao?" Trần Duệ cắn răng nói: "Những huyễn tượng này chỉ là để kích sụp đấu chỉ của ta mà thôi, ta sẽ không bị ngôn ngữ của ngươi dao động đâu. Ta sẽ kiên trì đến cùng, đến khi tiêu diệt ngươi".
"Còn không hiểu sao?" Tu la thở dài một hơi: "Ta kỳ thực chính là ngươi, mỗi người đều có dục vọng của mình, gọi là tâm ma, dục vọng vì bản thân mà sinh, ví như tên thất đại vương tộc vậy, ngạo mạn, tham lam, bạo nộ, dục vọng, lười biếng, đố kỵ, tham ăn, bảy tội lỗi lớn nhất a, trong mỗi người đều tồn tại tâm ma, ngươi giết không chết ta đâu".
Trần Duệ hét lớn một tiếng, một Phá Nguyên đao chém qua, tu la nhẹ nhàng tránh khỏi, nhưng vẫn bị đao khí chặt đứt cánh tay, nhưng miệng vẫn cười dài nói: "Dù là người tu luyện, hay tu đạo cũng không thể tránh được tâm ma. Ngươi luyện tâm thì sao chứ, càng luyện tâm lại càng cảm nhận được hắc ám trong nội tâm thôi! Ngươi giết ta chỉ là đang trốn tránh mà không phải thay đổi hắc ám, mỗi một lần giết ta, lực lượng của ngươi sẽ tăng thêm một phần, ngươi cũng sẽ trầm luân thêm một phần!".
Trần Duệ cố nén lại sát khí bạo ngược trong lòng: "Ta sẽ không buông bỏ đâu! Dù ngươi là linh hồn ma đế cấp, cũng có một ngày bị tiêu diệt thôi!".
"Ma đế cấp? Ngươi nghĩ rằng ta là do ý thức linh hồn Glorfin sinh ra sao, một sinh linh hèn mọn mà thôi!" Tu la đầy khinh miệt cười lạnh: "Ma đế tính là gì chứ, kiến hôi mà thôi! Lực lượng ta có có thể giúp ngươi thống trị tất cả các vị diện! Dù là ma giới cũng tốt, thế giới mặt đất cũng tốt, tất cả phải thần phục dưới chân ngươi! Lực lượng quyết định tất cả! Đến lúc đó, ngươi muốn nữ nhân nào, bao nhiêu nữ nhân cũng được!".
Lời nói của tu la làm Trần Duệ vô cùng kinh ngạc liền hỏi: "Ngươi đến cùng là ai?".
"Ta cũng không biết, ta vốn chỉ là một tia năng lượng sắp sửa biến mất thôi, từ trong thế giới nội tâm hắc ám của ngươi giành được lực lượng cùng ý thức, trở thành tâm ma của ngươi".
Tia năng lượng sắp sửa biến mất? Đến cùng là gì? Trần Duệ không khỏi nghi hoặc không thôi: tu la vừa nói, hắn cũng cảm thấy dị thường, tu la trước kia không có ý thức độc lập như này, hình như là từ sau khi đi u dạ thấp địa về!
"Hiện tại tra cứu lai lịch của ta cũng không có ý nghĩa gì, ngươi chỉ cần biết một việc là đủ, chỉ cần buông tha, tuyể n chọn dung hợp ta, phục tùng nội tâm hắc ám của chính ngươi, ngươi sẽ giành được sinh mạng chí thượng, ý chí cùng lực lượng cường đại!".
Thanh âm của tu la bỗng nhiên tràn ngập dụ hoặc: "Chí ít ngươi có thể giành được lực lượng bán thần, mà còn có cơ hội trở thành thần linh, chỉ cần ngươi trở thành thần linh, ngươi có thể ban cho nữ nhân ngươi yêu cùng đồng bọn sinh mệnh vĩnh hằng, cũng có thể tiêu dao tự tại, sinh hoạt cuộc sống mình mong muốn" Bán thần? Thần linh? Hô hấp Trần Duệ có chút dồn dập, không tự chủ được bước về phía tu la, ngay khi tu la đang vui mừng thì một đao quang lướt qua, toàn bộ thân thể của nó bị chia làm đôi.
"Ta không tin ngươi!".
