Chân Linh Cửu Biến

Chương 1583: Đấu kiếm (tiếp-4)




Trong Tử Dương cung truyền thừa thế hệ, mỗi một đời đều sẽ có sáu người phải lấy truyền thừa nửa bộ trong ba bộ khai ô thiên kiếm thuật. Hơn nữa hai bên không được truyền thụ lẫn nhau, nếu không nhẹ thì cả đời bị nhốt, nặng thì phế trừ tu vi.
Mà tới thời điểm cần, sáu vị tu sĩ đó có thể tạo thành một tòa hoàn chỉnh khai thiên kiếm trận, chính là một trong một loại thủ đoạn áp đáy rương trọng yếu nhất của Tử Dương cung, trừ đi Chấn Linh lão tổ truyền thừa ra.
Nhưng Tử Dương cung lập phái đến nay, làm một trong lục đại thánh địa của tu luyện giới, cao cấp tu sĩ từ trước đến giờ tầng xuất bất quần, người đại thần thông cũng là giang sơn rất có người tài xuất hiện. Địa vị ở tu luyện giới ngày càng vững chắc, căn bản chưa dùng tới một bộ khai thiên kiếm trận này xuất thủ thì đã có thể giải quyết hết thảy sự nghi của tu luyện giới.
Hơn nữa bộ khai thiên kiếm trận này có yêu cầu rất hà khắc đối với tu sĩ tạo thành kiếm trận. Sáu vị tu sĩ lấy truyền thừa bộ kiếm trận này theo sự trưởng thành của bọn họ cùng với kỳ ngộ tu vi mỗi người cũng từ từ trở nên hơn kém không đều, cũng khiến cho uy năng một bộ kiếm trận giảm bớt nhiều. Vì vậy bộ khai thiên kiếm trận này trong lịch sử của Tử Dương cung tuy truyền thừa không dứt, nhưng ít có sử dụng.
Giống như năm đó Liệt Thiên lão tổ đã là Thuần Dương tu sĩ, mà giống vậy tu sĩ cùng lứa truyền thừa nửa bộ kiếm thuật khác của khai thiên kiếm trận mới chỉ là một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, hơn nữa còn mất đi khả năng độ qua lối kiếp lần thứ hai.
Nếu Tử Dương cung đúng thật gặp phải chuyện khó giải quyết, chỉ là một Thuần Dương kiếm tiền cũng đủ để tiêu thị hết thảy chuyện, cần gì phải khai ích khai thiên kiếm trận!
Liệt Thiên lão tổ năm đó đồng dạng là một người trong sáu vị truyền thừa của ba bộ kiếm thuật thần thông. Nửa bộ khai thiên kiếm thuật ông ta truyền thừa chính là vô thượng kiếm thuật thần thông “Viên Nguyệt kiếm quyết” hôm nay Phiền Minh Kiệt sử dụng.
Mà Liệt Thiên lão tổ năm đó thời điểm phản xuất Tử Dương cung, trong đó có một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng Liệt Thiên lão tổ cùng truyền thừa nửa bộ khai thiên kiếm thuật đi theo ông ta. Vì vậy trong Liệt Thiên Kiếm phái cũng có phân nửa của hai bộ khai thiên kiếm thuật truyền thừa. Mà nửa bộ khai thiên kiếm thuật khác của Liệt Thiên Kiếm phái truyền thừa còn lại là “Thái Âm Nguyệt Hoa kiếm quyết” hôm nay Điền Bá Lương thi triển.
Tiểu Bạch Vũ sau khi Tư Dương cũng nói lên lần thứ hai đấu kiếm muốn lấy lục đại đích truyền đời thứ ba liên thủ cùng ông ta giao chiến cũng đã đoán được mình gặp phải sẽ là một bộ khai thiên kiếm trận ở Tử Dương cũng chưa từng đoạn tuyệt truyền thừa lại rất ít sử dụng trước mặt người.
