Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1200:




Chương 1200:

“Vướng mắc trong lòng?”

Diệp Phi vừa nói một câu thì bác sĩ tây y có mặt tại đó lập tức xôn xao, rất nhiều người đều có sắc mặt không tốt.

Sắc mặt Hoa Yên Vũ cũng sầm xuống.

Trong suốt hai mươi năm qua Diệp Trấn Đông từng khám không đến một nghìn thì cũng được tám trăm nơi, Hoa Thanh Phong còn luôn bám theo.

Bọn họ đưa ra kết luận giống nhau, kinh mạch bị tổn thương, khí huyết không thông chứ không phải vướng mắc trong lòng gây ra như Diệp Phi nói.

Hơn nữa ở trong sự hiểu biết của bọn họ thì vướng mắc trong lòng chỉ tàn phá tinh thần Diệp Trấn Đông chứ chẳng có chút liên quan gì đến hai chân bị tê liệt!

Cho nên mỗi người đều trừng mắt lạnh lùng nhìn Diệp Phi.

Hoa Thanh Phong nghe vậy nhìn qua thấy Diệp Phi thì không khỏi vui vẻ.

Ông ta đang muốn lên tiếng thì lại thấy cháu gái tiến tới trước một bước, nhìn chằm chằm Diệp Phi rồi quát lên: “Diệp Phi, lại là anh?”

“Từ trước tới nay tôi chỉ từng nghe nói vướng mắc trong lòng sẽ làm hại tinh thân chứ chưa từng nghe nói vướng mắc trong lòng sẽ làm người ta bị tê liệt”

“Lần trước tôi đã bị anh lừa ở Thiên Thành, lần này anh lại muốn đến lòe mọi người nữa sao?”

“Tôi nói cho anh biết, nhóm của ông nội tôi là bác sĩ nhiều năm nên không dễ bị lừa giống tôi đâu”

Lần trước Hoa Yên Vũ bị Diệp Phi làm mất mặt ở nhà họ Tiêu, còn bị Brook trách nên đến cuối cùng không còn đất dung thân mà phải rời đi.

Khi đó Hoa Yên Vũ hận Diệp Phi, cộng thêm cô ấy cho rằng Diệp Phi cứu Hổ Nữu rồi học lén “Tam Tài Thông U” của ông nội nên cô ấy càng hận Diệp Phi hơn.

“Đúng đó người trẻ tuổi à, ý nghĩ vướng mắc trong lòng dẫn đến tê liệt là quan điểm quá mới mẻ và độc đáo trong nền yhọc”

“Người trẻ tuổi mà, đương nhiên suy nghĩ luôn hơn mấy ông già trăm tuổi chúng tôi, nói không chừng cậu ta còn tưởng rằng bệnh ung thư cũng đơn giản như bệnh cảm cúm”

“Cậu nhóc, làm ra làm chơi ra chơi, người ở đây đều là tiền bối, đừng để mất mặt”

Hơn mười bác sĩ có mặt tại đó đều lên tiếng hùa theo Hoa Yên Vũ chê cười Diệp Phi.

Hoa Thanh Phong vốn muốn lên tiếng nhưng đột nhiên lúc này nghĩ lại rồi khoanh tay đứng nhìn Diệp Phi xử lý chuyện này.

Diệp Phi không để bụng tiến lên nhìn Hoa Yên Vũ: “Cô Hoa, nếu cô đã xem thường tôi thì chúng ta hãy cá cược đi.”

Hoa Yên Vũ cười lạnh: “Cá cược? Là bác sĩ mà động một chút là cá cược, tư cách để ở đâu?”

“Nếu như tôi làm cho chú Diệp đứng dậy được thì cô phải làm chân chạy vặt nói gì nghe nấy cho tôi ba năm”

Diệp Phi chắp hai tay sau lưng cười nói: “Nếu như tôi thua thì tôi làm việc vặt cho cô mười năm”“

“Được!” Tải app truỵen-hola về đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!

Hoa Yên Vũ vốn muốn từ chối cá cược nhưng khi nghe thấy cái giá của vụ cá cược thì nổi lên hứng thú: “Nhưng tôi muốn thêm một điều kiện nữa”

“Nếu như anh thua thì không chỉ đến Thanh Phong Đường làm việc vặt cho tôi mười năm mà còn không bao giờ được phép sử dụng phương pháp dùng châm “Tam Tài Thông U” của chúng tôi nữa”

Cô ấy hả hê khi tưởng tượng đến những ngày sau này hành hạ Diệp Phi, ví dụ như mỗi ngày đếm hạt mè hoặc là đến vách núi hái thuốc… Tóm lại là đòi lại chuyện mất mặt trước kia.

Uông Thanh Vũ biết tình hình bệnh của Diệp Trấn Đông nên không khỏi lên tiếng ngăn cản: “Diệp Phi không thể…”

“Không sao, tôi có thể xử lý”

Diệp Phi khẽ cười rồi nhìn Hoa Yên Vũ mở miệng: “Cô Hoa, cứ quyết định như vậy đi”

“Tôi cũng tham gia náo nhiệt, Diệp Phi, nếu như cậu thắng thì tôi sẽ gả cháu gái cho cậu.”

Đột nhiên Hoa Thanh Phong thốt lên một câu nữa: “Nếu như cậu thua thì cậu hãy cưới cháu gái của tôi.”

Hoa Yên Vũ thiếu chút nữa hộc máu: “Ông nội, ông…”

“Ông Hoa, tôi không cá cược với người già.”

Diệp Phi cũng tức giận nhìn Hoa Thanh Phong, sau đó không nói thêm gì nữa mà tiến lên kiểm tra cho Diệp Trấn Đông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.