Cao Duy Xâm Lấn

Chương 3:




Edit: jena
Đã lâu rồi Tư Thần chưa sử dụng lại khí cụ điều chỉnh gen loại X. Bây giờ cầm trên tay khó tránh khỏi hoài niệm.
Vì cao duy xâm lược, các tập đoàn lớn cũng đã cho người đến nghiên cứu, học tập trong khu vực không gian gấp khúc, bí mật thu hoạch được nhiều tri thức từ những nền văn minh khác.
Điều chỉnh gen, kỹ thuật cắt bỏ gen cũng là một trong số đó.
Để dễ hình dung, khi ta lấy một đoạn gen từ một sinh vật này cấy ghép vào sinh vật khác sẽ tạo ra một giống loài mới. Bên cạnh tập đoàn Hỗn Độn có một phòng nghiên cứu chuyên ngành nghiên cứu các giống loài biến dị, dựa vào kĩ thuật này đã thành công tạo ra nhân mã và nhân ngư.
Đây vốn là nghiên cứu tác động lên cả động vật và con người nên thụ thể và vật dẫn đều có nguy cơ tử vong cao.
Tư Thần chưa bao giờ thực hành trên cơ thể người sống.
Thế nhưng theo yêu cầu của Thẩm Nhạn Hành, cậu có thể sử dụng một số dụng cụ để giám định thân phận, giám định DNA.
Con người có 46 nhiễm sắc thể và hàng vạn kiểu gen. Phương án thích hợp hiện tại là giám định gen, sửa chữa thứ tự nhiễm sắc thể, thay đổi nhiễm sắc thể thì có thể hoàn thành được nhiệm vụ này. (1)
Tư Thần nhanh chóng bắt đầu làm việc.
Cậu có một thói quen tốt đó chính là tập trung. Độ tập trung cao giúp cậu bỏ qua những tác động bên ngoài, đồng thời tăng năng suất, hiệu suất hoàn thành công việc cao hơn.
Giải thích cách làm thì dễ hiểu, nhưng vào việc lại không dễ dàng.
Quan trọng nhất là cậu không có trợ lý giúp đỡ. Dù là thao tác đơn giản như viết lại trình tự gen cậu cũng phải tự mình làm, và tất nhiên, kể cả kỹ thuật cắt gen.
Tuy Tư Thần đã có bằng cử nhân nhưng cậu chưa bao giờ ngừng học tập. Công tác ở viện nghiên cứu tiên tiến nhất thế giới cũng giúp cậu có cơ hội tốt hơn người khác. Dù có mời một thạc sĩ khác đến cũng khó mà hoàn thành được thí nghiệm này như cậu.
Thẩm Nhạn Hành có vẻ khá tín nhiệm cậu.
Sẵn nhắc đến, những trường đại học trên thế giới có tổng cộng 2176 người được cấp bằng thạc sĩ vào năm trước.
Ở mỗi chuyên ngành, mỗi năm có thể thống kê được 35 sinh viên có học vị nghiên cứu.
Bằng cử nhân mỗi năm có tới mấy trăm ngàn cái. Tính theo như vậy cũng có nhiều sinh viên nghiên cứu hơn.
Nhưng đối với xã hội bây giờ, nhân tài tri thức đã đủ dùng. Dù sao nhờ thuốc tiến hóa, tuổi thọ của con người đã được tăng lên, một người bình thường cũng có thể sống đến 160 hoặc 170 tuổi. Thế giới đã không cần những người mới nữa.
Vì vậy giáo dục bắt buộc chỉ yêu cầu có 4 năm.
Bị nhốt trong phòng thí nghiệm, Tư Thần không thể biết được thời gian đã trôi qua bao lâu.
Chờ đến khi cậu ngẩng đầu lên, lỗ thông gió trên trần nhà cao 4 mét đã có một máy bay không người lái mang cơm đến, đặt ở đó được ba phần ăn rồi.
Do thiếu nước nên môi cậu vốn tái nhợt giờ lại khô khốc.
Tư Thần mở túi treo trên thân máy bay ra, có dịch dinh dưỡng, nước, và lọ thuốc tiến hóa gen cấp 5 mà cậu yêu cầu.
Bên trong còn có thêm một tấm card: Nhớ ăn cơm đúng bữa.
Ngoại trừ việc nửa đường bắt cóc người, những mặt khác của Thẩm Nhạn Hành khá hào phóng. Chỉ là khi còn học đại học, người thích cậu rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắn Tư Thần khó mà phân biệt được ai với ai.
