Chân Linh Cửu Biến

Chương 1786: Tiên Thiên (tiếp - 9)




Nói tới chỗ này, Bằng đạo nhân đột nhiên cao giọng quát hỏi:
- Ngươi nói xem hết thảy suy đoán của bốn tôn ở đây có đúng hay là không, Quy đạo nhân Hạng Nguyễn Khánh?
Ngôn ngữ của Bằng đạo nhân lọt vào tại Lục Bình cùng Long Hòe làm mặt của hai người hết biên sắc lại càng biên sắc. Cho đến khi Bằng đạo nhân cao giọng quát, Lục Bình cùng Long Hòe hai người trong đầu đều chấn động, thậm chí trong lúc nhất thời đều quên thi triển Bản nguyên thần thông tiếp tục vậy công Bằng đạo nhân lúc này đã biến thành chân linh huyết bằng.
- Không xong!
Hạng sắc mặt lão tổ đột nhiên biến đổi, cả người đột nhiên thoát khỏi chiến đoàn nhanh chóng lui về phía sau, miệng định của Tạo Hóa đỉnh đột nhiên khai mở, một cổ nhất định huyền hoàng khí không giống với bất kỳ Bổn nguyên linh quang nào từ trong Tạo Hóa đỉnh rũ xuống, đem Hạng lão tổ vững vàng bảo vệ, đồng thời lão đánh giọng hướng về phía Long Hòe hai người đanh giọng quát lên:
- Ngu xuẩn, người này sớm đã đến mức nó hết đà, bọn ngươi không ngờ lại bị lời lẽ của hắn mê hoặc!
Lai thấy Bằng đạo nhân cất tiếng cười to, thừa dịp Lục Bình cùng Long Hòe lơ lỏng trong nháy mắt đó, chân linh huyết bằng cả người trên dưới huyết quang phun ra, toàn bộ chân linh bản thể phóng lên cao, đợi đến khi Lục Bình cùng Long Hòe hai người phản ứng kịp, định xuất thủ tiếp tục chặn lại thì lúc này đã bị chậm, Bằng đạo nhân đã nhất cử xông phá linh bảo đại thụ cấm cố.
Thoát khỏi cấm cố đại trận do Long Hòe lão tổ lấy Bản mệnh linh bảo biến thành, Bằng đạo nhân không tránh né hoặc là thoát đi nữa, ngược lại vẫn ở trong phạm vi vòng vây của ba người, chẳng qua là lúc này chân linh huyết bằng quả thật như Hạng lão tổ trước nói đã đến mức nỏ hết đà, huyết quang cả người trên dưới đang từ trên chân linh bản thể tan ra hòa nhập và tản mát đi. Sinh Linh sát biến thành sát khí đang hướng tới và tràn ngập toàn bộ lối đi trong không gian.
- Ngươi không trốn?
Trên mặt Hạng lão tổ, vẻ nghi ngờ chợt lóe lên, một cổ nguy nhiên khí chất không biết lúc nào xuất hiện tại trên người của Hạng lão tổ. Lúc này tu vị của lão vẫn là chân linh đệ nhất cảnh, nhưng cả người nhìn qua lại có một loại uy thế ngang hàng cùng Băng đạo nhân.
Huyết bằng bản thể khổng lồ đang co rúc lại, cả người trên dưới xương thịt ngọ nguậy, chân linh bản thể từ từ lần nữa khôi phục trở về thân thể trạng thái trước đó. Bằng đạo nhân lạnh giọng cười nói:
- Vì sao phải trốn?
Hạng lão tổ lạnh lùng, thần sắc không thấy một tia biểu lộ, nói:
- Ngươi không trốn thoát được!
Bằng đạo nhân không chút phật lòng, ngược lại “Ha ha” cười nói:
- Ngươi quả thật là con Ô Quy rụt đầu kia!
Dứt lời giương mắt lên nhìn có vẻ như đánh giá về phía Tạo Hóa đỉnh trên đỉnh đầu Hạng lão tổ, nói:
- Không ngờ ngươi còn có thủ đoạn như thế này. Bảo đỉnh nay; không ngờ lại có thể bảo vệ cho một tia chân linh của ngươi mấy vạn năm bất diệt, hơn nữa không ngờ là mấy vạn năm thời gian tiêu ma, ngươi lại còn có thể đoạt xá một cái xác Chân linh chi thân của con cháu huyết thống của mình.
- Đột nhiên nhìn thấy tổ tiên thần khí hiện thế ở trong Ngũ Hành Quy Tàng, mừng rỡ như điên đổi lại là người nào cũng khó tránh khỏi tâm thần sơ lậu huống chi ai có thể nghĩ tới trong định này sẽ có một đạo linh quang ba vạn năm vẫn chưa từng mân diệt, lại không biết lão tổ tông nhà mình sẽ ở trong truyền thừa thần khí bày ra thủ đoạn tính kế hậu bối của mình.
Hạng lão tổ thần sắc trầm ngưng cứng cỏi đáp, nhiên mà lời nói ra cũng làm cho Lục Bình cùng Long Hòe hai người ở một bên phát lãnh cả người: lão ta quả thật là Quy Đạo Nhân!