"Không ngờ ngươi có thể kiên định đến bây giờ, quả không hổ người ta chọn" Hai phần tu la đột nhiên phát ra tiếng cười âm trầm: "Đáng tiếc nội tâm hắc ám của ngươi vĩnh viễn tồn tại, ta cũng sẽ không thể bị giết chết. Nhìn vào tâm của chính mình đi, ngươi không thể trốn tránh mãi được, sẽ có một ngày, ngươi không thể trốn tránh nữa, lúc đó…" Lời còn chưa hết thì tu la đã hóa thành tro bụi.
Trần Duệ lại trở về hư không, thần tình cực kỳ mệt nhọc, thanh âm của tu la vẫn vang vọng bên tai, chỉ cần nội tâm hắc ám còn tồn tại, tu la sẽ không bị tiêu diệt.
Có lẽ tâm ma nói đúng, càng luyện tâm càng cảm giác được hắc ám trong nội tâm, chém giết chỉ là chạy trốn mà thôi. Nhưng dung hợp, phục tùng hắc ám sẽ đánh mất bản thân, mà chém giết tâm ma cũng từng bước trầm luân, nên làm gì đây?
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, nhoáng cái lại một tháng trôi qua.
Hai tháng qua, biến hóa Ám Nguyệt thành không nhỏ. Dưới nỗ lực của trưởng công chúa Mejia cùng Carol gia tộc trợ giúp, dù cho viện trợ lương thực từ Xích U lãnh địa giảm đi, nhưng tình huống thiếu lương không xuất hiện, xem ra tin tưởng trưởng công chúa là quyết định không tồi.
Chợ đêm Ám Nguyệt thành đã đi vào chính quy, kiếm lời rất lớn, rất nhiều gia tộc bắt đầu thèm nhỏ dãi khối thịt béo này, Mejia án theo sắp đặt lúc trước của Trần Duệ, chia chợ đêm thành hai khu lớn Đông Tây, vốn cảnh tượng hoang phế cũng bị quét sạch, thương gia bắt đầu trang hoàng lại cửa hiệu, dù là sinh ý ven đường cũng theo đó tăng lên. Thương nhân tới Ám Nguyệt thành cũng dần tăng lên, chẳng qua còn chưa nhiều, nhưng đây cũng là một sự khởi đầu tốt đẹp. Dưới tình huống chịu chế tài của đế đô, thuế thu còn giảm đi một phần.
Trải qua mấy tháng đặc huấn, thủ vệ quân đã thay đổi diện mạo, tinh thần phấn chấn, dưới hợp lực của thủ vệ quân cùng Áo Choàng hội, không chỉ trong Ám Nguyệt thành, mà đạo tặc bên ngoài thành cũng dần giảm đi. Mà cạnh kỹ trường càng thêm nóng bỏng so với trước kia, trở thành nơi phát tiết tinh lực dư thừa cùng đấu chí thịnh vượng của mọi người.
Những biến hóa đáng mừng này đế đô không thể không biết, án theo kế hoạch của Trần Duệ, hiện tại nên thi triển một bước then chốt. Nhưng là người tính không bằng trời tính, hắn ngàn vạn không ngờ vào thời khắc này hắn lại hôn mê đã hai tháng.
Trần Duệ vẫn ngủ say như trước, nếu không có hấp huyết thực vật do Pagliuca cải tạo thì chỉ sợ hắn đã cạn năng lượng mà tử vong rồi, nhưng là, hiện tại hắn cũng không cách tử vong là bao, khí tức càng lúc càng yếu, tùy lúc có nguy cơ chôn diệt.
Trên thực tế, ý thức của hắn xác thực đang bị tiêu diệt.
Tu la! Vẫn là tu la kia, chỉ là không phải một, mà là ngàn ngàn vạn vạn, từ bốn phương tám hướng bao vây lấy Trần Duệ đang thở hổn hển.
"Có thể chiến đấu đến lúc này, ta cần phải khen thưởng ngươi một câu a, chỉ là ngươi có mạnh mẽ kiên cường đến đâu, tâm trí cao đến đâu cũng không thể thoát được tâm a. Hiện tại, ngươi cuối cùng trốn không thoát!" Tu la cười lớn nói: "Ngươi lập tức sẽ trở thành một thành viên trong chúng ta, chỉ cần dung hợp ngươi, như vậy linh hồn ta sẽ hoàn mỹ, tất cả của ngươi đều sẽ thuộc về ta!".
