Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 956:




Chương 956:

Diệp Vô Cửu nóng nảy: “Mọi người còn chưa được gặp Đại Dũng lần cuối mà, sao bà lại đưa nó đi sớm như vậy?”

“Người cũng chết rồi, có gì để xem chứ?”

Liễu Nguyệt Linh không thèm quan tâm: “Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ làm lễ truy điệu cho Đại Dũng, rắc rối, còn khóc lóc gì chứ, lãng phí thời gian và tâm trạng.”

“Hơn nữa, nếu không nhanh chóng đưa đi thì trong lòng sẽ có một cây gai, ngày nào con bé Mạt cũng sẽ đau lòng”

“Vậy nên cắt đứt càng sớm càng tốt.”

“Tránh khiến cho chúng tôi cảm thấy khó chịu, cũng không làm cho mọi người không thoải mái.”

“Hai người là bạn của Đại Dũng, có lòng tốt đáng quý đến đưa tiễn, tôi nhận tấm lòng này”

Bà ta bảo Lý Mạt Mạt châm trà cho bọn họ: “Bữa ăn sáng giá một trăm triệu này là tôi thay Đại Dũng mời mọi người.”

“Bà…” Diệp Vô Cửu muốn nói gì đó nhưng lại bị Thẩm Bích Cầm kéo tay lại, ý bảo ông không nên lắm lời nữa. Người nhà của Liễu Nguyệt Linh, bà ta có quyên quyết định mọi chuyện.

“Gấp gáp đưa chú Dũng đi như vậy, dì đây là muốn bắt đầu cuộc sống mới sớm một chút sao?”

Diệp Phi nhếch miệng mỉa mai, sau đó nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh Liễu Nguyệt Linh: “Ông chủ lớn này, dì Liễu không phải nên giới thiệu một chút sao?”

Liễu Nguyệt Linh nheo mắt, sau khi răn dạy Diệp Phi vài câu thì chạm tay người đàn ông trung niên nói: “Đây là bạn của Đại Dũng, Đại Tường, là ông chủ của cửa hàng ngọc thạch Long Phượng, là phó hội trưởng của hiệp hội ngọc thạch Nam Lăng, cũng là bạn cũ của hội trưởng Vương của liên đoàn võ thuật và ngài Tống Vạn Tam”

“Chuyện làm ăn của Đại Dũng đều nhờ vào ông ấy giúp đỡ, lần này nhà họ Lý xảy ra chuyện cũng là ông ấy giúp chúng tôi xử lý”

“Ông ấy còn là thần y ở Trung Hải.”

“Không chỉ tặng hơn 70 tỷ cho con bé Mạt mà còn dẫn con bé đến công ty Vân Âm ký hợp đồng”

“Không bao lâu nữa là con bé Mạt sẽ nổi tiếng rồi”

Liễu Nguyệt Linh rất hài lòng về Đại Tường, nói một tràng về công lao của ông ta, sau đó còn lấy ra một xấp hợp đồng dày cộm.

Diệp Phi nhìn thấy hợp đồng này thì xém đã bật cười, đây không phải là quà sinh nhật mà anh đưa cho Mạt vào buổi sinh nhật nhưng lại bị bà ta tiện tay ném qua một bên sao?”

Dù thế nào thì anh cũng không ngờ tới hợp đồng này bị Đại Tường cầm đi, sau đó còn trở thành một trong các công lớn của ông ta.

“Thấy không? Đây là hợp đồng của công ty Vân Âm, bọn họ muốn ký hợp đồng với Mạt”“

Liễu Nguyệt Linh chưa thấy được sự chế giễu của Diệp Phi, ngón tay liên tục gõ lên trên hợp đồng: “Trong ba năm tới, con bé Mạt không chỉ chia tỷ lệ 5-5, còn có thể ký hợp đồng 380 tỷ”

“Diệp Phi, Mạt đã sắp trở thành ngôi sao mới rồi.”

Bà ta còn nghiêng đầu nhìn Lý Mạt Mạt: “Mạt, còn không mau cảm ơn bố nuôi đi”

Lý Mạt Mạt rất biết ơn Đại Tường: “Cảm ơn bố nuôi giúp đỡ”

Lý Đại Dũng mất khiến Lý Mạt Mạt rất đau lòng, dù thế nào cũng là bố ruột mình, nhưng mà sự đau lòng cũng rất nhanh được hợp đồng Vân Âm xoa dịu, khiến cho cô mơ ước về tương lai.

Bàn tay của Đại Tường ngăn lại: “Chỉ tiện tay thôi, Mạt con không cần để bụng, 70 tỷ và hợp đồng Vân Âm đối với tôi cũng chỉ là một bữa ăn sáng”

Suýt nữa thì Diệp Phi đã phun nước trà ra ngoài, không ngờ là Đại Tường cũng là một người không biết xấu hổ.

Anh ho khan hai tiếng nhìn Đại Tường hỏi: “Ông thật sự là thần y Trung Hải sao?”

“Hợp đồng này cũng là ông giúp?”

“Nói lung tung!”

Không đợi Đại Tường mở miệng, Liễu Nguyệt Linh đã quát một tiếng lạnh lùng: “Nếu không phải là anh Hồng, không lẽ là cậu à?”

Diệp Phi cười nhạt: “Nói không chừng thật sự là tôi đó.”

“Ha ha ha…” Lời này vừa nói ra thì tất cả mọi người cùng cười lớn, tất cả mọi người đều khinh thường nhìn Diệp Phi, một kẻ ăn bám, nói vậy cũng không sợ đau đầu lưỡi.

Liễu Nguyệt Linh cười nhạt: “Một trăm triệu cậu cũng không có, còn có thể có được 70 tỷ?”

“Còn về hợp đồng của Vân Âm gì đó thì cậu lại càng không hiểu được”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.