Vào lúc giá cả leo thang, 2 lọ thuốc tiến hóa cấp 5 có thể mua được phòng con nhộng ở Khu An toàn.
Nếu Tư Thần cố gắng, phải đến 5, 6 năm sau cậu mới đủ tiền mua thuốc tiến hóa loại này, đồng thời còn phải là nhân viên nghiên cứu mới mua được giá rẻ.
Kỳ ngộ và hiểm nguy luôn song hành với nhau như vậy.
Đáng tiếc Tư Thần không có hội chứng Stockholm*, cậu cũng không quá hạnh phúc với sự hào phóng này.
*Hội chứng Stockholm: thuật ngữ dùng để mô tả một loạt các trạng thái tâm lý khi con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm.
Tư Thần uống nước và dịch dinh dưỡng xong thì dùng khí cụ điều chỉnh gen bắt đầu bước thứ nhất của kế hoạch.
Đại não của A đã trong thời gian chết lặng một thời gian dài, bây giờ có hơi nóng lên. Huyệt thái dương truyền đến từng đợt đau buốt.
Máy đo lường thực nghiệm thân thể A đã báo nguy. Nhưng âm thanh cảnh báo chỉ vang lên trong chốc lát.
Tư Thần đọc số liệu dị thường, căn cứ theo hình ảnh MRI*, bệnh trạng của A giống như bị nhiễm trùng nội sọ, thậm chí còn hình thành những khối mủ lớn nhỏ khác nhau ở vùng trống. (2)
*Chụp cộng hưởng từ MRI: là một kỹ thuật tạo hình cắt lớp sử dụng sóng từ trường và sóng radio. Khi các nguyên tử hydrogen trong cơ thể người dưới sự tác động của từ trường và sóng radio sẽ hấp thụ và phóng thích năng lượng RF. Quá trình phóng thích này được máy thu nhận, xử lý và chuyển đổi các tín hiệu thành hình ảnh cụ thể.
Bây giờ số liệu của A đã trở về bình thường.
Nhiễm trùng nội sọ thường xảy ra khi đại não đã nhiễm một loại bệnh do ký sinh trùng gây nên, sẽ dẫn đến viêm não. Trong quá trình thực nghiệm, thụ thể thường sẽ có những phản ứng nhất định.
Nếu không chữa trị nhiễm trùng nội sọ, khả năng tàn phế cực cao.
Đáng tiếc, tuy Tư Thần xem hiểu hình ảnh, nhưng cậu không phải bác sĩ.
Cậu chỉ cần A còn sống là được, dù sao B mới là đối tượng cải tạo.
Vì vậy, Tư Thần cũng không quá quan tâm. Cậu cầm thuốc tiến hóa, xoay người đi vào phòng nghỉ.
Bóng đèn dây tóc trong phòng nghiên cứu vẫn còn bật, ở đây máy móc đều vận hành suốt 24 giờ.
Chỗ này từng là một nhà xác của bệnh viện, bàn giải phẫu cũng là được sửa lại từ bàn đặt thi thể. Hai thực nghiệm thể đều nằm ở đó, trông chẳng khác gì hai thi thể.
Bỗng nhiên một trong hai thực nghiệm thể lại hơi mở mắt ra.
Đôi mắt này không có tròng đen, chỉ có một màu trắng dã, không biết được tiêu điểm của chúng đang dừng ở đâu.
Thực nghiệm thể A hơi chuyển động tròng mắt. Cậu đang bị trói trên bàn phẫu thuật, còn có những cây sắt cố định như bị giam lại.
Một cái chân thon dài đen sì từ lỗ tai của cậu đâm qua da thịt, chui ra ngoài. Vẻ ngoài như một con giun đen, trên thân phủ một lớp lông.
Xúc tu nhỏ thăm dò ở ốc tai một vòng như là quân trinh sát, cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh. Vị trí của nó vừa vặn nhìn được vào khu vực nghỉ ngơi.
Dù sao cũng sẽ không có ai chú ý đến bên trong lỗ tai của thực nghiệm thể.
Nó chuẩn bị dò la tiếp, trong phòng nghỉ lại truyền ra tiếng ho khan.
Xúc tu nhỏ nháy mắt co rụt lại, như thể trước sau không có gì khác biệt.
...
...
Tư Thần chống tay lên tường, chịu đựng sự ngứa ngáy trong cổ họng.
