Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1169:




Chương 1169:

Chàng thanh niên cao lớn kia kiểm tra một lượt, sau đó đưa ra phán đoán: “Thiếu máu cơ tim cấp tính rồi, uống chút thuốc và tiêm một liều thuốc thì không sao nữa”

Ông già áo xám hỏi một câu: “Cậu là ai vậy?”

“Đây là thánh thủ của Thanh Phong Đường, bác sĩ Triệu Dũng Hoa”

Một y tá kiêu ngạo giới thiệu một câu: “Hôm nay bác sĩ Triệu đến khu vui chơi giảng bài cho chúng tôi, trùng hợp nghe thấy ở đây kêu cứu nên mới đến đây xem thử”

“Thưa ông, ông hãy yên tâm đi, tất cả người của Thanh Phong Đường đều tinh thông các kỹ thuật trung tây”

Một y tá khác cũng gật đầu nói: “Có anh ấy ra tay thì cô gái này sẽ không sao đâu.”

“Thì ra là bác sĩ của Thanh Phong Đường”

Ông già áo xám thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tôi yên tâm rồi”

“Bác sĩ Triệu, tôi tên là Chu Phú. Cậu cứ gọi tôi là quản gia Chu là được rồi, xin cậu hãy nhanh chóng cứu cô chủ nhà chúng tôi”

“Chỉ cần cậu có thể khiến cô ấy bình an vô sự thì nhà họ Uông chúng tôi sẽ báo đáp cậu thật tốt”

Nhà họ Uông?

Năm người như một!

Sau khi nghe thấy ông già áo xám kia tự báo thân phận, mọi người ở đây đều lập tức xôn xao hẳn lên. Làm sao cũng không ngờ được cô gái tuyệt sắc kia là cô chủ nhà họ Uông.

Cả người Triệu Dũng Hoa cũng hơi chấn động, thu hồi vẻ cao ngạo lại một chút, cũng vô cùng mừng rỡ.

Chẳng biết bản thân đã có cơ hội trời cho gì, vậy mà lại có thể cứu tỉnh cô chủ nhà họ Uông, không chỉ thanh danh bay xa mà còn có một khoản thù lao kếch xù nữa.

Diệp Phi cũng hơi sững sốt, thật bất ngờ cô bé này chính là người của nhà họ Uông. Nghĩ đến cuộc mâu thuẫn của mình và Uông Kiều Sở, anh lập tức lắc đầu chuẩn bị rời đi.

“Quản gia Chu yên tâm, cô Uông không sao đâu ạ”

Trên mặt Triệu Dũng Hoa toát lên vẻ tự tin, sau đó lại mở hòm thuốc của mình lấy ra một hộp thuốc.

Aspirinl “Dừng tay” Nhóm tập trung lên truyện trên app truyện hola nhé!

Diệp Phi vừa nhìn đã không nhịn được lên tiếng.

“Từ tình hình và hô hấp của bệnh nhân để phán đoán thì cô ấy ngoại trừ bị thiếu máu cơ tim ra, còn bị suyễn mãn tính nữa”

“Nếu như anh cho cô ấy uống aspirin thì hiển nhiên có thể hóa giải thiếu máu cơ tim cấp tính nhưng sẽ có tác dụng phụ đến đường hô hấp của cô ấy”

“Nghiêm trọng một chút sẽ dẫn đến khí quản bị tắc nghẽn, chức năng hô hấp suy kiệt”

“Đến lúc đó bệnh suyễn phát tác, huyết áp tăng cao, toàn thân đổ mồ hôi, bệnh nhân sẽ nguy hiểm đến tính mạng”

Diệp Phi không muốn để ý đến người của nhà họ Uông nhưng cũng không nỡ lòng nhìn bệnh nhân bước chân vào quỷ môn quan, cuối cùng vẫn phải nhắc nhở một phen.

Toàn bộ không gian đều yên tĩnh, đồng loại nhìn Diệp Phi.

Tên nhóc này nói chuyện rất có logic, nghe cứ giống như thật sự lợi hại vậy.

“Ngay cả kiểm tra mà cậu cũng không kiểm tra, chỉ nhìn mấy lần, nghe hô hấp một chút thì có thể phán đoán cô Uông bị bệnh suyễn mãn tính sao?”

Triệu Dũng Hoa không hề khách sáo mà châm chọc Diệp Phi.

Ngoại trừ Diệp Phi có bề ngoài còn trẻ tuổi nhìn không giống bác sĩ ra thì anh ta thật sự rất tức giận vì Diệp Phi đã làm trái lại ý mình trước mặt nhiều người như vậy.

Diệp Phi nhãn nhịn tức giận lên tiếng: “Nếu như anh không tin tôi thì tự anh có thể làm kiểm tra thêm một bước nữa”

“Không cần!”

Triệu Dũng Hoa làm sao có thể để bản thân bị Diệp Phi dắt mũi được chứ: “Cô Uông chỉ bị thiếu máu cơ tim cấp tính mà thôi, sau khi dùng aspirin và tiêm thuốc thì không sao nữa”

“Cậu không hiểu gì thì cút xa một chút đi, đừng làm trễ nãi tôi chữa trị cho cô Uông”

“Tôi hiểu rõ tâm tư của cậu, chẳng phải là biết thân phận của cô Uông nên muốn lòe thiên hạ, nhận thưởng của nhà họ Uông sao?”

“Tên nhóc kia, tôi nói cho cậu biết, tốt nhất cậu đừng nghĩ như vậy. Cô Uông lá ngọc cành vàng, không tới phiên cậu tranh thủ la liếm đâu”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.