Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1293:




Chương 1293:

Hiệp hội Đông y hiệu suất rất cao, chẳng những sắp xếp đầy đủ người giám thị, còn sắp xếp rất nhiều người tiến hành sửa bài thi.

Cho nên buổi sáng vừa mới thu xong thì buổi chiều đã có kết quả thành tích.

Bốn giờ mười lăm phút, trên bục cao, bài thi được Lô Bản Hỉ và mấy người phụ trách xem xét xong được đưa xuống trước mặt mọi người.

Vẻ mặt tất cả mọi người đều bắt đầu thay đổi thay từng con điểm.

Khác với sự căng thẳng hồi hộp của bọn Quách Thi Vũ thì Diệp Phi cực kì thờ ơ.

Hơn hai trăm người trước đó đều đạt được bảy tám chục điểm, xếp hạng mấy trăm và nhanh chóng bị loại.

Điều này khiến cho không khí ngày càng áp lực.

“Triệu Tam Xuân, một trăm bốn mươi điểm, xếp hạng chín mươi tám”

Mọi người bật thốt lên kinh ngạc, tuy là điểm không được lọt tai cho lắm nhưng xếp hạng lại cao.

Triệu Tam Xuân được gọi tên lập tức hoan hô.

“Tiền Bách Niên, một trăm mười ba điểm, xếp hạng bảy mươi tám”

“Hoàng Phi Vượng, một trăm lẻ tám điểm, xếp hạng chín mươi ba”

Các thành tích tốt nhất lần lượt được đọc lên, mọi người có mặt ở đó lập tức hét lên khiến bâu không khí áp lực được thả lòng.

“Quách Thi Vũ, một trăm ba mươi điểm, xếp hạng thứ nhất”

Cái tên cuối cùng được đọc lên, mọi người lập tức khiếp sợ không nói nên lời, con điểm khiến cho rất nhiều người hoang mang ngu người, nhìn về phía Quách Thi Vũ.

Rất nhiều người khen ngợi cô gái này có cả tài lẫn sắc.

Quách Thi Vũ vênh váo tự đắc đi lấy bài thi, còn thoáng liếc nhìn Diệp Phi với ánh mắt đầy vẻ khinh miệt.

Dường như đang muốn nói rằng cô ta với Diệp Phi là người của hai thế giới hoàn toàn khác nhau.

Bài thi được phát trong vòng một giờ mới xong, tất cả mọi người đều lấy được bài thi, chỉ có mỗi mình Diệp Phi hai tay trống trơn.

Không chờ đến khi bọn Quách Thi Vũ lên tiếng chê cười thì Diệp Phi trực tiếp đứng lên mở miệng: “Giám khảo, tôi chưa có bài thi”

Không có bài thi? Cả nhà tải app truyện hola đọc full miễn phí nhé!

Ánh mắt của rất nhiều người dồn về phía này.

Quách Thi Vũ cười nhạo một tiếng: “Nói không chừng là do điểm quá thấp, giám khảo không dám cho mọi người nghe để giữ lại cho anh chút thể diện đấy”

“Anh còn đi đòi bài đi, thích bôi tro trát trấu lên mặt mình thế à?”

Mấy cô gái và người thi khác cười rộ lên Dường như Lô Bản Hỉ đã đoán được Diệp Phi sẽ đặt câu hỏi từ sớm nên dùng, sắc mặt lạnh lùng trả lời: “Diệp Phi, chẳng lẽ không có bài thi mà cậu vẫn chưa hiểu lý do tại sao à”

Diệp Phi không hề khách sáo trả lời: “Tôi chẳng biết gì cả, tôi chỉ biết tôi không có bài thi, cũng không biết điểm.”

“Không phát bài thi của cậu vì tổ giám khảo cảm thấy cậu đã gian lận”

Mặt Lô Bản Hỉ tối xuống: “Không, còn nghiêm trọng hơn gian lận, là phạm pháp.”

Mọi người kinh ngạc cùng nhìn Diệp Phi.

Diệp Phi bình tĩnh hỏi: “Nói thế là sao?”

Lô Bản Hỉ nói như đúng rồi: “Ta không biết cậu đã ăn cắp đáp án tư đâu nhưng tôi muốn nói cho cậu biết hành vi lấy trộm đáp án là hành vi phạm pháp.”

“Cuộc thi giải Hoa Đà đã được tổ chức qua rất nhiều năm, †ầm quan trọng của nó không thua gì thi đại học, cậu trộm đáp án thế này thì chắc là muốn ngồi tù rồi”

“Tuân trưởng Hùng đang chờ cậu trong phòng họp cậu nhanh chóng qua đó khai thật với người ta đi.”

“Thái độ tốt một chút thì biết đâu không phải ngồi tù” Hắn †a chỉ tay ra ngoài: “Nếu cậu không chịu ngoan ngoãn hợp tác thì hôm nay cậu sẽ bị bắt giam”

“Trộm đáp án?” Bọn Quách Thi Vũ hơi kinh ngạc, sau đó càng thêm miệt thị Diệp Phi, thảo nào lại viết nhanh như vậy, thì ra là trộm đáp án.

Diệp Phi cười lạnh một tiếng: “Các người có bằng chứng khi nói tôi trộm đáp án không?”

Lô Bản Hỉ cười nhạt: “Không ăn trộm đáp án thì làm sao cậu có thể thi được tròn điểm?”

“Lựa chọn đề tròn điểm, đoán đề tròn điểm, giải đáp đề tròn điểm, cả trình bày và phân tích đề và đáp án cũng thế”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.