Chân Ngắn Phi Thường

Chương 14: Chụp Lén





Phong Đường hơi kinh ngạc, vỗ nhẹ vào mông Giản Tiểu Tinh, "Trước mặt bao nhiêu người như thế có thấy xấu hổ không?"
Lúc này Giản Tiểu Tinh mới phát hiện ra một đám người đứng phía sau Phong Đường, cả một đám giám đốc ngày thường rất khó nhìn thấy đang sững sờ ở đứng tại chỗ, dùng ánh mắt bất ngờ không thể tưởng tượng được mà nhìn cô.
Gương mặt Giản Tiểu Tinh đỏ bừng, vội vàng nhảy xuống từ trên người Phong Đường, ôm eo vùi mặt vào trong lồng ng.ực Phong Đường bịt tai trộm chuông trốn đi.
Phong Đường quay đầu nói vài câu với nhóm giám đốc điều hành, ôm người đi về phía phòng làm việc, bọn họ vào thang máy không khỏi lên tiếng: "Trước đó chỉ nghe nói đến tin đồn của chủ tịch và Giản tiểu thư, nhưng không ngờ được hóa ra lại là thật." Dáng vẻ kia hoàn toàn không giống với hình tượng trước đó.
"Nhưng không thể ngờ được cậu ấy lại thích kiểu này." Không biết có bao nhiêu con gái gia đình danh giá, phụ nữ trưởng thành gợi cảm phải tan nát cõi lòng.
"Tuy rằng Giản tiểu thư không phải tiểu thư gia đình giàu có gì, nhưng lại rất đặc biệt, nghĩ lại thì rất xứng đôi với Phong Đường." Hai người đều là những người rất đặc biệt, những người đặc biệt hấp dẫn lẫn nhau cũng là điều bình thường.
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên, quần áo chỉnh tề, một cặp con trai - con gái, gia đình mỹ mãn, nhưng lúc nói chuyện lại cảm thấy trong lòng có chút tiếc nuối.
Phần lớn những kẻ có tiền thì cuộc sống riêng tư tương đối hỗn loạn, giống hắn ta, tuy rằng áo quần bảnh bao, một cặp con trai - con gái, gia đình đầm ấm, cuộc sống gần như cũng có gì để tiếc nuối, nhưng thực ra lại không phải, lần đầu nhìn thấy Giản Tiểu Tinh ở trên kênh thể thao, hắn ta đã thích cô ấy, là cái loại thích không trong sáng mang theo dục vọ.ng bi3n thái, đáng tiếc trong nội bộ sớm đã có tin đồn của Phong Đường và Giản Tiểu Tinh, tận mắt được mở rộng tầm mắt năm đó làm thế nào Phong Đường giành lại được tập đoàn Phong Thần từ tay Dịch gia, tổ chức lại hội đồng quản trị như thế nào, chỉ cần nghĩ về điểm này tâm tư nhỏ của hắn ta lập tức phải thu hồi.
Đừng chỉ nhìn nhiều thiên kim tiểu thư trong giới buồn bực vì sao Phong Đường lại thích người trông như cô bé chưa trưởng thành giống như Giản Tiểu Tinh, thực ra Giản Tiểu Tinh rất được hoan nghênh trong giới, các thiếu gia thích xe có ấn tưởng tốt về cô ấy, một vài tiểu thư không có suy nghĩ gì với Phong Đường cũng có hảo cảm đối với cô ấy.
Nhưng Giản Tiểu Tinh không hề biết nhưng chuyện này, một phần là bởi vì Phong Đường không dẫn cô tham gia vào những dịp như vậy, một phần là bởi vì cô ấy cũng không thèm để ý đến những chuyện đó, trái tim cô chia làm hai nửa, một nửa dành cho việc đua xe, một nửa dành ở trên người Phong Đường.
Giản Tiểu Tinh ôm em Phong Đường thì luyến tiếc không muốn buông tay, trên eo hắn không hề có một chút thịt thừa nào, hắn mặc áo sơmi cũng không hề rộng thùng thình giống phần lớn đàn ông, mà là mua nhỏ hơn một cỡ, vải ôm sát vào da, bên ngoài áo sơ mi là áo vest, lúc tay giơ lên áo sơ mi dưới áo vest lộ ra, ôm trọn lấy phần eo, lộ ra vòng eo gợi cảm mê người, đặc biệt là những lúc mặc áo sơ mi tím đậm như thế này.
