Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1101:




CHương 1101:

Trưởng phòng Triệu lau mồ hôi lạnh trên trán, cúi đầu khom lưng nói: “Tôi sai rồi, tôi đảm bảo sẽ lo liệu mọi chuyện một cách ổn thỏa…

Diệp Phi không tỏ rõ ý kiến: “Ông quỳ xuống làm gì?”

Nếu như hôm nay mình không có một vài mối quan hệ, thì e rằng đã bị người ta làm khó dễ đến tức hộc máu rồi. Có thể tưởng tượng được, những người dân thường khác còn phải nhẫn nhịn đến mức nào.

Cho nên Diệp Phi cũng không muốn lấy đức thu phục người.

Trưởng phòng Triệu không còn dám kiêu ngạo nữa, lập tức đứng thẳng dậy, nhanh chóng ngồi vào bàn làm việc bên cạnh.

Người phụ nữ có đôi mắt hạnh lúng ta lúng túng đi đến hỗ trợ, không dám tỏ ý khinh thường Diệp Phi.

Mấy người nhân viên nữ đang vây xem cũng cúi đầu mau chóng rời đi, trong lòng sợ hãi Diệp Phi sẽ tính sổ luôn cả những người có liên quan.

“Anh rể, tranh thủ có mặt mọi người ở đây, có chuyện gì cần làm thì giao cho trưởng phòng Triệu đi.”

Diệp Phi không muốn lãng phí cơ hội như thế này, hơi nghiêng đầu nói với Hàn Kiếm Phong: “Nếu không đợi qua mấy ngày nữa thì hệ thống lại xảy ra vấn đề đấy”

Hàn Kiếm Phong liên tục gật đầu: “Đã hiểu”

Một giờ sau, tất cả thủ tục về nhãn hiệu trà thảo mộc Thái Bà đều được hoàn thành, sau khi Diệp Phi nói lời cảm ơn với đám người Tiêu Quý, anh và Hàn Kiếm Phong liền rời khỏi Sở Công Thương.

Sau đó, hai người lại đến tòa nhà Kim Sắc, tham quan văn phòng mà Hàn Kiếm Phong thuê.

Tâng mười hai, cả tầng có hai mươi phòng, ba sảnh, theo hướng từ bắc tới nam.

Không chỉ có thể nhìn thấy tập đoàn Thẩm Thị, mà còn có thể nhìn thấy cảng Thiên Thành, điều kiện quả thật không tồi.

Ban đầu Hàn Kiếm Phong muốn thành lập công ty với khoảng hai mươi người. Nhưng Diệp Phi biết rõ, sau này trà thảo mộc Thái Bà sẽ phát triển như vũ bão, nên kêu anh ta tìm một nơi có thể tiếp nhận cả trăm người.

“Tuy trà thảo mộc Thái Bà vẫn chưa đi vào hoạt động, nhưng anh có thể tập họp nhân lực, xây dựng cơ sở hạ tầng của công ty trước.”

Sau khi đi một vòng quanh công ty, Diệp Phi và Hàn Kiếm Phong đi xuống lầu: “Những chuyện còn lại, tôi sẽ phái người theo dõi”

Anh đang suy nghĩ có nên điều tạm vài người bên Vân Đỉnh qua đây không, nếu không Hàn Kiếm Phong sẽ cực kỳ bận rộn.

Hàn Kiếm Phong gật đầu: “Đã biết”

Chỉ có Diệp Phi mới có thể khiến anh ta làm theo một cách điên cuồng như vậy. Nếu đổi lại là người khác, e rằng Hàn Kiếm Phong chỉ coi người đó như một tên bịp bợm mà thôi. Trà thảo mộc còn chưa thấy đâu, đã muốn thành lập công ty gì chứ?

“Cửa hàng này trông khá được đấy”

Sau khi đã xuống dưới lầu tòa nhà Kim Sắc, Diệp Phi bỗng nhiên dừng bước, nhìn lướt qua một cửa hàng rộng khoảng năm trăm mét vuông ở gần đó.

Cửa hàng này từng kinh doanh quán lẩu, nhưng đã đóng cửa nghỉ bán, hiện tại đang để trống cho thuê.

Diệp Phi quan sát kỹ một lượt, nhìn công ty trà thảo mộc.

Thái Bà ở phía trên, lại quay đầu nhìn về phía tập đoàn Thẩm Thị.

“Cửa hàng này nếu dùng để làm nơi thử nghiệm trà thảo mộc, thì hiệu quả nhất định sẽ vô cùng tốt, cũng có thể tạo ra chút danh tiếng cho trà thảo mộc của chúng ta”

Diệp Phi quyết định tu sửa nơi này thành một cửa hàng chuyên bán trà thảo mộc. Vừa có thể để cho người ta cảm nhận hiệu quả của trà thảo mộc Thái Bà, vừa có thể kích thích thần kinh đám người Thẩm Bảo Đông.

Hàn Kiếm Phong rất dứt khoát: “Được, tôi lập tức liên hệ với chủ tiệm này”

“Ting”

Đúng lúc này, di động của Diệp Phi vang lên, anh lấy ra bắt máy, bên kia rất nhanh đã truyền đến âm thanh lười biếng của Đường Nhược Tuyết: “Diệp Phi, anh đang ở đâu thế? Sao lại không ở nhà?”

Cô nói thêm một câu: “Tôi muốn tìm anh ăn cơm đây”

“Hiếm khi tổng giám đốc Đường đây có thời gian rảnh nhỉ?

Tôi với anh rể có chút chuyện cần xử lý nên mới ra ngoài, hiện giờ đang ở cao ốc Kim Sắc”

Diệp Phi cười ra tiếng: “Sắp xong rồi, rất nhanh sẽ trở về.”

“Vậy các anh chờ tôi, tôi qua đó tìm các anh”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.