Cậu sinh ra đã thấy mình ở Khu Tai họa nghiêm trọng. Từ nhỏ đã ăn đồ nhiễm bức xạ mà lớn lên, đến năm 3, 4 tuổi mới đến viện phúc lợi xã hội ở, có thể sống được đến giờ là nhờ thuốc gen.
Vì để sống sót, các chị làm việc ở viện phúc lợi sẽ cho cậu những liều thuốc gen tốt nhất. Đương nhiên cũng phải phù hợp với quy định, vì Tư Thần nên họ mới đặc cách.
Nếu đem thuốc đưa cho một đứa trẻ bình thường, nói không chừng có thể nuôi ra vài "Tiến hóa giả".
Cho nên Tư Thần nghiễm nhiên cũng có thể hiểu được suy nghĩ của đám người cùng tuổi mình.
Có thể hiểu, nhưng không thể tha thứ.
Cậu đã có thói quen lúc nào cũng phải chú ý đến sức khỏe, thân thể của mình.
Từ khi học đại học, Tư Thần đã tích cóp tiền, dùng quan hệ để mua được một lọ thuốc tiến hóa cấp 3.
Khi đó cậu đang phỏng vấn để trở thành nghiên cứu sinh.
Cậu uống thuốc xong, hôn mê hai ngày ở ký túc xá, khi tỉnh lại thì mọi thứ đều như cũ.
Thứ thuốc được mệnh danh là thoát thai hoán cốt* vậy mà lại không thể chữa khỏi mắt cho cậu.
*脫胎換骨: một thuật ngữ của Đạo giáo, nếu uống kim đan sẽ đổi thai phàm thành thai thánh, đổi xương phàm thành xương tiên, ám chỉ bước chuyển đổi cơ thể người bình thường thành tiên nhân.
Có thể nói đó là một loại thất vọng khó hình dung nổi.
Ngoài trời mưa to, mây đen giăng đầy, không có dấu hiệu vơi bớt, thiếu chút nữa là Tư Thần không thể ngồi dậy để tham gia phỏng vấn.
Nhưng cuối cùng cậu vẫn đi, vì mình, vì cuộc sống, phải tiếp tục.
Thuốc tiến hóa cấp 5 có màu xanh lam, được bảo quản trong một hộp nhựa, giống với loại thuốc dinh dưỡng cậu từng uống khi còn nhỏ.
Tư Thần xé bỏ bao bì, uống một hơi cạn sạch. Chất lỏng chua xót ồ ạt chảy xuống, cậu không nhịn nổi mà nhăn mày.
Thuốc nhanh chóng phát huy công dụng, tay chân của Tư Thần như thể bị xé rách ra, vô cùng đau đớn.
Cơn đau đến chóng vánh, khiến cậu không tự chủ được mà kêu lên một tiếng.
Thế nhưng Tư Thần khống chế bản thân rất tốt, cậu gắt gao c4n chặt môi, mùi máu tươi ngập đầu trong khoang miệng.
Cậu nghe được giọng nói máy móc truyền đến từ góc phòng: "Tôi còn nghĩ sau khi kết thúc nghiên cứu cậu mới dùng. Cậu chỉ có 8 tiếng để nghỉ ngơi."
Cậu đương nhiên biết ảnh hưởng sau khi uống, nhưng thứ này chỉ khi vào người mình rồi mới có thể an tâm.
Tư Thần đắp chăn, cuộn tròn ở trên giường. Thân thể đau đớn, bỏng rát khiến cậu không thể ngủ được.
Cậu thấp giọng đáp: "Sẽ không ảnh hưởng đến công việc."
"Nếu làm không được." Giọng nói máy móc dừng một chút: "Tôi cũng không có cách nào giúp cậu rời khỏi đây."
Tư Thần không muốn tiếp tục đề tài này, hỏi lại: "Ở đây mà cũng theo dõi à? Thật bi3n thái."
"..."
Thông tin liền gián đoạn.
Dù có thể nghỉ ngơi trong 8 tiếng nhưng Tư Thần chỉ nằm nghỉ có 6 tiếng, sau đó tự động tỉnh dậy.
Khứu giác dường như nhạy bén hơn. Thậm chí Tư Thần còn ngửi thấy được mùi formalin* còn sót lại trong không khí.