Tu la cũng không phải dễ giết như vậy, mỗi một lần bị giết, lực lượng của hắn lại tăng trưởng, sau khi bị vô số lần chém giết. Đối phương bắt đầu nắm giữ năng lực phân thân, càng về sau số lượng cùng lực lượng càng tăng, mà lại có thể thông qua công kích cắn nuốt ý thức của hắn.
Sau nhiều lần khổ chiến, hiện tại hắn chỉ còn lại một điểm ý thức cuối cùng, lại rơi vào cạm bãy trùng trùng. Không chút nghi ngờ, đây là tử cục!
"Mấy ngày nay, ta một mực tự hỏi một việc" Trần Duệ nhìn tu la từng bước tới gần, thở dài nói: "Nếu như đã tới bước này, để ta dùng phần tâm sau cùng tìm kiếm đáp án đi".
Đám tu la dần vây lấy Trần Duệ, tâm cảnh hắn lúc này đột nhiên bình tĩnh trở lại, hắn nhớ đến bộ phim ma trận, tu la này cũng như nhân vật Smith, nếu như chính mình là nhân vật chính, thì hào quang cũng nên xuất hiện thôi! Thành bại ở nhất niệm!
Sáng sớm, Athena đang mệt mỏi trong phòng đột nhiên cảm giác được khí tức dị thường, mông lung mở hai mắt ra, lấy thực lực ma vương đỉnh phong của nàng, tự nhiên cảm giác được một tia sinh cơ nhỏ yếu trên người Trần Duệ đã tan vỡ. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Pagliuca!" Thanh âm mang theo vài phần nức nở của Athena vang lên: "Mau tới a!".
Pagliuca như một trận gió nhẹ đã xuất hiện trong phòng, lấy ánh mắt sắc bén của mình, độc long nhanh chóng nhận ra tình huống khôn ổn của Trần Duệ: "Tại sao lại như vậy?".
Vốn hắn còn tính đợi đến trước khi hắn mất đi ý thức, lại một lần nữa kích phát ý thức còn sót lại, không ngờ tình huống ác liệt hơn hắn tưởng tượng nhiều, sinh mạng của Trần Duệ đã nhanh chóng đi đến điểm kết, liền cả sống lại dược thủy cũng không kịp hoán đổi.
Athena liều mạng lắc đầu: "Ta cũng không biết, đột nhiên là như này, ngươi nhanh cứu hắn a!".
Độc long liên tục thi triển bí pháp nhưng vẫn không thể cứu được sinh cơ đang tan biến của Trần Duệ, không khỏi cười khổ: "Phen này xong rồi" Hai người có quan hệ cộng sinh khế ước, Trần Duệ nếu như chết đi, Pagliuca cũng không thể còn sống.
Trong ý thức không gian, hư vô đã thay bằng hằng tinh mỹ lệ, ngàn vạn tu la đang trôi nổi giữa hư không đồng thời cười lớn, hiện tại cuối cùng hoàn toàn chiếm hữu ý thức Trần Duệ, thể xác cùng những lực lượng kỳ dị kia đều thuộc về hắn!
Kỳ dị là, tu la không thể tiến vào tinh thần điện, cũng không cảm nhận được lực lượng tinh hệ!
"Vì sao?" Vô số tu la phát ra thanh âm chất vấn: "Đây phải thuộc về ta mới đúng!".
Một lúc sau, thanh âm khác vang lên trả lời hắn: "Bởi vì, ngươi còn chưa chân chính chiến thắng ta" Trong hư không dần ngưng tụ thành một thân ảnh quen thuộc.
"Trần Duệ! Ngươi không phải là đã bị tiêu diệt rồi sao!" Trong thanh âm tu la mang theo kinh ngạc, nhìn thấy hai mắt phiếm hồng của Trần Duệ, hắn lại khôi phục âm trầm: "Ý thức của ngươi đã không còn lại là bao, chỉ cần ta dung hợp ngươi, như vậy ta sẽ trở thành chủ nhân của siêu cấp hệ thống!".
