Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 994:




Chương 994:

Cô ta cố gắng lấy lại mặt mũi: “Diệp Phi, mày sẽ hối hận, mày nhất định sẽ hối hận”

Diệp Phi không quan tâm đến cô ta, lập tức đi tới cửa phòng, chưa tới gần nhưng đã nghe được bên trong mơ hồ truyền đến tiếng cười vui sướng của nam nữ.

“Rầm!” Một chân Diệp Phi đạp lên.

Cửa ầm một tiếng rồi mở ra, căn phòng yến hội lập tức an tĩnh, mấy chục nam nữ trong phòng theo bản năng nhìn lại.

Giọng nói của Diệp Phi chứa đầy sát ý át hết tiếng động lớn kia: “Tao tới rồi!

Mọi người ngạc nhiên quan sát Diệp Phi, vị khách không mời mà đến này.

Rất nhiều người không biết Diệp Phi là ai, cũng không biết lai lịch của Diệp Phi thế nào. Nhưng chứng kiến anh cứ như thế mà bước vào, từng cặp mắt đều trợn trừng lên.

Chỗ này là địa bàn của Mộ Dung Phi Hùng, Mộ Dung Phi Hùng dùng sức mạnh cưỡng ép Vương Thi Viện, Diệp Phi cắt ngang hứng thú của anh ta, chẳng lẽ muốn cùng nhau chết ở chỗ này sao”

Đến lúc có người nhỏ giọng nói Diệp Phi chính là người mới vừa gọi điện thoại cho Mộ Dung Phi Hùng thì hơn mười mấy tuấn nam mĩ nữ đang có mặt ở đây cười ồ lên.

Hóa ra là kẻ bị Miyamoto Takumamori đánh bại, giãm dưới chân như rác rưởi sao.

“Mẹ kiếp, Diệp vô dụng, mày thật sự dám đến sao?”

Lúc này, một thanh niên tóc trắng từ trong góc đứng lên, nhìn Diệp Phi, giận quá hóa cười nói: “Nói đơn giản là mày muốn tìm cái chết mà”

Một chân vừa bước vào cửa đã bị người ta phá hỏng, sự phẫn nộ toát ra từ trong lòng.

Diệp Phi ngẩng đầu nhìn sang, mặc dù anh không biết Mộ Dung Phi Hùng nhưng qua tư thế thôi thì chỉ liếc mắt cũng nhận ra được.

Bộ dáng hoành hành ngang ngược kia giống y đúc trong điện thoại.

Trên đường tới đây, Diệp Phi đã nhận được một số tin tình báo. Ngoài mặt thì Mộ Dung Phi Hùng là cháu trai của Mộ Dung Tam Thiên nhưng thật ra anh ta là con ngoài giá thú.

Cũng bởi vì nguyên nhân này mà Mộ Dung Tam Thiên không chỉ truyền lại công pháp tâm đắc cho hắn, còn không tiếc công sức bồi dưỡng anh ta trưởng thành.

Nhưng đáng tiếc, Mộ Dung Phi Hùng không chịu được khổ cực, con đường võ thuật không thành công, Mộ Dung Tam Thiên chỉ đành khiến cho chức vụ của ông ta thắng tiến thêm.

Lần này Mộ Dung Tam Thiên đến Nam Lăng kiếm cớ, mục đích chính là muốn đá Diệp Phi đi để Mộ Dung Tam Thiên trở thành hội trưởng tân nhiệm.

Diệp Phi than một tiếng: “Bản tính quậy phá quả không sai, nhưng đáng tiếc không nên chọc đến tôi thì hơn”

Anh liệt Mộ Dung Phi Hùng vào danh sách phải chết.

Mộ Dung Phi Hùng uống một ngụm rượu: “Diệp Phi, mày phá hỏng hứng thú của tao, hậu quả rất nghiêm trọng đấy”

Sopha bên cạnh anh ta có một cô gái trẻ tuổi đang nằm nghiêng, vóc dáng yểu điệu, quần áo rối loạn, tất chân bị tuột xuống một nửa, chính là Vương Thi Viện với vẻ mặt rất hoảng hốt.

Chỉ là lúc trông thấy Diệp Phi, hai mắt bỗng sáng lên sinh ra một tia hy vọng.

Diệp Phi hướng về phía cô khẽ gật đầu, ý bảo cô đừng lo lắng. Sau đó nhìn Mộ Dung Phi Hùng, bĩnh tĩnh nói: “Mày nên cảm thấy may mắn vì chưa làm ra chuyện súc sinh gì, nếu không thì sẽ chết không toàn thây”

Mộ Dung Phi Hùng bưng một chén rượu lảo đảo tiến lên: “Diệp Phi, tao đã gặp qua kẻ không sợ chết sống rồi nhưng chỉ có mày là muốn chết nhất”

Diệp Phi thản nhiên nói: “Mày muốn tao đến giết mày, thì †ao đến giúp mày được như ý đây”

“Bịch!” Mộ Dung Phi Hùng đá một cước vào bụng Vương Thi Viện: “Không phải là không muốn cho tao chạm vào hay sao? Bây giờ tao cứ chạm vào đấy, sao hả”

Vương Thi Viện kêu thảm thiết, khóe miệng chảy máu.

Ánh mắt Diệp Phi lạnh lùng, không nói gì, lấy điện thoại di động ra, gửi đi một thông báo.

“Tao đụng đến cô ta đấy, mày nói xem mày có thể làm gì”

Xì, đồ vô dụng, không dám thách thức trước mặt nên lấy điện thoại ra giả vờ giả vịt..” Mộ Dung Phi Hùng lại đùng đùng tát Vương Thi Viện hai bạt tai, sau đó khiêu khích nhìn Diệp Phi: “Có gan động đến tao không?”

Không ít người cười theo, Diệp Phi im lặng không nói gì, dưới cái nhìn của bọn họ thì chính là nhu nhược.

“Mày đùa cợt tao như vậy, tao sẽ không ngại cho mày nếm một ít đau khổ đâu”

“Yên tâm, tao sẽ không giết mày, dù sao chiều mai mày còn phải quyết chiến”

Anh ta lấy làm lạ: “Như vậy thì đợi tao và Vương Thi Viện tắm uyên ương xong rồi mày uống nước bọn tao vừa tắm xong, thế nào hả?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.