*Formalin (H2CO): dung dịch để ngâm xác
Có lẽ là để đốc thúc cậu làm việc, sau khi Tư Thần ngủ một giấc dậy thì phát hiện có một máy bay không người lái đang treo một đồng hồ đếm ngược, biểu thị cậu còn 98 tiếng nữa để hoàn thành thí nghiệm.
Thân hình của Tư Thần như thể lung lay sắp đổ, thật ra là đang ngụy trang.
Hiệu quả của thuốc tiến hóa cấp 5 vô cùng tốt, uống vào lại có thể trị được căn bệnh ho khan nhiều năm của Tư Thần.
Uống 5 lọ, phỏng chừng thân thể cậu khỏe hơn, có thể trở thành quân dự bị của tiến hóa giả.
Tư Thần quyết định tiếp tục đóng vai nam sinh viên nghèo khó quật cường chống chọi với bệnh tật.
Dù sao Thẩm Nhạn Hành cũng thích bộ dạng đó mà đúng không.
Thí nghiệm đến ngày thứ tư, gen của hai thực nghiệm thể cơ bản đã hoàn thành.
Nhưng để làm bản thân có vẻ bận rộn, không thể phí phạm tiền của kim chủ, Tư Thần vẫn làm việc cường độ cao trong vòng 14 tiếng mỗi ngày.
Để biểu diễn mình bị áp lực, đôi khi cậu còn xé tài liệu ném xuống đất hoặc đập đập vào đầu, rất phù hợp với vai diễn một sinh viên nghiên cứu cần mẫn vì nghiệp lớn.
Kỹ thuật diễn của cậu đã khiến Thẩm Nhạn Hành cảm động. Đến ngày thứ tư, ngoài cơm và thuốc tiến hóa, Tư Thần còn nhận được một món quà.
Một con mắt nhân tạo được làm bằng máy.
Tròng mắt như được làm từ nhựa, con ngươi có màu trắng bạc như cũ nhưng cầm trên tay lại nặng trĩu, bên trong toàn là linh kiện máy móc tinh vi.
Mắt nhân tạo là sản phẩm của tập đoàn Cơ Giới. Con mắt này còn thuộc loại hình phụ trợ chiến đấu, không chỉ có thể thay đổi màu sắc của đồng tử mà còn có thể thực hiện một vài phép phân tích số liệu đơn giản.
"Cấy ghép mắt nhân tạo cần trang bị giải phẫu, nhưng tôi đoán cậu sẽ không đồng ý để chúng tôi gây mê cậu."
Giọng của Thẩm Nhạn Hành có chút chế nhạo hiếm thấy.
Tư Thần nắm lấy con mắt nhân tạo, biểu tình dịu dàng: "Cảm ơn. Tôi cũng có tin tốt cho anh đây. Điều chỉnh gen đã xong. Mạng sống cũng như các triệu chứng khác của thực nghiệm thể đều bình thường. Bây giờ chúng ta đã có thể bắt đầu giai đoạn tiếp theo của kế hoạch."
"Tốt lắm, gia đoạn tiếp theo là cấy ghép cao duy sinh vật vào thân thể của B." Không thể nghe ra được một tia vui mừng trong giọng nói của Thẩm Nhạn Hành, thậm chí còn có chút thận trọng: "Tôi sẽ gửi thêm cho cậu tư liệu và vật liệu thực nghiệm, cậu xem trước đi."
Tư Thần lại khá có hứng thú với việc cắt bỏ và cấy ghép cao duy sinh vật. Đáng tiếc đến giờ vẫn chưa biết được sinh vật trong cơ thể của A là gì.
Vật phẩm cao duy thật sự rất quý, không phải có tiền là mua được. Có liên quan đến "nền văn minh cao duy" tất nhiên là quý giá rồi, vì đó chính là tương lai.
Tư Thần yêu mạng mình, cậu sẽ không động chạm gì đến đồ vật kia trong quá trình cải tạo. Nhưng nhìn trộm một chút hẳn là không sao.
Thí nghiệm vẫn cho phép một mức hao tổn nhất định.
Là một thành phần trí thức, cậu có rất nhiều thủ đoạn lừa gạt những tên thất học.
***
Tư liệu nhanh chóng được gửi đến.
Hẳn là vừa mới in, hơi nóng vẫn còn lưu lại trên trang giấy.
"Đây là một loại mực đặc thù, 12 tiếng sau sẽ tự động biến mất." Âm thanh máy móc lên tiếng nhắc nhở.
Tư Thần mở trang đầu tiên.
