Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 914:




Chương 914:

Một chiêu tàn nhẫn này, rất ít khi lưu lại đường sống cho người khác.

Chỉ tiếc ông ta vẫn chưa đủ nhanh.

Mặc Thiên Hùng không né tránh, tung một đấm vừa lúc đón nhận tay của Vương Cầu Ân.

“Răng rắc!” Vương Cầu Ân lập tức nghe được tiếng cổ tay bị bẻ gãy, nhưng không thể kêu ra tiếng được, bởi vì một tay khác của Mặc Thiên Hùng đã đập vào mặt, bóp lấy miệng ông ta.

Răng trong miệng ông ta lập tức bị đánh nát, máu tươi chảy ra trong lỗ mũi tựa như hai mũi tên máu.

Mấy y tá sợ tới mức ngẩn ra như gà gỗ, mặt không còn chút máu.

Chưa ai thấy nhân vật mạnh mẽ mà tàn nhẫn như vậy, cũng chưa từng thấy nắm đấm mãnh liệt mà đơn giản trực tiếp như vậy.

Mặc Thiên Hùng vứt Vương Cầu Ân đang ngã trên mặt đất như ném một bao tải rác.

“Xoẹt!” Mặc Thiên Hùng trực tiếp xé áo trên của Vương Cầu Ân xuống, quả nhiên nhìn thấy một đóa hoa anh đào màu đen giữa ngực.

“Ông quả nhiên là người Huyết Y Môn”

Mặc Thiên Hùng lẳng lặng nhìn Vương Cầu Ân, trên mặt không chút cảm xúc.

“Sao lại không nghĩ tới, trên người ông lưu giữ máu của Viêm Hoàng, vậy mà lại cam tâm tình nguyện làm chó săn cho Huyết Y Môn”

“Người đâu, dẫn đi đi, chữa trị cho tốt, cũng chăm sóc cho tốt”

Hai cấp dưới trực tiếp kéo Vương Cầu Ân đi.

Vương Cầu Ân run rẩy khóe miệng, muốn uống thuốc độc tự sát nhưng lại phát hiện hàm răng của mình đã mất hết, không có chút tác dụng nào, ông ta oán độc nhìn Diệp Phi bên cạnh.

Diệp Phi cười vãy tay: “Hẹn gặp lại.”

“Chú Mặc, không ngờ Huyết Y Môn lại sắp xếp thám tử bên cạnh chú”

Tống Hồng Nhan nói người rửa sạch vết máu trên mặt đất, sau đó than thở một tiếng với Mặc Thiên Hùng: “Bọn họ đúng là chỗ nào cũng có mặt”

“Bình thường, Huyết Y Môn vốn chính là thế lực mà Nhật Bản nâng đỡ cẩn thận”

Mặc Thiên Hùng nhàn nhạt lên tiếng: “Năm đó bọn họ có hai mục đích lớn, một là cải tạo một trăm triệu nhân thể của Nhật Bản, hai là làm lũng đoạn vị trí độc tôn của giới y học trung y ở Thần Châu”

“Làm lũng đoạn giới y học Thần Châu, mục đích rất đơn giản, ngoài chuyện kiếm được số tiền lớn từ chúng ta, thì còn mượn cơ hội để thu thập gien nhân thể của chúng ta”

“Tương lai có xung đột gì, bọn họ sẽ tung ra loại thuốc gì đó, người dân Thần Châu chỉ sợ đều sẽ gặp xui xẻo”

“Tôi vẫn luôn chủ trương đề phòng Huyết Y Môn, thậm chí xếp nó vào sổ đen nhưng lại rất phức tạp, rất nhiều thế lực vì y thuật và thuốc của Huyết Y Môn mà mất đi lập trường”

“Bọn họ không ngừng tiến cử dùng đồ của Huyết Y Môn, cũng không ngừng cho người của Huyết Y Môn đến chỗ chúng †a, ở gần nhau xúc tiến cảm tình”

“Không ai ngờ nếu ngày nào đó xảy ra xung đột, những nngười này của nước bạn sẽ cho chúng ta một dao”

Tứ chi ông ta phát triển nhưng đầu óc lại không đơn giản, làm Diệp Phi không khỏi âm thầm gật đầu.

“Suy xét từ những ảnh hưởng đó, trước khi không có chứng cứ chứng thực tội ác của chúng, chúng tôi không thể ra †ay với người của Huyết Y Môn ở bên ngoài”

“Chuyện này có nghĩa là chỉ cần bọn họ còn ở đây thì sẽ là tai họa ngầm ở Thần Châu”

Mặc Thiên Hùng như suy tư gì đó: “Nhưng bọn họ đã lặn đến bên cạnh tôi, xem ra phải điều tra một phen xem hành động này của bọn họ có ý gì”

“Ý nghĩa rất đơn giản”

Diệp Phi nhớ tới Thiên Lang thì cười nhạt: “Đó chính là dùng Mặc Đóa Đóa để làm lợi thế, từng bước nắm lấy tim ngài Mặc, sau đó để ông thành quân cờ của bọn họ”

“Đừng coi thường Huyết Y Môn, vừa rồi ông nói đấy, bọn họ vừa có tiền có người vừa có y thuật”

Diệp Phi bổ sung một câu: “Nắm lấy mạng sống của bé Đóa, sau đó lại dùng thuốc khống chế ông, chỉ sợ cuối cùng ông cũng không thể lựa chọn”

Mặc Thiên Hùng chấn động, ánh mắt ngưng tụ suy nghĩ: “Thật sự đáng chết!”

“Đúng rồi, thần y Diệp, vừa rồi cậu nói bé Đóa có thể tỉnh lại..” Ánh mắt ông ta trở nên nóng hơn: “Có phải thật không?”

Diệp Phi gật đầu: “Có thể, nhưng tôi cần vị trí phần mộ tổ tiên của ông”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.