Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1105:




Chương 1105:

“Ai cho bọn họ cái gan đó?”

Bà cụ nhớ tới lần xích mích ngày trước, thật là muốn đập cho hai mẹ con Diệp Phi mỗi người một gậy.

“Bà cụ ngoại, lòng dạ Thẩm Bích Cầm luôn xấu xa. Lần này không cướp được đồ từ tay chúng ta cho nên lại bắt đầu vạch mặt khiêu chiến chúng ta”

Trương Tú Tuyết tiếp lời: “May mà năm đó bà cụ ngoại đã sáng suốt, kịp thời lấy lại cổ phần từ trong tay cô ta. Nếu không phần gia nghiệp này của nhà họ Thẩm đã biến thành của cái đám Diệp Phi kia rồi”

“Tôi thật sự hối hận, tại sao năm đó không giết chết cô ta luôn”

Sắc mặt bà cụ ngoại trở nên dữ tợn, sau đó quay lại nhìn về phía Thẩm Bảo Đông: “Bảo Đông, không phải đã kêu anh bóp chết bọn họ rồi sao? Sao lại còn để cho bọn nó nhảy nhót vui mừng thế kia hả?”

Thẩm Bảo Đông lập tức đứng ra tố cáo: “Bà cụ ngoại à, đó là do cả nhà Thẩm Bích Cầm kia quá gian trá”

“Bọn họ đã sắp xếp camera ở Bạch Vân Cư, ghi lại hết tất cả mọi hành động của cháu và Trương Tú Tuyết. Cho nên căn bản là cảnh sát không tố cáo được Diệp Phi hại người khác”

“Lại còn định truy vấn vợ chồng chúng cháu. Nếu cháu không quen biết với Tôn Thự thì sợ là còn bị giam mười ngày đến nửa tháng”

“Cháu cũng đã chào hỏi mấy người trưởng phòng Triệu.

Trong vòng một tháng, không cho bất cứ công ty nào đến đăng ký hãng trà thảo mộc rồi.”

“Mục đích là đề phòng Thẩm Bích Cầm mở cửa hàng trà thảo mộc đối địch với chúng ta”

“Nhưng ai mà ngờ được, không biết Diệp Phi giở trò gian gì mà cuối cùng vẫn đăng kí thành công, lại còn lấy một cái bảng hiệu đè lên đầu chúng ta”

“Trà thảo mộc Thái Bà”

Hai tay của ông ta nắm lại: “Chuyện này đã nói rõ là muốn được ăn cả ngã về không với chúng ta đây mà. Nhưng mà cháu cứ có cảm giác có người đang ủng hộ phía sau cho nhà Thẩm Bích Cầm”

“Được ăn cả ngã về không?”

Bà cụ ngoại nặng nề hừ một tiếng: “Bọn nó xứng sao?”

“Hai mươi năm trước, tôi có thể làm cho cô ta biến thành chó nhà có tang. Hai mươi năm sau, tôi vẫn có thể giãm cô ta xuống mười tám tầng Địa Ngục.”

“Vận dụng toàn bộ quan hệ của chúng ta, bằng mọi giá phải niêm phong cửa hàng Thẩm Bích Cầm, mượn cớ bắt bọn nó lại hết, sau đó truy tìm thế lực sau lưng”

“Tôi không tin nhà họ Thẩm không xử lí được ba đứa bên ngoài như chúng nó”

Trên mặt bà cụ rất tức tối, giận giữ đối với sự khiêu chiến của Thẩm Bích Cầm, nhưng lại càng sợ trà thảo mộc Thái Bà ra mắt.

Ai cũng biết một khi Thẩm Bích Cầm mở quy mô trà thảo mộc cấp tám, thì bà ấy sẽ quét ngang toàn bộ thị trường trà thảo mộc. Tập đoàn Thẩm thị sẽ hét lên rồi ngã gục.

Thẩm Bảo Đông gật đầu liên tục: “Đã rõ.”

“Bà cụ ngoại, bà cụ ngoại, cháu đã tìm được người ủng hộ Diệp Phi rồi”

Đúng lúc này, Trương Tú Tuyết chợt kêu lên một tiếng, sau đó mở vòng bạn bè của mình ra, nói: “Là Trần Tích Mặc, con gái của Trần Thần Hi đã ủng hộ Diệp Phi”

“Trần Tích Mặc?”

Bà cụ ngoại không quá xa lạ gì đối với cái tên này, vừa nhớ đến đã nheo mắt lại: “Nó không phải là bạn gái của Tư Thành hay sao? Cũng là cháu dâu tương lai của tôi, sao lại đứng chung với Diệp Phi?”

“Diệp Phi còn đội cho con cháu nhà họ Thẩm chúng ta một cái sừng sao?”

Sắc mặt bà cụ trở nên khó coi: “Từ lúc nào mà chúng ta đã dễ bị ức hiếp như thế rồi?”

“Bà cụ ngoại, không phải vậy đâu”

Trương Tú Tuyết vội vàng lắc đầu: “Là do gần đây Tư Thành có niềm vui mới cho nên quan hệ với Trần Tích Mặc có hơi phai nhạt.”

“Trần Tích Mặc ra ngoài trả thù, nên đã đứng chung với Diệp Phi. Không chỉ nộp tiên cho cục cảnh sát để bảo lãnh cậu †a, mà còn giúp cậu ta đăng kí, trang trí cửa hàng cho cậu ta đấy”

Bà ta mở vòng bàn bè ra cho bà cụ ngoại xem, phía trên có thể thấy rõ ràng Trần Tích Mặc chỉ huy nhóm trang trí làm việc, còn thấy ảnh chụp của cô ta và Diệp Phi sóng vai đứng cạnh nhau.

“Hóa ra là thế: Sắc mặt bà cụ ngoại dịu đi: “Con bé chết tiệt kia toàn chú tâm vào mấy chuyện vụn vặt, khiến cho chúng ta đi tìm sự hiện diện của nó. Nhưng mà chúng ta cũng không thể xem nhẹ”

“Dù có nói thế nào đi chăng nữa thì Thiên Quân cũng là công ty bất động sản đếm trên đầu ngón tay của Thiên Thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.