Tử Dương cung Lục Đại đích truyền hai hai hợp tác hộ vi cơ giác, đem Tiểu Bạch Vũ vây khốn ở kiếm trận trung ương, trong đó Nhạn Nam Phi cùng Phiền Minh Kiệt hại người tu vi cao nhất thực lực mạnh nhất mỗi người thi triển “Kim Ô kiếm quyết” cùng “Viên Nguyệt kiếm quyết”, lấy hợp kích bí thuật tạo thành ”Nhật Nguyệt Song Kiếm”, làm chủ lực đối chiến cùng Tiểu Bạch Vũ.
Mà Điền Bá Lương “Thái Âm Nguyệt Hoa kiếm quyết” cùng Tạ Thiên Dương Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm quyết” tạo thành ”Âm Dương Song Kiếm” thực lực kế dưới ”Nhật Nguyệt Song Kiếm, lại ở một bên tiến hành kiềm chế Tiêu Bạch Vũ.
Thực lực yếu nhất trong sáu người thuộc về Tô Cẩm mới vừa tiến cấp pháp tướng hậu kỳ cùng với Quách Loạn Tinh tu vi còn ở pháp tướng trung kỳ. Hai người này một người thi triển Hàn Băng Miện kiếm, một người còn lại là Chí Dương Phách kiếm, tạo thành “Băng Hỏa Song Kiếm”, miễn cưỡng cùng bốn người họ dựa theo thiên địa nhân tam tài phương vị tạo thành khai thiên kiếm trận, hiệp trợ bốn người khác đối kháng Tiểu Bạch Vũ.
Mà ba bộ kiếm thuật lấy sáu người hình thành khai thiên kiếm trận cũng giống vậy có một tên gọi, gọi là “Nhật Nguyệt Hoán Tân Thiên”, chính là nguồn gốc với cử chỉ của khai thiên tích địa Giao đạo nhân năm đó.
Được lợi từ truyền thừa của Liệt Thiên lão tổ năm đó, Tiêu Bạch Vũ hiển nhiên hiểu được uy năng của tòa khai thiên kiếm trận làm một trong căn cơ của Tử Dương cung lập phái, dĩ nhiên không dám coi thường.
Mà trước khi đấu kiếm trong lúc thử dò xét với nhau, ông ta cũng giống vậy xác nhận cho xư của bộ vô thượng kiếm trận này!
Nếu sáu người trước mắt toàn bộ đều là pháp tướng hậu kỳ tu vi, trận chiến này Tiêu mỗ ta cho dù là trực tiếp nhận thua ô cũng không quá đáng. Tuy nhiên trước mắt còn có hai người tu vi chưa đạt tới pháp tướng hậu kỳ tu sĩ, vậy thì lại bàn luận khác nữa rồi!
Huống chi Tiêu mỗ ta “Nhất kiếm phá vạn pháp” cũng chưa chắc sẽ thua Tử Dương cung”Nhật nguyệt hoán tận thiên”!
Ngay vào lúc này, phong vân đột biến trong đấu pháp không gian. Vốn dĩ Tiểu Bạch Vũ bị lục đại đích truyền lấy khai thiên kiếm trận vây khốn dẫn đầu làm khó dễ, Liệt Thiên kiếm trong tay chia ra đâm hai kiếm về bốn phương hướng. Kiếm khí đó tê liệt hết thảy nhất thời làm lục đại đích truyền thần sắc đại biến, càng làm tu sĩ của các phái bốn phía xem cuộc chiến tinh thần chấn động cả lên, thời khắc chân chính quyết chiến tới rồi!
Liệt Thiên kiếm trong tay Tiểu Bạch Vũ đâm ra cũng không nhanh, trong phút chốc chẳng qua là chia ra bất đồng phương hướng đâm ra hai kiếm thôi. Nhưng tổng cộng tám kiếm đâm ra cũng mang khí thế hủy diệt tê liệt hết thảy trở ngại.
