Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1392:




Chương 1392:

“Những ngày trôi qua thật êm đềm, hắn ta sẽ mất đi cảm giác khủng hoảng.

Với sự rèn luyện của con, chắc hắn Trịnh Càn Khôn sẽ rất hài lòng”

“Thứ hai, Trịnh Càn Khôn hy vọng có thế nhìn chäm chấm vào chúng ta xem chúng ta có lợi cho ông ta hay không, vì vậy ông ta bằng lòng để cháu trai của mình tới giám sát”

Diệp Phi hai mắt sáng ngời, không biết tại sao, anh luôn cảm thấy Trịnh Càn Khôn rất kỳ quái, ông già này có vẻ đặc biệt quan tâm anh.

“Thứ ba, Trịnh Càn Khôn không có lựa chọn nào khác. Thay vì cứ sống chết với nhau, tốt hơn là để cho Trịnh Tuấn Khanh chịu nỗi nhục”

Anh tin răng Trịnh Càn Khôn sẽ lựa chọn đúng.

Diệp Trấn Đông mỉm cười: “Sau đó chúng ta để lại một quả bom hẹn giờ với chúng ta?”

“Với điều khiển từ xa trong tay, không cần phải lo lắng về việc anh ta phát nổi “Con muốn Trịnh Tuấn Khanh làm tài xế. Một là dùng anh ta để răn đe, đế Kim Chỉ Lâm yên tĩnh hơn, hai là bồi dưỡng một cái định cho nhà họ Trịnh”

Diệp Phi ánh mắt trở nên đầy ẩn ý: “Chú nói xem, nếu Trịnh Tuấn Khanh một năm mà trải qua không tốt, có cảm thấy oán hận nhà họ Trịnh không?”

Diệp Trấn Đông nở một nụ cười ấm áp, nhưng khi nghe thấy câu này, nụ cười của ông ngưng tr, trong mắt hiện lên một tỉa kinh ngạc.

Âm mưu quá kinh khủng.

Lại ngấng đầu nhìn Diệp Phi đang đứng dậy trở lại sân sau nghỉ ngơi, Diệp Trấn Đông lẩm bẩm: “Diệp Đường có người thừa kế rồi…”

Diệp Phi không chú ý lảm đến việc liệu cuối cùng Trịnh Tuấn Khanh có đến nơi hay không, trọng tâm của anh là Nhược Tuyết bạch dược.

Anh và Đường Nhược Tuyết đã hoàn thành cơ sở hạ tầng nhanh nhất có thế, sau đó yêu cầu các nhân viên nghiên cứu và phát triển bắt đầu chuẩn bị mẫu.

Đồng thời, Diệp Phi lên kế hoạch tìm kiếm nhân sự.

Một khi sản phẩm được phát hành, vô số vấn đề chắc chẳn sẽ phát sinh và cần phải có một đội ngũ pháp lý mạnh để giải quyết chúng.

Toàn bộ dự án không diễn ra sôi nổi, mà tiến hành từng bước, và mọi thứ: phát triển theo hướng mà Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết mong muốn.

“Á” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà!

Gần đến chạng vạng, Diệp Phi trở về Phòng khám Kim Chỉ Lâm từ căn cứ: dược phẩm và nghe thấy vài tiếng la hét khi anh đi qua một khu vực hoang vâng Anh quay tay lái và tiến lại gần, và ngay sau đó anh nhìn thấy cánh cửa của một nhà máy hóa chất bỏ hoang, Vài người đàn ông và phụ nữ hung dữ đang kéo một người đàn ông trung niên vào đó.

Người đàn ông trung niên mặc trang phục xưề xòa, mặt bê bết máu, vẻ mặt đau khổ.

Diệp Phi iếc nhìn và ngạc nhiên, anh nhận ra người bên kia là ai Là Tân Thế Kiệt.

Anh không ngờ rằng Tân Thế Kiệt vừa xuống xe lăn đã bị đánh như thế này mà bị lôi vào nhà máy, xem ra kết cục sẽ không tốt đẹp.

Diệp Phi đậu xe sang một bên rồi đi theo mà không thèm để ý.

Không bao lâu sau, anh nhìn thấy mấy tên sát thủ kéo Tân Thế Kiệt đến bên cạnh một cái ao hóa chất.

Một người đã cạy nắp ao, để lộ một nửa lượng axit sunfuric màu vàng, trông rất nguy hiểm.

“Tân Thế Kiệt, nhà họ Thái đã cảnh cáo ông bao nhiêu lần rồi, đồ của Trương Hào Khôn để lại, ông đừng nhiều lời, cũng đừng động vào”

“Nhưng mày không nghe. Nhất quyết không nhận hối lộ, muốn dứt khoát đối đầu với cậu chủ Thái, tự nghĩ mình là thanh cao mà đi tranh cổ phần với cô nhĩ quả phụ”

“Ông có biết cậu chủ Thái đã mất bao nhiêu vì các vụ kiện của ông không?”

“Ba nghìn tỷ!”

“Giờ thì hay rồi. Ba mươi tỷ cũng không có, mạng sống của ông cũng mất luôn”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.