Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1173:




Chương 1173:

Tuy nhiên như vậy thì Diệp Phi càng chắc chắn có thứ gì đó trong Động Bàn Tơ.

Nếu không thì toàn bộ công viên đang hoạt động bình thường, tại sao cổng ở đây lại đóng chứ?

Diệp Phi liếc nhìn xung quanh rồi nhìn thẻ ra vào của nhân viên, anh lấy thẻ quẹt cửa ra và bước nhẹ về phía trước…

“Bee…” Cánh cửa thép cảm ứng mở ra, Diệp Phi định đi vào nhưng đột nhiên anh ngửi thấy mùi thuốc súng.

Anh ngay lập tức nghĩ đến cảm giác châm chích trong bóng tối, sắc mặt anh thay đổi rõ rệt, lập tức xoay người và lao về hướng đại sảnh.

Đồng thời anh dùng hai tay ôm đầu để bảo vệ.

Không có tiếng động nào hết.

Diệp Phi sửng sốt, giây tiếp theo liền đạp chân và lăn xuống cầu thang.

“Boom…” Vào lúc này, một tiếng nổ kinh hoàng vang lên.

Toàn bộ Động Bàn Tơ đã bị thổi bay thành đống đổ nát…

Khói bụi mù mịt, đá vụn bay tứ tung.

Rất nhiều mảnh vỡ bản ra loạt xoạt, đập lên người Diệp Phi làm anh vô cùng đau đớn.

Không chỉ cả Động Bàn Tơ biến thành đống đổ nát mà cả phòng chờ ở bên ngoài cũng bị đổ sụp, chỗ Diệp Phi ngã xuống lúc nãy còn bị một tảng đá lớn đập lên.

Nếu lúc nấy Diệp Phi không kịp thời lộn người lên bậc tăng cấp thì bây giờ anh không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Chỉ là Diệp Phi vốn không có thời gian để kinh hãi, tiếng vù vù chói tai lại một lần nữa vang lên bên tai anh.

Thần kinh trên người Diệp Phi căng lên theo bản năng, anh lại lộn người, sau đó búng thật mạnh nấp vào phía sau tảng đá.

“Bụp…” Dường như ngay lúc đó, vài viên đạn đã vụt qua trong không gian, bắn lên chỗ anh vừa mới bò lúc nấy.

Bậc tăng cấp xây bằng gạch đất nung bị nổ tung, lại có thêm mấy hố đạn to bằng năm tay.

Diệp Phi giật mí mắt, vội vã thu mình lại, không để lộ ra bất cứ bộ phận nào của cơ thể.

Cùng lúc đó, Diệp Phi đã suy nghĩ kĩ về toàn bộ sự việc.

Đây là một cuộc truy giết liên hoàn. Cả nhà tải ứng dụng truyện hola đọc tiếp nhé!

Hắc Y Hạng đã tốn rất nhiều tâm sức để giết được anh, trước tiên là dùng Lâm Thu Linh dẫn dụ anh và Nam Cung Tố đến Long Đô, sau đó thì nhanh chóng mở đường phục kích anh.

Nếu như đánh giết thành công vậy thì nhiệm vụ sẽ kết thúc. Nếu bọn người mũi ưng tập kích thất bại thì sẽ cố tình đánh rơi thẻ vào cửa nhà ma nhằm khởi động kế hoạch truy giết dự bị.

Rõ ràng Hắc Y Hạng đã nhìn thấu được suy nghĩ của người khác, một khi Diệp Phi nhặt được thẻ vào cửa nhà ma ở hiện trường thì anh sẽ tò mò tiến tới điều tra tung tích của Lâm Thu Linh.

Mà chỉ cần Diệp Phi đến Động Bàn Tơ này thì Hắc Y Hạng sẽ cho châm ngòi mớ thuốc nổ đã được chôn sẵn, nổ chết anh chỉ bằng một cú nổ lớn.

Không thể không nói đối phương đã sắp xếp rất kĩ lưỡng, Diệp Phi thật sự đã phải toát mồ hôi lạnh. Xem như anh đã cũng biết được sức mạnh của Hắc Y Hạng.

Chỉ là, trong lòng anh vẫn còn chút thắc mắc.

Lúc anh quét thẻ mở cửa sắt ra thì đối phương đã có thể châm ngòi rồi, dù anh có kịp thời phát hiện ra manh mối, muốn bò đến phòng chờ thì cũng có thể bị nổ trúng rất mạnh.

Dù sao thì uy lực của thuốc nổ cũng có thể bao trùm đến cả phòng chờ.

Nhưng đối phương lại cho anh thời gian một giây để phản ứng, để Diệp Phi có thể từ phòng khách lộn người đến cầu thang, sau đó tránh khỏi sự tấn công của thuốc nổ.

Muốn tha cho anh?

Diệp Phi khẽ lắc đầu, chuyện này rõ ràng là không thể, nếu đối phương không cần mạng của anh thì tại sao lại hết lân này đến lần khác tấn công anh, hà cớ gì phải dùng thêm súng bắn tỉa để giết anh?

“Bụp bụp bụp…” Lúc Diệp Phi đang nghĩ không thông thì lại có vài tiếng súng vang lên trên không trung, băn mạnh lên mặt đá, gây chấn động đến mức Diệp Phi thấy đau nhức cả người.

Tai anh cũng bị những mảnh đá vỡ cắt chảy máu.

Nhưng anh vẫn không cử động, núp im một chỗ ở phía sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.