Chân Linh Cửu Biến

Chương 1595: Phục giết (cuối -1)




Bản mệnh nguyên thần đại trận trong nháy mắt thành hình, không đợi Ngọc Hành lão tổ làm ra ứng đối, kể cả bên trong Thúy Lục Phong cùng lọt vào trong nguyên thần đại trận.
Lục Bình âm thầm có chút đáng tiếc. Hắn âm thầm bày ra nguyên thần đại trận vốn muốn hấp dẫn nhiều người đến gần hơn, rồi sau đó một lưới bắt hết bọn họ.
Nhưng mà ít các phái đại tu sĩ kia người nào cũng chính là đứa ngốc. Đặc biệt sau khi Lục Bình tế lên Thuần Dương linh bảo, lôi đình nhất kích chém chết Linh Hà lão tổ. Bọn lão tổ theo đuổi tâm tư của mình, không một người nguyện ý dẫn đầu đánh giết đến trước người Lục Bình.
Cho dù Ngọc Hành lão tổ cũng cẩn thận lường trước món linh bảo dưới chân Lục Bình nên trước khi chuyện xảy ra đã nhanh tay áp chế hắn trước. Hơn nữa lão ta tự tin món linh bảo trong tay mình đủ mạnh mẽ, lúc này mới dám đem linh bảo cùng tự thân hợp làm một thể, cố gắng hoàn toàn đánh sụp Lục Bình, không ngờ cuối cùng lại rơi vào mưu đồ của hắn.
Là bản mệnh pháp trận trọng yếu nhất của Lục Bình, mười ba món bảo vật bày trận nhận chân nguyên của hắn dựng dưỡng với thời gian dài nhất, Bạch Vũ Liên Hoa trận đồ đã là một món Nhật kiếp linh bảo khẩn yếu nhất. Chẳng qua trước đó Lục Bình vì giấu giếm mà trực tiếp đem nó làm một món phòng ngự linh bảo để sử dụng.
Đáng tiếc mười hai viên Nguyên Thần chầu liên kết làm một thể, không thể bị Lục Bình dùng từng cái để vượt qua lối kiếp, chỉ có thể lấy mười hai viên Nguyên Thần châu đồng thời cho gọi lôi kiếp, đem lôi kiếp lực lần đầu tiên của linh chia đều trên mười hai viên Nguyên Thần châu.
Nếu như vậy, mỗi một viên Nguyên Thần châu không cách nào đơn độc chống đỡ được cùng một món linh bảo. Nhưng nếu mười hai viên Nguyên Thần châu tề tụ, uy năng của nó thậm chí mạnh hơn so với một món Nhị kiếp linh bảo.
Mà khi mười hai viên Nguyên Thần châu cùng Bạch Vũ Liên Hoa trận đồ hợp bích, sau khi vận chuyển nguyên thần đại trận, Lục Bình thậm chí tự tin uy lực của nguyên thần đại trận cũng không yếu so với Thuần Dương linh bảo. Ít nhất Đường Lang Lưỡng Đoạn chắc chắn trừ phi là có Thuần Dương lão tổ ngự sử nó, mới có thể phá khai nguyên nhân đại trận vây khốn.
Ngọc Hành lão tổ đương nhiên không so được Thuần Dương. Thúy Lục Phong mặc dù là một món linh bảo cực tốt, nhưng khá hơn nữa cuối cùng bất quá một món Nhất kiếp linh bảo thôi.
Cho nên, sau khi Ngọc Hành lão tổ rơi vào sự tính toán của Lục Bình, mặc dù bên ngoài nguyên thần đại trận Lục Bình còn phải chịu đựng mười vị đại tu sĩ điên cuồng tấn công, nhưng trong nguyên thần đại trận, Thúy Lục Phong của Ngọc Hành lão tổ chẳng qua trong phút chốc liền tan vỡ dưới nguyên thần đại trận “Trấn nhạc” thần thông. Thậm chí Ngọc Hành lão tổ vị đường đường đại tu sĩ đó cũng không cách nào kiên trì lâu hơn so với món linh bảo, trực tiếp bị ép vỡ thành một đoàn bùn máu trong đại trận!
Những lúc này Lục Bình cũng không quá tốt. Sau khi nguyên thần đại trận khép lại mặc dù có uy năng có thể so với Thuần Dương, nhưng đó là trong đại trận, còn bên ngoài đại trận bị mười vị đại tu sĩ vây công. Mặc dù Lục Bình vận chuyển đại trận không ngừng hóa giải suy yếu chúng tu vây công, nhưng cũng không còn dư lực lấy những phương thức khác ngăn cản.
Cũng may Ngọc Hành lão tổ vẫn lạc chỉ trong nháy mắt trong bản mệnh nguyên thần đại trận đột nhiên xuất hiện mười hai đạo ngũ sắc hào quang, bay vụt về bốn phương tám hướng. Cùng lúc đó, nguyên thần đại trận phảng phất hỏng mất đột nhiên tiêu tán. Lục Bình lúc này đang treo đứng trên Bạch Vũ Liên Hoa trận đồ dưới chân, chỉ có điều nhìn qua dáng vẻ cực kỳ thảm hại.