【 Sinh vật cao duy: Trường Sinh Uyên 】
Giới thiệu: Đến từ chiều không gian thứ 8 (nền văn minh Hỗn Độn), một loại Trường Sinh, tên khoa học: "Trường Sinh Uyên*".
*长生渊: "Uyên" ở đây là hồ sâu, vực thẳm
Cần ký sinh bên trong cơ thể sống để tồn tại, có trí tuệ nhất định.
Màu đen, có xúc tu, khi còn non có chiều dài như sợi tóc, khi trưởng thành có đến 99 xúc tu.
Có ý thức mạnh về lãnh địa của mình. Đối với phần lớn sinh vật / chất hữu cơ có trí tuệ có tác dụng khắc chế.
Phương thức cấy ghép: Ký sinh (Trường Sinh Uyên sẽ tự động chọn lựa ký chủ)
Những việc cần lưu ý:
1. Sau khi hoàn thành ký sinh, Trường Sinh Uyên sẽ tự động tiến hành cải tạo sinh vật đối với ký chủ.
2. Thân thể của ký chủ phải vượt qua cấp 5 nếu không sẽ dẫn đến nguy cơ tử vong.
3. Sau khi hoàn thành cải tạo, Trường Sinh Uyên sẽ tự động thoát ly khỏi ký chủ từ bên trong, tỉ lệ tử vong cao, dù giai đoạn trước đã được cải tạo sức chiến đấu dần cường đại hơn nhưng không kiến nghị làm phương án sử dụng để tiến hóa.
4. 【 Mất 】
Tư liệu còn có đính kèm một hình ảnh của Trường Sinh Uyên khi trưởng thành.
Không biết có phải do in mực đen hay không, hình ảnh lại tối đen như mực, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy những xúc tu to lớn màu đen giống như là một con nhím biển có gai.
Đối với tầng lớp công dân bình thường như Tư Thần, phần lớn thông tin về sinh vật cao duy đều được bảo mật, chúng chỉ được lưu truyền trong nội bộ tiến hóa giả.
Vì vậy cậu nghiên cứu tư liệu này rất nghiêm túc.
Tư Thần đã trải qua hai lần không gian gấp khúc cấp độ A nhưng chỉ mới được tiếp xúc với nền văn minh Thần Quái. (3)
Sinh vật cao duy của nền văn minh Thần Quái không có thực thể, chúng giống một loại xâm lược bằng tinh thần, tất nhiên là cũng không có tiến hóa.
Tư liệu thứ hai là cách để cấy ghép Trường Sinh Uyên.
Đọc xong hàng đầu tiên, Tư Thần liền nhướng mày.
Bước 1: Rót thuốc thử A, B, C vào thực nghiệm thể A.
Bước 2: Mở hộp sọ thực nghiệm thể A, lấy Trường Sinh Uyên còn non ra ngoài.
Bước 3: Rót thuốc thử D vào thực nghiệm thể B.
Bước 4: Chờ Trường Sinh Uyên hoàn thành ký sinh.
Thuốc thử A, B, C, D đều được mang đến cùng với tư liệu, tất cả đều đang được sắp xếp ngăn nắp trong một cái rương giữ lạnh.
Bình thuốc thử đầu tiên là một chất lỏng trong suốt.
A, B, C hẳn là thuốc để tách hai vật thể hoặc giống một loại thuốc mê, còn D hẳn là một loại thuốc giống đồ ăn để dụ vật thể.
Bên cạnh rương giữ lạnh còn có ống tiêm và dao cắt mạch máu.
Loại dao này có thể cắt đứt cả sắt thép.
Tư Thần nhớ lại khi bản thân còn là một nam sinh viên đơn thuần tin người, lại nhìn chằm chằm tờ giấy hướng dẫn cấy ghép kia một hồi lâu.
Cậu chậm rãi nói: "Loại giải phẫu này không yêu cầu kỹ thuật gì cao cấp, có lẽ không cần tôi đến cũng có thể hoàn thành."
"Xin lỗi. Đáng ra tôi có thể nói trước với cậu, nhưng việc này có một chút ngoài ý muốn." Giọng của Thẩm Nhạn Hàng vang lên đều đều trong không trung.
Nếu Tư Thần có thể quan sát khu Trang Sơn từ trên cao, cậu sẽ phát hiện toàn bộ khu vực này đã được theo dõi nghiêm ngặt. Trên không xuất hiện nhiều máy bay không người lái, khắp nơi đều có cyberdog* đi tuần.