Khi cô ôm trong lòng không khỏi thỏa mãn, Phong Đường cúi đầu là có thể nhìn thấy dáng vẻ hoa si của cô, chiều cao của chú lùn này đến ngang vị trí trái tim của hắn, hắn chỉ cần giơ tay là có thể ôm cô ở dưới cánh tay, Giản Tiểu Tinh thuận thế vòng tay qua ôm eo hắn, ôm chặt eo hắn không buông, bạn gái ôm lấy eo bạn trai, bạn trai ôm lấy bả vai bạn gái, cơ thể hai người áp sát vào nhau, chỉ một đoạn đường ngắn trở về phòng làm việc của chủ tịch mà dính như sam.

Đến Phong Đường cũng cảm thấy dính như sam, nhưng kỳ lạ là hắn lại rất thích loại cảm giác dính như sam này, vì thế cặp mắt hoa đào tăm tối sâu thẳm kia chứa đầy ý cười vui vẻ và thỏa mãn.
Hừ, tiểu hoa si này không ngày nào không bị hắn mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo.
Hôm nay Thu Dịch thay thế Chu Khải bảo vệ Phong Đường đã bị biến thành không khí cả một đoạn đường:..
Sau khi bước vào phòng làm việc, bởi vì tình yêu bộc phát mạnh mẽ, cộng thêm cách xa nhau ba ngày cho nên đã hôn nhau ở trên ghế sô pha trước, Chu Ninh bước vào nhìn một cái đã vội vàng lùi ra ngoài, lặng lẽ xấu hổ đứng ngoài phòng làm việc đối diện với Thu Dịch, sau đó nhìn trời nhìn đất.
Từ khi ông chủ có bạn gái, hắn đã không còn là ông chủ cao quý lạnh lùng, băng thanh ngọc khiết (sạch sẽ, trong sáng không tỳ vết) của bọn họ nữa, hắn thay đổi, không bao giờ còn là cẩu độc thân giống như bọn họ nữa, về sau ngàn vạn lần phải chú ý mỗi khi có mặt Giản Tiểu Tinh, đỡ phải trong lúc sơ xảy không cẩn thận làm hỏng chuyện tốt của ông chủ, gặp phải tình huống không nên xem rồi bị cuốn gói đuổi đi.
Lúc ăn cơm trưa, Giản Tiểu Tinh hết lời ca ngợi Phong Đường, thể hiện sự cảm kích và ngưỡng mộ trong lòng mình, tuy rằng cô rất ngại, nhưng là một cô gái thẳng thắn dũng cảm dám bày tỏ tấm lòng của mình.
Nói một hồi, tổng kết lại là, "Phong Đường, sao anh lại có thể tốt đến như vậy cơ chứ, anh có phải là món quà ông trời đóng gói gửi cho em không vậy? Anh xem, từ đầu đến chân của anh đều là dáng vẻ em thích.
Lớn lên vừa đẹp trai, lại nhiều tiền, còn có xe, tất cả những gì em mong ước đều tập trung hết cả trên người của anh, quả thực là được tạo ra để dành cho em, chúng ta chính là trời sinh một đôi."
Ngay cả tai của Phong Đường cũng phải đỏ bừng dưới sự công kích bởi những lời bày tỏ e thẹn không kém phần thẳng thắn của Giản Tiểu Tinh, hắn gắp cho cô một miếng thịt mỡ lớn, giọng điệu ngạo mạn, lại không che dấu được đắc ý và vui vẻ, "Cô bé này không chỉ chân ngắn mặt phúng phính, không ngờ da mặt lại dày như vậy.
Có biết xấu hổ không?"
Mặt Giản Tiểu Tinh đỏ bừng, đôi mắt to tròn, đen láy trong veo, tràn ngập xấu hổ, ngoan ngoãn nói: "Biết xấu hổ.

Nhưng em vẫn muốn cho anh biết mà, người ta rất thích anh, rất biết ơn anh, anh là cái đùi vàng của em, là tâm can của em ~"
Phong Đường nhìn Giản Tiểu Tinh, trong óc chỉ có một suy nghĩ: Cô là cuộc sống của hắn.
Cuối cùng hắn nói: "Đừng ăn quá no."
Giản Tiểu Tinh:????
Đợi đến khi bị dẫn về văn phòng, đưa vào gian phòng nghỉ, Giản Tiểu Tinh mới hiểu được lý do vì sao Phong Đường không cho cô ăn no, ăn no không tốt cho việc vận động kịch liệt a.