Đông Dật lão tổ thần sắc vui mừng, kêu lớn:
- Trận pháp phá rồi, tên Lục Thiên Bình đó đã kiệt quệ hết phép, chư vị đạo hữu, giết địch trong khoảnh khắc này!
Dứt lời, lão ta đi trước tung người vọt tới Lục Bình.
Cùng tâm tư với Đông Dật lão tổ còn có mấy người. Vô Giới lão tổ, Mẫu Sơn lão tổ, Mã Tứ trưởng lão tổ, Phùng Trung Lôi cùng với Thủy Tinh cung Nguyễn Hoành sáu người đồng thời vọt tới Lục Bình.
Chính vào lúc đó, Thủy Chí Nhu đột nhiên giọng bén nhọn kêu lên:
- Lục Thiên Bình, Ngọc Hành sự thúc ta ở chỗ nào, ngươi giết Ngọc Hành sư thúc rồi đúng không?
Lúc này mọi người mới phát giác trước đó Ngũ Hành tổng Ngọc Hành lão tổ lâm vào trong trận của Lục Bình lúc này một chút tung tích cũng không có. Mấy vị đại tu sĩ tại chỗ không khỏi run lên trong lòng. Trong thần sắc mấy vị đại tu sĩ xông tới Lục Bình cũng thoáng qua một đạo vẻ do dự.
Chỉ có Đông Dật lão tổ vẫn cắn răng quả quyết vọt tới Lục Bình. Hôm nay nếu Lục Thiên Bình không chết, như vậy Thương Hải tổng tất nhiên sẽ bị Chân Linh phải diệt phái. Trên sân này ai cũng có thể lui, duy chỉ có lão ta không thể lui!
Sau khi linh bảo Thúy Lục Phong bị Lục Bình phá hủy vỡ vụn dầu gì cũng là một ít linh tài luyện khí tốt. Về phần Ngọc Hành lão tổ biến thành một vùng huyết tương sớm không biết bị Lục Bình tiện tay chốn đến dưới một cây linh thụ trong Hoàng Kim ốc. Dầu gì cũng là máu thịt tinh hoa của một vị đại tu sĩ, Lục Bình cũng không ngại càng thêm tàn nhẫn một ít đối với cừu địch.
Nhưng lúc này Thủy Tinh cung Nguyên Phì lão tổ đột nhiên phát hiện trước đó bên trong trận pháp vốn chuyển bắn ra mười hai viên Nguyên Thần châu cũng không phải bởi vì trận pháp hỏng mất mà băng tán. Mười hai viên hạt châu lóe ra ngũ sắc hào quang khi bay ra tại chỗ mười vị đại tu sĩ hình thành vòng vây sau đó quỷ dị trôi lơ lửng giữa không trung. Mười hai viên Nguyên Thần châu phân bố ở bất đồng phương hướng, tạo thành một vòng vây ngược bên ngoài chúng tu.
Kiến thức lịch duyệt hơn ngàn năm khiến cho Nguyên Phì lão tổ bản năng nhận ra được không tốt. Mới vừa đại trận căn bản không phải bởi vì mọi người vây công mà sụp đổ, mà do Lục Thiên Bình cố ý giải trừ trận pháp, đây là muốn bày trận pháp lớn hơn để vậy tất cả mọi người trong trận!
Bắc Hải Lục Thiên Bình giỏi cuồng vọng! Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn một mực dựa vào một mình mấy lực có thể kẹt giết mười vị pháp tướng đại tu sĩ sao?
Nguyên Phì lão tố đầu tiên kinh sợ, theo sát liền trực giác một cuộc nguy cơ to lớn đánh đến nơi. Dưới tâm quý, Nguyễn Phì lão tổ kéo lại Trình Nguyên Kỳ đang muốn theo mọi người tiến lên vậy công Lục Bình, quát to:
- Mau lui lại, đây là bẫy rập Lục Thiên Bình đó bày ra!
Nguyên Phì lão tổ trong lúc nói chuyện, thân thể mập mạp liền hóa thành một đạo độn quang, giống như một con cá mập xuyên qua trong nước biển vậy. Trong nháy mắt lão ta vọt ra khỏi bên ngoài mười hai viên Nguyên Thần châu trong lúc mơ hồ hình thành một vòng vây.
Trình Nguyên Kỳ tựa hồ rất tín nhiệm Nguyên Phì lão tổ, theo sát sau lưng Nguyên Phì lão tổ cũng bỏ vòng vây. Đồng thời lao ra còn có Vân Thiên lão tổ, khiến cho Nguyên Phì lão tổ ra ngoài trước hết liếc mắt nhìn sâu hoắm.
Trong lúc Nguyên Phì lão tổ mới vừa nhận ra được có chút không ổn, Lục Bình treo đứng ở trung ương của liên hoa trận đồ đột nhiên cười:
- Lúc này mới phát giác, chậm rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.