*chó robot
Đây không phải là cách ly bình thường, mà là trận địa do phía trên triển khai để bắt "Vô Tương".
Thậm Nhạn Hành, biệt hiệu Vô Tương, là một trong những tiến hóa giả hoạt động đối ngoại sôi nổi nhất của tổ chức Cỏ Dại.
Vì đã cải tạo cơ giới, toàn bộ thân thể của hắn phần lớn là máy móc kim loại, có thể tùy thời thay đổi giới tính, vẻ bề ngoài, giọng nói; gần như là một tiến hóa giả khó bắt nhất.
Phía trên quản lý Vùng Thiên tai từ xưa đến nay đều là mở một mắt nhắm một mắt, nhưng vị trí của Vô Tương bị phát hiện thì phải dùng mọi biện pháp để bắt được.
Thẩm Nhạn Hành nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện. Thật ra bây giờ hắn cũng không còn sức lực để quan sát tiến độ của Tư Thần.
Hắn lái một con xe máy màu đen xuyên qua những con phố lớn nhỏ, xung quanh là dòng người tấp nập, náo nhiệt.
Quần da, khuyên tai, khuyên môi, nếu không phải là một gương mặt đẹp trai, trông hắn chẳng khác gì một thằng nhóc choai choai.
Thẩm Nhạn Hành nghi ngờ bản thân bị cấy thiết bị định vị.
Nếu không thì thật khó giải thích, vì sao đám cyberdog kia lại có thể tiếp tục tìm ra vị trí của hắn.
Hắn tức giận chậc lưỡi.
Thẩm Nhạn Hành không muốn liên lụy đến Tư Thần.
Nhưng người biết sử dụng khí cụ điều chỉnh gen, không gia cảnh, hơn nữa còn là học giả ở gần khu Trang Sơn không có nhiều lắm.
Tư Thần quả thật là lựa chọn tốt nhất. Đặc biệt sau khi sử dụng có thể diệt khẩu mà không bị ai phát hiện.
Hắn nhìn thấy tên của cậu trong danh sách, ngoài mặt thì không bộc lộ cảm xúc gì nhưng trong lòng thì nỗi sóng ngầm đầy khiếp sợ.
Nếu không phải hắn phụ trách kế hoạch này mà đổi thành một người khác, bọn họ đều sẽ lựa chọn gi3t ch3t Tư Thần.
Cho nên hắn chủ động tiến cử, trở thành người phụ trách.
...
...
Thiếu niên Thẩm Nhạn Hành tùy ý lái xe máy đi vào một tiệm quần áo ven đường, sau khi ra ngoài lại trở thành một lập trình viên mang mắt kính ô vuông.
Im im ù lỳ, hoàn toàn không có gì đáng chú ý.
Đã lâu rồi Khu Trang Sơn không còn những kiến trúc mĩ lệ như xưa, bây giờ đi đâu cũng có thể thấy những sòng bìa và phố đèn đỏ, còn có cả người bán dopamine* ven đường.
*Dopamine: là một hóa chất hữu cơ được tạo ra từ chất tyrosine. Nhiều người gọi dopamine là "hormone hạnh phúc". Khi hormone hạnh phúc dopamine trong cơ thể được giải phóng với số lượng lớn, bạn sẽ có cảm giác thích thú, hưng phấn, tràn đầy cảm hứng. Ngược lại, mức độ dopamine thấp sẽ làm giảm động lực, giảm sự nhiệt tình, giảm khả năng tập trung và hạn chế điều chỉnh các chuyển động của cơ thể.
Lập trình viên vừa mới đi được hai bước, trên mặt đất lại có chút chấn động. Đường cái bỗng nứt ra một khe hở lớn.
Những người đang vui chơi ý thức được đó là gì, bắt đầu la hét chói tai. Trên đường vô cùng hỗn loạn, ai nấy đều đang chạy trốn đến nơi khác.
Còi báo động vang lên inh ỏi, một màn sương đen nháy mắt khuếch tán, lan rộng.
Thẩm Nhạn Hành nhìn phương hướng của màn sương đen, sắc mặt biến đổi lớn: "Không phải nơi này gần đây đã xảy ra không gian gấp khúc ư? Sao lại có thêm một lần nữa?!"
Màn sương đen kia bao phủ hết cả khu vực, bao gồm cả phòng thí nghiệm của Tư Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.