Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 971:




Chương 971:

Tất cả mọi người có mặt nhất thời yên lặng.

Sắc mặt Vương Đông Sơn lạnh lẽo: “Là ai gây chuyện?”

Lúc Diệp Phi nhìn sang thì có năm người Nhật Bản đang vỗ tay, nghênh ngang đi vào hội trường: “Diệp Phi, lăn ra đây cho tao”

Ba năm hai nữ, dáng người cao gầy, ai nấy đều nở nụ cười rất tươi, mắt cao hơn đầu, dưỡng như trên đời này không có gì có thể lọt vào mắt họ.

Một cô gái áo trắng và một người đàn ông áo xanh đi trước.

Khí thế không tầm thường.

Vài bảo vệ ngăn họ lại thì bị bọn họ đạp một cái bay ra ngoài.

Tốc độ cực nhanh, không thể xem thường.

Thẩm Đông Tinh thấy vậy thì giận dữ, quát đàn em một tiếng: “Chém chết bọn họ.”

Hơn mười đàn em lập tức đứng dậy, rầm rộ cầm lấy vũ khí bao vây bọn họ lại.

“Rầm”

Hai người đàn ông Nhật Bản lập tức hung hãn bước lên nghênh chiến.

Lấy một đánh tám.

Một đệ tử của liên đoàn võ thuật bỗng vòng qua hai người đánh thẳng về phía cô gái áo trắng.

Nhưng còn chưa chạm vào đối phương thì đã bị cô ta hất tay bay ra xa.

“Rầm” Chỉ một chiêu mà đã làm đệ tử của liên đoàn võ thuật bay ra xa bảy tám mét, phun ra máu tươi nằm bất động trên thảm.

Tiếp đó, mười sáu đàn em của Thẩm thị cũng bị đánh ngã té trên mặt đất không ngừng kêu đau.

Khí thế của những cô gái áo trắng như vũ bão.

Không ít khách khứa thấy vậy thì trốn đi, rất sợ là người vô tội bị vạ lây, đồng thời liếc mắt về phía Diệp Phi, xem thử bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn này thế nào.

Đây cũng xem như là một bài kiểm tra dành cho hội trưởng mới.

Liễu Nguyệt Linh và Lý Mạt Mạt bị thu hút, thấy cảnh tượng như vậy thì vừa kinh ngạc lại vừa hưng phấn.

Tất nhiên là bọn họ không thể nào cứu vãn quan hệ với Diệp Phi, nếu như Diệp Phi gặp xui xẻo thì hai người cũng cảm thấy hả dạ.

Hai người rất hy vọng Diệp Phi gặp bất lợi, chỉ như vậy thì trong lòng bọn họ mới thấy dễ chịu đôi chút.

“Người ở đâu đến đây gây rối?”

Vương Đông Sơn thấy vậy thì không thể nén giận: “Không muốn sống nữa sao?”

Hôm nay là ngày lành, kết quả lại có người không có mắt đến gây sự, còn dám làm đệ tử trong môn bị thương, điêu này khiến cho người tổ chức như ông ta rất mất mặt.

Cuồng Hùng lắc lắc cổ muốn đích thân tiến lên.

Diệp Phi nhẹ nhàng phất tay ngăn Cuồng Hùng lại, anh chắp tay sau lưng đi lên phía trước: “Tôi là Diệp Phi, các vị là ai?”

Ngày lành, anh không muốn đánh nhau khiến bữa tiệc rối loạn.

“Tôi là Chika Yui, đây là sư huynh Takahashi Misuo, chúng tôi là đệ tử của Miyamoto.”

Gương mặt xinh đẹp của cô gái áo trắng trở nên hống hách vênh váo: “Mày đã giết sư muội Lăng Thiên Thủy của chúng tao, chúng tao tới tìm mày nghe một lời giải thích”

Người đàn ông áo xanh được gọi là Takahashi Misuo cũng hừ một tiếng: “Tự chặt hai tay sau đó cùng bọn tao quay về gặp sư phụ, chờ ông ấy xử lý, tha mạng cho mày”

“Nếu không… đêm nay tao sẽ tưới máu liên đoàn võ thuật Nam Lăng, đánh gãy tay chân mày kéo về để cúng tế sư muội Những tên đồng bọn cũng vểnh mũi lên trời nhìn Diệp Phi, hoàn toàn không xem ai ra gì.

Trên đường đi vào, hơn bốn mươi đệ tử của liên đoàn võ thuật đã bị bọn họ đánh bại dễ như đá bóng, ChiKa Yui cho rằng liên minh võ thuật chỉ là một đám ăn hại.

Nghe thấy đệ tử của Miyamoto Takumamori, ánh mắt của Tiết Như Ý và những người khác lạnh đi, cũng có thêm tia cảnh giác, rõ ràng là biết được Miyamoto Takumamori ghê gớm thế nào.

“Giải thích?”

Diệp Phi lạnh nhạt lên tiếng: “Một con chó mà tôi, giết thì giết, muốn giải thích gì nữa? Ngược lại các người tự ý xông vào tiệc rượu, đánh đệ tử của chúng tôi bị thương, muốn tính thế nào?”

Hoàng Thiên Kiều và những người khác nhanh chóng chặn đường lui ở cửa lớn.

“Tính thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.