Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1078:




Chương 1078:

Nữ cảnh sát buông hai tay: “Cô Trần, tôi cũng hy vọng bạn trai cô vô tội, nhưng rất nhiều người nhìn thấy anh ấy đã hành hung người khác”

Nam cảnh sát cũng phụ họa: “Đúng vậy, liên quan đến việc đánh cắp công thức bí mật vô giá, hiện tại anh ấy không thể được bảo lãnh”

Nhìn thấy hai người nói chuyện khó khăn như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tích Mặc hiện lên chút do dự: “Diệp Phi, anh thật sự đã làm những chuyện này sao?”

Trần Thần Hi từ trên cao liếc nhìn Diệp Phi, sau đó năm lấy tay con gái và nói một cách thờ ơ: “Tích Mặc, biết người biết mặt không biết lòng, con cứ để cảnh sát giải quyết đi”

Bà ta không muốn con gái mình giao du với tội phạm.

“Tích Mặc, tôi thật sự bị oan.”

Nhìn thấy Trần Tích Mặc quan tâm đến mình, Diệp Phi ngồi thẳng dậy mở điện thoại di động ra.

Anh mở hai đoạn video, rồi phát chúng trên máy tính trong phòng thẩm vấn: “Đây là video giám sát mà tôi đã cài đặt ở Bạch Vân Cư.

Nó cho thấy rõ ràng Thẩm Bảo Đông và những người khác là những người động thủ trước.”

“Công thức bí mật cấp tám cũng là của tôi. Tôi pha chế tại chỗ, mấy chục ánh mắt đều nhìn thấy”

“Lúc đó tôi cũng bí mật mở điện thoại để ghi âm, chỉ để đề phòng bọn họ chơi xỏ.”

Ngay sau khi hai đoạn video được phát, Trần Thần Hi và những người kia ngay lập tức hiểu ra sự thật của sự việc, họ lập tức đổi thái độ với Diệp Phi và tỏ ra coi thường bọn Thẩm Bảo Đông.

Đặc biệt là khi Trương Tú Tuyết chuẩn bị chặt ngón tay của Thẩm Bích Cầm, Trần Tích Mặc thiếu chút nữa muốn bắn vỡ màn hình máy tính.

“Coi trời bằng vung, ngang ngược nhất đời, người nhà họ Thẩm đúng là đáng ghét.”

Cô hét lên với hai cảnh sát: “Các người bắt bọn họ lại đi, bắt hết họ lại”

Trần Thần Hi xoa dịu cảm xúc của con gái: “Tích Mặc, đừng kích động, cảnh sát sẽ xử lý theo lẽ công bằng th: Nữ cảnh sát đỏ ửng hai má nhìn Diệp Phi nói: ‘Anh có chứng cứ, sao không lấy ra sớm hơn?”

“Vừa nãy tôi tính lấy nhưng bị các người ngăn lại đấy thị Diệp Phi cười nhạt: “Hơn nữa, cô đã có định kiến trước và cứ khăng khăng coi tôi là kẻ trộm. Dù tôi có nói thế nào, cô cũng sẽ coi tôi là đồ ngụy biện…”

Nữ cảnh sát vừa xấu hổ vừa hung hăng nhìn Diệp Phi.

Một giờ sau, Diệp Phi và Thẩm Bích Cầm ra khỏi đồn cảnh sát mà không hề hấn gì.

Mặc dù Diệp Phi có thể đi ra dễ dàng mà không cần mẹ con nhà họ Trần bảo lãnh nhưng anh vẫn cảm ơn hai người họ: “Tổng giám đốc Trần, Tích Mặc, cảm ơn hai người.”

Diệp Phi toát ra vẻ nhiệt tình: “Hôm nào rảnh rỗi thì tôi mời hai người đi ăn”

Trần Tích Mặc cười duyên một tiếng: “Hì hì, ở Thiên Thành, mẹ tôi không thể thấy chuyện bất bình mà không cứu giúp đâu.

“Tích Mặc, đừng nói lung tung, Diệp Phi có thể ra ngoài là do chính cậu ấy nắm giữ chứng cứ thôi.”

Trần Thần Hi bình tĩnh nhìn Diệp Phi: “Nếu cậu ấy thực sự phạm tội, mẹ cũng không thể làm gì được”

Diệp Phi nở nụ cười ấm áp: “Dù sao cũng cảm ơn hai người, hôm khác nếu có gì cần giúp đỡ thì cứ nói với tôi nhé”

Trần Thần Hi không vừa ý khi nghe vậy, bất động sản Thiên Quân là một trong số ít công ty bất động sản ở Thiên Thành, có một số vấn đề ngay cả bà ta cũng không giải quyết được, Diệp Phi có thể giúp được gì?

Đôi mắt của Trần Tích Mặc sáng lên, cô nhìn chằm chằm vào Diệp Phi và mỉm cười: “Anh nói đấy nhé, khi nào tôi có việc cần anh giúp, anh cũng không được từ chối đâu đấy”

Diệp Phi gật đầu: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ không từ chối đâu”

“Diệp Phi, anh rất tốt, lại hiếu thuận, tay nghề vượt trội, còn biết ân báo đáp nữa”

Trần Thần Hi nhìn Diệp Phi mỉm cười: “Trưởng thành hơn rất nhiều so với các bạn cùng tuổi, tôi có lời khen cho cậu”

“Nhà họ Thẩm sẽ không chịu để yên cho cậu đâu. Đây là danh thiếp của tôi, về sau có gì cần giúp đỡ thì cứ gọi điện thoại cho tôi.”

Bà ta lấy ra một tấm danh thiếp và đưa cho Diệp Phi.

Bà ta càng tiếp cận với Diệp Phi không phải cái gì gọi là yêu thích cả, mà là để hiểu sâu hơn mối quan hệ của anh với con gái bà ta, kẻo con gái bà ta thật sự bị lừa.

Diệp Phi biết bà ta đang nghĩ gì, nhưng anh cũng không vạch trần: “Cảm ơn tổng giám đốc Trần”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.