Trong lúc ăn trưa, những lời nói của Giản Tiểu Tinh đánh thẳng vào Phong Đường khiến cả người hắn bốc hỏa, dẫn tới nhất thời hắn không thể khống chế được, hắn hôn cô kịch liệt, động tác cũng vô cùng mạnh mẽ, ngay cả những lời nói gần như không phát ra từ miệng hắn, hắn cũng không kiềm chế được nói vài câu.
Giản Tiểu Tinh cảm thấy sắc mặt hắn đỏ bừng, dáng vẻ đổ mồ hôi đầm đìa trên người mình, gọi tên cô làm cô xấu hổ muốn chết, nhưng cũng gợi cảm đến đòi mạng, bị mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo, ngoan ngoãn nghe hắn chỉ huy, để hắn muốn làm gì thì làm.
Hơn nữa vô cùng thành thật thẳng thắn ê ê a a nói ra cảm nhận của chính mình bên tai hắn.
Bởi vì cô cảm thấy, trước khi bọn họ ở bên nhau đều không có người khác, nên vẫn tương đối ngây ngô ở phương diện này, đang cùng nhau học tập, cô nói cho Phong Đường cảm nhận của chính mình.
Nào có ngờ rằng dáng vẻ vừa phóng đ3ng của cô làm Phong Đường thực sự xuất hiện các loại suy nghĩ ác ý muốn ăn luôn cả cô.
Nhưng hắn cũng phải tiến tới từ từ, đợi sau khi ngọn lửa được dập tắt ở trên giường, hắn nhân lúc tình yêu của Giản Tiểu Tinh đối với hắn dâng trào, hắn mặc xong quần áo, ôm cô ra khỏi phòng, trong lúc Giản Tiểu Tinh vẫn còn đang mơ màng không biết gì, ấn cô xuống dưới bàn làm việc của hắn, dụ dỗ cô mở miệng......
Vào buổi chiều, các giám đốc điều hành của tập đoàn Phong Thần phát hiện vẻ mặt của ông chủ thần thái phi dương.
Mặc dù vốn dĩ hắn đã rất đẹp, nhưng gương mặt kia đẹp đến mức có tính công kích, khí chất còn nguy hiểm như vậy, cặp mắt đào hoa âm u kia như được che kín bởi sương mù, lúc nhìn người khác vừa lạnh lùng lại nguy hiểm, hoàn toàn không thể dùng cụm từ "Thần thái phi dương" để miêu tả dáng vẻ đó.
* "Thần thái phi dương: vẻ mặt hưng phấn, dáng vẻ hào hứng, vui vẻ
Một bên tò mò vì sao tâm trạng của ông chủ lại tốt như vậy, một bên truyền miệng nhau nắm chắc cơ hội, cần báo cáo thì nhanh chóng báo cáo, cần nộp bản kế hoạch thì mau chóng nộp, nếu có chỗ nào làm ông chủ không hài lòng thì khả năng bị nghe mắng cũng thấp hơn.
Đến khi có người nhìn thấy Giản Tiểu Tinh cùng Phong Đường tay trong tay ở dưới bãi đỗ xe sau khi tan tầm mới chợt tỉnh ngộ, hóa ra là có bạn gái ở đây.
Bạn gái đại gia Phong Đường ở trong thang máy đã kêu đói, một bên than một bên cố ý dùng ánh mắt nhìn người xấu để nhìn Phong Đường, trên cái má trắng nõn trên má có một vết bầm nhỏ, đang lên án buổi trưa người đàn ông này cầm thú cỡ nào.
Bởi vì trên mặt cô có thịt, cộng thêm gen tốt nên trời sinh vừa trắng vừa mềm, Phong Đường không chỉ thích véo, ở trên giường còn thích cắn thích hôn thích m.út vào, một gương mặt bị hắn vừa cắn vừa m.út, buổi trưa hơi kịch liệt đương nhiên làm má cô bị m.út đến mức thành vết bầm luôn.
Nhưng thủ đoạn của Giản Tiểu Tinh sao có thể so sánh với đại gia Phong Đường, hắn khoanh tay, vẫn một dáng vẻ lạnh lùng, cao quý và ngạo mạn như cũ, liếc mắt nhìn một cái Giản Tiểu Tinh, nói: "Để sau này em biết đừng không biết xấu hổ mà dụ dỗ anh."
Giản Tiểu Tinh tức giận không nói được lời nào.