Chỉ là thế nào lại hướng về bốn phương hướng, trên sân chỉ có sáu người sao lại sẽ là tám kiếm?
Trong lúc tất cả mọi người bao gồm Lục Bình trong đó đều có chút không rõ, duy chỉ có Tử Dương cung Vương Huyền Thanh lão tổ sắc mặt biến đổi.
Làm Tử Dương cung đời thứ nhất Thuần Dương giống vậy chưởng khống “Viên Nguyệt kiếm quyết” trong lục đạo khai thiên kiếm thuật, Vương Huyền Thanh đương nhiên hiểu được phương thức vận chuyển của bộ khai thiên kiếm trận. Một kiệm không cần thiết nhìn như không giải thích được đó của Tiểu Bạch Vũ thực là cũng lập tức cắt trúng một chỗ mấu chốt vận chuyển kế tiếp của bộ kiến trận.
Quả nhiên, kiếm quang còn lại chia ra đâm về phía sau người khác bị sáu người hai hai hợp lực chặn. Trong đó Nhạn Nam Phi cùng Phiên Minh Kiệt hai người liên thủ ngăn cản dễ dàng nhất. Liệt Thiên kiếm khí thậm chí cũng không thể đến ba trượng gần trước người bọn họ cũng đã bị tiêu nhị.
Trong đó hai đạo Liệt Thiên kiếm khí đâm về phía Tạ Thiên Dương cùng với Điền Bá Lương rất nhanh sau đó liền bị Tạ Thiên Dương dễ dàng hóa giải. Những Điền Bá Lương thì kém một bậc. Nếu không phải Tạ Thiên Dương tương trợ, đạo kiếm khí ấy thậm chí có thể đâm rách hộ thân thần thông của hắn. Tuy nhiên cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm.
Còn Tô Cẩm cùng Quách Loạn Tinh hai người khi ngăn cản hai đạo Liệt Thiên kiếm khí đầm về phía bọn họ suýt nữa có chút luống cuống tay chân.
Tô Cẩm dù sao mới vừa đột phá pháp tướng hậu kỳ không lâu, khí tức quanh thân chưa vững chắc, các loại thần thông pháp thuật sau khi tiến cấp pháp tướng hậu kỳ đều sẽ biến hóa không cùng trình độ. Lúc này Tô Cẩm hiển nhiên vẫn không thể đủ thích ứng tốt với loại đề thằng này, vì vậy cùng Quách Loạn Tinh phối hợp cũng tỏ ra sơ xuất.
Cũng may hai người dù sao đều không phải là hạng người tầm thường, sau mấy lần hốt hoảng xuất thủ ngược lại cũng khó khăn lắm trước khi Liệt Thiên kiếm khí đâm rách hộ thân thần thông hai người đã hoàn toàn tiêu nhị nó.
Nhưng một phen loạn chiến cũng khiến cho chân nguyên trong cơ thể hai người trong lúc nhất thời tiếp tế không hơn. Bất đắc dĩ, hai người chỉ đành phải chuyển động đại trận, cố gắng để cho bốn người khác liên tiếp tiếp ứng, cũng tốt khiến cho hai người thắng được cơ hội thở dốc.
Sáu người được Tử Dương cung bồi dưỡng rất sớm, đối với kiếm trận này hai bên hiển nhiên có sự ăn ý dị hồ tầm thường. Quân cảnh của Tô Cẩm cùng Quách Loạn Tinh rất nhanh được bốn người khác phát giác, giữa trận pháp biến ảo, bốn người tiến lên. Tô Cẩm cùng Quách Loạn Tinh nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng chính là thời điểm song phương trận hình biến đổi, khóe miệng của Tiểu Bạch Vũ hơi nhếch lên. Trước khi kiếm khí đâm rách phương hướng thứ tư đúng lúc xuất hiện ở phương hướng mà Tô Cẩm cùng Quách Loạn Tinh lui về phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.