Mà Bằng đạo nhân mặc dù sắc mặt tái nhợt, lúc này nghe 8 Hạng lão tổ bị đoạt xá, mỉm cười khẽ gật đầu, nói:
- Quả thật không hỗ là Quy Đạo Nhân, so với vẻ âm ngoan cay độc năm đó chẳng khác chút nào!
Quy Đạo Nhân hừ lạnh một tiếng, cả người trên dưới khí thế tăng vọt, trên chân linh Bá quy bối giáp sớm đã khai mở ra năm đoàn bổn nguyên văn lộ nhất nhất thắp sáng lên. Trong năm đoàn bổn nguyên văn lộ được thắp sáng này, chỉ có một đạo bổn nguyên văn lộ tượng trưng cho Thủy là vượt xa hơn bốn đạo khác, cho thấy rõ Quy đạo nhân rất giống như Lục Bình vậy, ở trên Thủy chi bản nguyên cũng đã đạt tới cảnh giới viên mãn, đồng thời cũng đại biểu Quy đạo nhân chân linh đệ nhất cảnh đã viên mãn tu vi.
Nhưng lúc này từng đạo bản nguyên văn lô kia không ngừng vận động hội tụ, Bản Nguyên Tinh Khí cuồn cuộn ở trên chân linh bối giáp chuyển hóa ngưng tụ, Mộc chi bản nguyên văn lộ không ngừng gia tăng, ánh sáng màu xanh càng lúc càng nông sáng, cho đến khi Bá quy chân linh ngửa mặt lên trời rồng một tiếng to, một vòng ba động không tiếng động lấy Quy đạo nhân làm trung tâm hướng về bốn phía tán đi, Bá quy bản thể khí thế càng lúc càng mạnh, cũng đem Mộc chi bản nguyên nhất cử đẩy lên tới cảnh giới viên mãn. Quy đạo nhân bản thể lúc này đã đem tự thân tu vị vững vàng đề thăng tới chân linh đệ nhị cảnh.
Lục Bình cùng Long Hòe hai người đã sớm biến sắc, lúc này Thông Đạo Đại Trận biến hóa hiển nhiên đã vượt xa ra khỏi phạm vi mà hai người có thể tưởng tượng ra. Khai Thiên Thất Tổ lại có hai người còn sống, hơn nữa một người trong đó đã ở bên cạnh đã lâu mà họ không hề hay biết!
Đặc biệt là Long Hòe lão tổ, được xem là cường giả có thực lực công nhận mạnh nhất và là người phát động mọi người cùng đánh vào Thông Đạo Đại Trận lần này, đến lúc cuối cùng mới đột nhiên phát hiện ra mình bất quá là làm giá y cho người khác. Nghĩ tới lúc trước ý khí hứng khởi muốn phá xiềng xích thoát khỏi phương thế giới tù túng này, nhất thời ông ta cảm thấy mình giống như một tên hề, thật vô cùng đáng buồn cười vậy.
Chỉ có Bằng đạo nhân lúc này vẫn không vì thế mà động lòng, mọi biến đổi tựa hồ phát sinh ở trên người của Hạng lão ẽ tổ đã sớm nằm trong dự liệu của lão vậy. Cho dù là Hạng lão tổ đã bị Quy đạo nhân đoạt xá đem tự thân tu vi một đường đẩy lên tới chân linh đệ nhị cảnh viên mãn cảnh giới, vô luận là tu vi hay là thực lực đều đã vững vàng tạo thành áp chế đối với lão, nhưng Bằng đạo nhân vẫn như cũ không động tâm.
- Ngươi tránh ra đi!
Một đạo thanh âm trầm thấp từ trong miệng của kẻ trước đây là Hạng lão tổ, bây giờ là Quy đạo nhân truyền tới:
- Ngươi cũng nên biết hôm nay người không phải là đối thủ của bốn tôn, bổn tôn hôm nay không muốn giết ngươi!
Bằng đạo nhân buồn cười nhìn Quy Đạo Nhân, nói:
- Bổn tôn nếu không tránh ra thị sao đây, người tin chắc có thể giết được bổn tôn?
Ánh mắt Lạnh lẽo quét qua trên người mọi người, Quy đạo nhân lúc này hai mắt một cái màu xanh nước biển, một cái màu xanh da trời. Lục Bình cùng Long Hòe hai người theo bản năng đứng cùng với nhau, tình cảnh lúc này sớm đã thoát khỏi khả năng nhận biết của bọn họ, chỉ có liên thủ đi tranh một đường sinh cơ.
Nhưng Quy đạo nhân hiển nhiên không đem hai người để trong mắt, mà là nhìn chằm chằm vào Bằng đạo nhân trước mắt, nói:
- Ta người mỗi người mưu đồ mấy vạn năm, ngươi không biết bốn tôn, còn bổn tôn thì nhìn rõ thủ đoạn lại lịch của người vô cùng rõ ràng. Hôm nay người phải biết là mình đã không còn là đối thủ của bốn tôn, làm sao tự rước khổ tự tìm đường chết? Chỉ cần người tránh ra khỏi nơi đây, bổn tôn cam kết lưu tính mạng của ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.