Tâm trạng của đại gia Phong Đường rất tốt lắm vươn cánh tay dài ôm người vào trong lòng, ngón tay di chuyển trên gò má tinh tế của cô, "Điểm nhỏ như vậy, dùng kem che khuyết điểm che lại một chút là được rồi."
"Cái nào là kem che khuyết điểm?" Đồ mỹ phẩm dưỡng da trang điểm của cô đã sớm bị Phong Đường đổi thành nhãn hiệu sản phẩm xa xỉ của quốc gia nào đó rồi, chữ trên những cái đó cô chẳng hiểu một chữ nào, có đôi khi còn phải hỏi Phong Đường lọ nào là nước, lọ nào là nước hoa, đến nỗi cô không thể nào biết cách dùng đồ trang điểm, càng là không thể phân biệt được cái nào với cái nào.
"Về nhà sẽ tìm cho em."

Chu Khải đã trở về từ Lâm Thị, tiếp nhận lại công việc từ tay Thu Dịch, vẻ mặt lạnh như băng, à, hắn ta đã quá quen rồi.
Đến bãi đỗ xe, Giản Tiểu Tinh tự lái con xe bảo bảo bối của mình,, Phong Đường ngồi phía sau, Chu Khải khởi động chiếc Aston Martin đi theo ở phía sau.
Những lúc có Phong Đường, Giản Tiểu Tinh không dám tùy tiện đua xe, vì tránh để Phong Đường mở miệng ra là muốn mắng cô.
Đám người Tần Hồng nói buổi trưa không tổ chức tiệc ăn mừng chiến thắng, muốn tổ chức vào buổi tối, thực ra bọn họ cũng không thắng đội đua xe Giương Buồm Vạn Dặm, nhưng bọn họ lại rất phấn khích, bởi vì họ đã học được không ít thứ từ buổi huấn luyện cao cấp kia, lần này tâm trạng cũng đã có sự thay đổi, cho nên vẫn muốn tụ tập ăn một bữa cơm, nhân tiện chúc mừng một chút.
Còn muốn Giản Tiểu Tinh đưa Phong Đường đến, tỏ vẻ muốn mời kim chủ đại tài khí thô của bọn họ ăn bữa cơm, bày tỏ lòng biết ơn, thuận tiện ôm một cái đùi.
Địa điểm được quyết định ở Nguyệt Lâu.
Giản Tiểu Tinh đưa Phong Đường đến Nguyệt Lâu, bởi vì trên đường kẹt xe, thời điểm bọn họ đến nơi thì đám người đội đua xe Hồng Tinh đều đã đến phòng, bảo bối Tô Già Ứng của Lưu Lưu cũng ở đây, cô ấy đã có thói quen tụ tập cùng với đội đua Hồng Tinh, cười tủm tỉm chào hỏi Giản Tiểu Tinh và Phong Đường.
Mặc dù trông Phong Đường có vẻ khó hòa đồng, nhưng cũng khá quen thuộc với đội đua Hồng Tinh, hơn nữa với mối quan hệ với Giản Tiểu Tinh, Phong Đường yêu ai yêu cả đường đi, không thể không cho những đồng đội sẽ kề vai sát cánh cùng Giản Tiểu Tinh trong khoảng thời gian dài sau này mặt mũi, mọi người ở trước mặt hắn cũng thoải mái hơn một chút, cho nên bữa cơm này vẫn là rất vui vẻ.
Giản Tiểu Tinh cùng Tô Già Ứng cùng đi toilet, đi một lúc, đột nhiên cảm giác có người đang chụp ảnh, quay đầu đi lại nhưng lại không phát hiện ra người nào khả nghi.
"Có phải có paparazzi đang chụp lén hay không?" Giản Tiểu Tinh nhìn về phía Tô Già Ứng, một người là siêu mẫu quốc tế có lượng fans đông đảo cả trong và ngoài nước fans và một cái tay đua xe không hề có liên quan đến giới giải trí như cô, không cần nghi ngờ cũng biết đối tượng bị chụp lén là ai không hề nghi ngờ.
Nguyệt Lâu là một nhà hàng cao cấp, rất nhiều kẻ có tiền và có danh tiếng đến đây, sẽ không cho phép paparazzi trà trộn vào đây để chụp lén, Tô Già Ứng lập tức gọi người phục vụ tới, điều tra theo dõi, nhưng cuối cùng cũng không tìm được người khả nghi, không giải quyết được gì..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.