Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 900:




Chương 900:

Mà những Liên đoàn võ thuật cao cấp này cũng không biết Diệp Phi, Diệp Phi lập tức phán đoán, đây đều là thành viên cấp bảy trở xuống của liên đoàn võ thuật Nam Lăng.

Nhưng mà cũng đúng, nâng đỡ công ty của Lý Đại Dũng mà thôi, cần đám người Cuồng Hùng đích thân ra mặt sao?

“Giám đốc Lý, không phải tôi khoe khoang hội trưởng của chúng tôi, mà là xuất phát từ bạn bè mà nhắc nhở, có cơ hội, ông nhất định phải làm quen với hội trưởng mới của chúng tôi!”

“Đúng vậy đó, nghe nói anh ấy mới hơn hai mươi tuổi, nhưng võ lực và trí tuệ đáng kinh ngạc, đến Nam Lăng chưa đầy nửa tháng đã chỉnh lý cục diện hỗn loạn!”

“Chị Tiết Như Ý, hội trưởng Vương Đông Sơn đều phải ngoan ngoãn, ngay cả Cuồng Hùng ngang ngược nhất cũng phải quỳ gối”

“Anh ấy còn cứu đan điền đã bị phế của chị Ý, có thể nói y học và võ thuật đều tuyệt vời”

“Nghe đồn Cửu Thiên Tuế cũng khen anh ấy không dứt miệng, đáng tiếc anh ấy cứ che dấu thân phận, không đến cấp bậc của Cuồng Hùng thì không có quyền biết mặt thật của anh ấy”

“Mà mấy trăm người đánh lôi đài trước đây cũng đều câm miệng hết…”

“Giám đốc Lý, ông có thể qua lại thân thiết với hội trưởng của chúng tôi, mấy đời đều có thể vinh hoa phú quý”

Mấy thành viên Liên đoàn võ thuật hớn hở giới thiệu về hội trưởng mới, còn nhắc nhở Lý Đại Dũng phải tìm cơ hội nịnh bợ.

Hơn hai mươi tuổi?

Nửa tháng đã chỉnh lý cục diện của Liên đoàn võ thuật Nam Lăng?

Đám người Tiết Như Ý và Cuồng Hùng đều cúi đầu?

Cửu Thiên Tuế cũng khen ngợi?

Tin tức liên tiếp không chỉ làm Lý Đại Dũng và Liễu Nguyệt Linh kinh ngạc, cũng làm cho các cô gái Lý Mạt Mạt sục sôi nhiệt huyết, rất muốn xem rốt cuộc vị hội trưởng này có dáng vẻ thế nào.

Tuổi tác xấp xỉ, nhưng đã vô cùng tài giỏi rạng rỡ tới vậy, đám người Lý Mạt Mạt cảm thấy, đây mới thật sự là bạch mã hoàng tử.

“Nguyên, không phải cậu là cháu của hội trưởng Vương Đông Sơn sao?”

Lý Mạt Mạt chợt nhìn về phía Vương Tông Nguyên vội vàng hỏi: “Anh từng gặp hội trưởng mới chưa? Anh ta trông thế nào?”

“Chuyện này…” Vẻ mặt Vương Tông Nguyên hơi do dự, sau đó cười khổ một tiếng: “Gần đây tôi bận chuyện của công ty, không đi tìm chú tôi, tạm thời chưa gặp hội trưởng mới”

“Yên tâm, hôm nào có cơ hội tôi sẽ nói với chú tôi, tôi đi gặp người phong lưu này một lần”

“Đến lúc đó sẽ chụp chung cho các cô xem”

Anh ta ra vẻ bình tĩnh, thật ra trong lòng khá hoảng sợ, anh ta hô hào với bên ngoài Vương Đông Sơn là chú ruột, thật ra chỉ ra chú họ xa, qua lại cực kỳ ít ỏi.

Lý Mạt Mạt và mấy cô gái rất vui: “Vậy có cơ hội anh nhất định phải chụp chung với anh ta.”

“Cơ hội vào tuần tới”

Một thành viên Liên đoàn võ thuật cười nói: “Thứ sáu, Liên đoàn võ thuật Nam Lăng sẽ tổ chức một tiệc rượu đáp ơn, để cậu Nguyên giúp các cô kiếm mấy tấm thiệp vào “

“Thật sao?

Vậy thì tốt quá”

Lý Mạt Mạt nhảy cảng lên, nhìn Vương Tông Nguyên bảo: “Anh Nguyên, chuyện này nhờ cả vào anh”

Đôi mắt của Liễu Nguyệt Linh lóe sáng: “Cậu Nguyên, lấy thêm mấy tấm nữa, để một nhà chúng tôi cùng đi xem”

Cho dù không kết thân được với hội trưởng mới, quen biết thêm mấy ông lớn ở liên đoàn võ thuật, nhà Lý cũng có thể thu được ích lợi lớn.

Lý Đại Dũng cũng hào hứng: “Nguyên, có chắc ăn không?”

Vương Tông Nguyên cười khó coi: “Chuyện này… Diệp Phi do dự hỏi: “Chú Dũng, mọi người muốn tham gia tiệc rượu của liên đoàn võ thuật?”

“Chậc chậc, giọng điệu này, nói giống như anh có thể vào được vậy”

Không đợi Lý Đại Dũng trả lời, Vương Tông Nguyên vung tay lên: “Mọi người yên tâm, tôi nói với chú tôi một tiếng, đến lúc đó sẽ đưa mọi người vào.”

“Tốt quá, tốt quá”

Đám người Lý Mạt Mạt reo hò.

Lý Đại Dũng võ vai Diệp Phi cười nói: “Con muốn vào, chú sẽ nhờ bạn, xem có thể chuẩn bị cho con một tấm thiệp mời không”

Diệp Phi cười một tiếng: “Cảm ơn chú Dũng”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.