Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 978:




Chương 978:

Đồng thời anh cũng thán phục “Thái cực kinh” này thật sự rất trâu bò, luyện xong tầng thứ nhất đã đạt hoàng cảnh, tầng thứ hai đã đạt Huyền cảnh, vậy sau tầng thứ ba thì có thể đạt địa cảnh rồi… Nếu như tu luyện xong hết thì có lẽ mình có thể tung hoành trên đời này rồi.

Nghĩ đến đó anh cảm thấy càng hưng phấn hơn, bình tĩnh tu luyện “Thái cực kinh”

Mấy tiếng sau, cơ thể Diệp Phi chấn động, mở hai mắt ra, phát hiện cả người đầy mồ hôi.

Tinh thần và thể chất được tinh thuần hơn nhiều so với trước nhưng mà vẫn chưa vào được phần thứ ba, điều này làm cho Diệp Phi có hơi tiếc nuối. Nhưng mà cũng không cưỡng cầu, có chừng mực thu lại chiêu thức.

“Reng!” Trong lúc Diệp Phi vừa tắm rửa xong đang đi ra đại sảnh, điện thoại bỗng đổ chuông, anh nghe máy, một lát sau sắc mặt thay đổi.

Diệp Phi ném khăn mặt trên ghế sofa, chào hỏi Miêu Phong Lang và Tô Tích Nhi một tiếng sau đó dẫn theo Độc Cô Thương đến liên đoàn võ thuật Nam Lăng.

Thẩm Đông Tinh điện thoại báo, người chấp trưởng tổng bộ liên đoàn võ thuật Nam Lăng Mộ Dung Tam Thiên đã dẫn người đến Nam Lăng.

Lão già này vừa đến Nam Lăng đã thị uy, phạt nặng Vương Đông Sơn và Tiết Như ý, còn tạm thời tiếp quản liên đoàn võ thuật Nam Lăng.

Diệp Phi không biết ý đồ của bọn họ đến đây làm gì, nhưng cũng không thể để bọn họ làm mưa làm gió như vậy.

Xe nhanh chóng đến liên đoàn võ thuật Nam Lăng, Diệp Phi dẫn theo Độc Cô Thương đi ra, nhanh chóng nhìn thấy Thẩm Đông Tinh ra nghênh đón.

“Anh Phàm, anh tính thế nào?”

Vẻ mặt Thẩm Đông Tinh lo lắng nói: “Nếu không thì có lẽ là lão già này sẽ tháo tung chỗ này mất.”

Diệp Phi vừa đi vừa nói: “Ông lão này có lai lịch thế nào?”

Mặc dù anh là hội trưởng nhưng mà cũng chỉ qua lại với Cửu Thiên Tuế và Hoàng Phi Hổ, vẫn chưa quen hết với cơ cấu liên đoàn võ thuật, lại càng không qua lại với nguyên lão gì đó.

Mộ Dung Tam Thiên trong nhận thức của anh không khác gì với mấy ông lão khác.

Thẩm Đông Tinh vội vàng hạ giọng báo cáo: “Mộ Dung Tam Thiên, là một trong những nguyên lão của liên đoàn võ thuật, cũng đang là trưởng lão của chấp pháp đường, chuyên xử lý đệ tử làm trái nội quy”

“Bản lĩnh ông ta bình thường nhưng mà tư cách và kinh nghiệm không tầm thường, là một trong những người đầu tiên đặt nền móng cho liên minh võ thuật, rất thích cậy già lên mặt”

“Người này trước đây đã từng có xung đột với bố em, nên vẫn không vừa mắt liên đoàn võ thuật Nam Lăng, mỗi lần đến điều tra không phải bới móc thì là soi mói.”

“Bố em vì muốn đối phó ông ta nên đã chỉ không ít tiền, chỉ là tiền này không phải cho ông ta mà là cho nhóm người Nam Cung Hùng, điều này khiến cho Mộ Dung Tam Thiên càng hận liên đoàn võ thuật Nam Lăng hơn”

“Nghe đồn sau khi bố em qua đời ông ta vẫn tiếp tục hoạt động, mong muốn cháu trai là Mộ Dung Phi Hùng có thể làm hội trưởng, kết quả là anh lại nhảy ra cắt đứt mong ước của ông ta”

Hắn nói thêm: “Vậy nên là trong lòng ông ta sớm đã bất mãn với người hội trưởng là anh rồi”

Diệp Phi cắt lời của Thẩm Đông Tinh: “Ông ta lấy lý do gì để đến đây ra oai…

Thẩm Đông Tinh thấp giọng nói một câu: “Chuyện anh chấp nhận quyết đấu…”

Diệp Phi nhíu mày: “Chuyện chấp nhận chiến đấu?”

Trong lúc nói chuyện, hai người đi vào phòng khách của liên minh võ thuật.

Phòng khách vẫn trang nghiêm như cũ, chỉ là hôm nay có vẻ nặc mùi hơn.

Trên sàn nhà lạnh lẽo có năm người đang quỳ, lần lượt là Tiết Như ý, Vương Đông Sơn, Hoàng Thiên Kiều, Hoàng Tam Trọng, còn cả Cuồng Hùng.

Bọn họ căn chặt răng, đầu gối không chỉ quỳ mà trên lưng còn chẳng chịt vết roi.

Máu me đầm đìa, vết thương chồng chất.

Người đàn ông đứng đẳng sau mặc đồ màu vàng đang cầm khăn nhẹ nhàng lau lau.

Sau đó nữa, phía sau chỗ ngồi của Diệp Phi có một ông lão mập lùn râu dài đang vuốt vuốt hai viên hạch đào, vẻ mặt khinh thường.

Cao cao tại thượng.

Chắc chắn ông ta chính là Mộ Dung Tam Thiên rồi.

Hai bên Mộ Dung Tam thiên còn có mấy nam nữ đệ tử trẻ tuổi đang đứng hoặc đang khoanh tay, bíu môi hoặc là trêu tức nhóm người Tiết Như ý.

Nhìn có vẻ hả hê.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.