"Đã muộn, bởi vì ta đã hiểu ra" Phiếm hồng ở tròng mắt hắn dần tan biến, khôi phục thanh tỉnh: "Ngươi, rất nhanh thôi sẽ thất bại!".
Tu la khinh thường cười lạnh: "Nói khoác không biết ngượng!".
"Kỳ thực ngươi nói không sai, ngươi phóng đại hắc ám thế giới nội tâm của ta, làm ta càng luyện tâm càng cảm giác được hắc ám, xuất phát từ bản năng, ta cảm thấy sợ hãi, cho nên ta trốn tránh, cho nên dù giết ngươi vô số lần, ngươi đều có thể vô tận sống lại cùng tăng cường".
Tu la quát to: "Không sai, ngươi không thể chiến thắng ta! Không nên đối kháng vô vị!" Vừa nói, ngàn vạn tu la phóng ra Cực Quang đạn, từ bốn phương tám hướng xông đến tấn công Trần Duệ, nhưng đều xuyên qua người hắn, không gây ra chút tổn thương nào.
"Hiện tại ta đã có thể chân chính nhìn vào nội tâm của mình, công kích của ngươi chỉ tăng cường lực lượng cho ta mà thôi"
Trần Duệ lắc lắc đầu nói: "Mỗi người từ khi sinh ra đã có dục vọng, dục vọng thiêu đốt cho đến khi sinh mạng kết thúc. Dục vọng là động lực để thúc đẩy văn minh, dù là thánh nhân cũng có dục vọng. Giống như ngày và đêm vậy, trong mỗi người đều có mặt tích cực cùng dục vọng, chỉ cần có thể dùng ý chí khống chế, vững tin vào chấp niệm, như vậy dục vọng sẽ là hỏa diễm rèn luyện mà không phải là thiêu đốt cùng trầm luân".
Ngàn vạn tu la gầm gao xông lên, muốn dung hợp Trần Duệ, nhưng thân thể chỉ có thể xuyên qua, mà mỗi tu la khi xuyên qua Trần Duệ, thân thể như đụng phải hỏa diễm, tiếng kêu rên thảm thiết lia lịa vang lên.
Lúc này, thủ chưởng Trần Duệ hiện lên quang hoa nhàn nhạt, toàn lực chém xuống. Không phải đối với tu la, mà đối với chính hắn. Dưới phá nguyên đao, vết máu ở mi tâm Trần Duệ dần lớn.
Cũng lúc này, ngàn vạn tu la đồng thời phát ra thanh âm khốn khổ, đỉnh đầu xuất hiện vết nứt khoa trương, gào thét nói: "Sao có thể chứ! Dù ngươi tự sát cũng không thể thương tổn đến ta!".
"Lực lượng của tâm là vô cùng vô tận, chỉ cần có chấm niệm, liền có thể vượt qua tất cả" Trần Duệ không chút để ý đến vết thương trên người nói: "Nội tâm hắc ám cũng tốt, bản năng cũng tốt, đều sắp bị ý chí ta khống chế, đây cũng không phải tự sát, mà là trảm tâm! Đây mới chân chính là luyện tâm!".
Tu la kinh hoàng kêu lên: "Không! Không thể nào! Ta sẽ không bị tiêu diệt! Chỉ cần trong lòng ngươi…".
Giữa tiếng kêu gào, ngàn vạn tu la phát ra bạch quang cuối cùng rạn nứt, hoàn toàn tan vỡ.
Thân thể Trần Duệ cũng bắt đầu sụp đổ, nhưng nhãn thần vẫn vô cùng kiên định, đúng như tu la nói, chỉ cần trong lòng hắn còn mặt hắc ám, thì sẽ có một ngày tu la sẽ khôi phục. Nhưng Trần Duệ tin chắc, chính mình có thể nắm chặt đao trảm tâm ma một lần nữa.
Thân thể hắn đã hoàn toàn chôn diệt, hóa thành tro tàn.
Vừa lúc đó, tiến độ hóa tinh đã đạt đến 100%, thanh âm nhắc nhở theo đó vang lên. Cũng tiến đến 100%, còn có điểm kinh nghiệm nữa.
Tro tàn sắp sửa tan biến thì bỗng thiêu đốt lên. Hắc sắc hỏa diễm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.