Chương 47 : Con Đường Giám Ngục
“Hà a……”
Micky vừa gãi bụng vừa ngáp một cái rõ dài, duỗi chân ra khỏi bàn làm việc một khoảng thật xa, dang tay ra vươn vai một cái thật đã!
Nhìn cái trò xếp hình spider đã cũ nát trên máy tính, Micky cảm thấy bây giờ chỉ cần một phần gà rán nữa thôi là cuộc đời này đã trọn vẹn rồi.
Đây mới chính là cuộc sống mà một người xuyên không nên có mà!
Ba ngày, tận ba ngày, ngày nào Micky cũng chỉ có ăn rồi ngủ ngủ rồi ăn, khi nào thì không có chuyện gì thì lại chạy đến phòng làm việc câu giờ, chọc tức Leon đang miệt mài làm việc.
Từ lúc xuyên không tới bây giờ, Micky cuối cùng cũng đã được hưởng thụ cái cảm giác mà người ta hay gọi là ngày nghỉ rồi.
Là công thần lớn nhất trong vụ “Yazidi” Micky đã được hưởng phần thưởng ba ngày nghỉ phép, việc này cũng đã hoàn mỹ khôi phục lại cả thể xác lẫn tinh thần đang mệt mỏi của hắn.
Hai ngày tiếp theo thì cũng không có việc gì cần đến Micky cả, căn bản thì cũng chỉ ngồi ở bàn làm việc mà bổ sung kiến thức về Siêu Thoát Giả mà thôi, tiện thể kiếm chuyện làm.
Dù sao thì mấy bí ẩn trên người hắn trong thời gian ngắn cũng căn bản là không có cách nào giải quyết được cả, thà cứ nghỉ ngơi dưỡng sức để mà có hướng phát triển về sau có khi còn tốt hơn.
“Ta nói nè……"
Gân xanh trên trán của Leon nổi lên nghiến răng nghiến lợi mà nhìn Micky: “Nếu ngươi không có gì để làm thì đi tìm gì đó mà làm đi, đừng có đứng đây làm ảnh hưởng tới ta làm việc.”
Kể từ sau cái lần đi theo Leon làm đội phá dỡ nhà cửa thì hình tượng của Leon cũng đã sụp đổ hoàn toàn ở trong lòng của Micky rồi, đặc biệt là lúc mà Micky thấy Leon vừa phá tường thì đã mệt đến bở hơi tai rồi thì Micky suýt nữa đã cười phá lên.
Chẳng trách là Leon phải làm một kẻ già đời ranh ma, chuyện này hoàn toàn là vì tố chất cơ thể của Leon quá yếu, chỉ cạy một tảng bê tông thôi mà hắn đã thở không ra hơi rồi.
Nói thật nếu không phải vì Micky đang ở đấy với cả nhờ sự giúp đỡ của xiềng xích thì cho dù là cho Leon một ngày cũng chưa chắc có thể đem mấy đồ tạo tác kia về được hết.
Sau khi chuyện đó xảy ra thì Micky cũng mất hết cái sự kính sợ đối với Leon.
Cũng không phải là Micky tự nhiên trở nên lớn gan, mà hoàn toàn là do Micky phát hiện Leon là một kẻ ngạo kiều tsundere thôi.
Căn cứ theo tính cách của Leon thì làm sao mà có thể để lộ ra sơ hở của mình cho được chứ, nhất là với một người mà mình vẫn luôn còn nghi ngờ nữa chứ. Nhưng vào đêm đó thì Leon lại cố tình để lộ ra thời điểm yếu đuối nhất của bản thân mình ra rồi còn để cho Micky đường hoàng nhìn mấy cái tạo tác máy móc kia nữa.
Đây kỳ thực là một loại thẳng thắn và xin lỗi kiểu ngụy trang mà thôi, chẳng qua là Leon đã làm một cách rất ẩn ý thôi.
Micky ngày đó cũng chưa kịp phản ứng lại mà sau khi trở về phòng thì vẫn còn đang nghiền ngẫm không biết vì sao mà Leon lại làm vậy, lo sợ bất an suốt cả một đêm cũng không thấy “hệ thống” cho nhiệm vụ gì cả thì lúc này Micky mới biết thì ra là cái tên kiêu ngạo đó đang xin lỗi.
“Thôi vậy, vừa đúng lúc này ta cũng tính toán xong phần thưởng cho nhiệm vụ lần này của ngươi rồi, ngươi muốn xem không?”
Leon xoa xoa thái dương rồi lấy ra một bản tài liệu vừa mới soạn xong rồi để lên trên bàn.
Nghe thấy là có phần thưởng nhiệm vụ thì Micky liền có tinh thần hơn, trong lòng không khỏi cảm khái là tổ chức nhà nước có khác, dù là không có phần thưởng l·ừa đ·ảo của "hệ thống” thì cũng có phần thưởng của tổ chức để an ủi cho cái tinh thần đang mệt mỏi này, tốt thật.
Micky vừa đi đến nhìn thì phát hiện trên đó lại có những hai sự lựa chọn.
Lựa chọn một, một vật phẩm dị thường có độ nguy hiểm không quá F.
Lựa chọn hai, bảng danh sách thu dung cấp bậc 8 con đường Giám Ngục.
Micky thoạt nhìn vào hai thứ này thì luôn cảm thấy lựa chọn đầu tiên sẽ đáng tin hơn, dù sao thì đó cũng là một vật phẩm dị thường sờ thấy được, bất kỳ một vật phẩm dị thường nào mà đến những thời khắc mấu chốt cũng đều có thể phát huy tác dụng lớn. Hơn nữa cái thứ hai kia trông quá hời hợt, dù sao cũng chỉ là một bản danh sách thôi mà.
Nhưng mà Micky không quyết định ngay mà quay sang hỏi ý: “Đội trưởng, ngài thấy là ta nên chọn cái nào?”
Leon thấy Micky không vội vàng đưa ra quyết định thì hắn cũng cười cười chỉ tay vào tập tài liệu nói: “Ta đề nghị là chọn cái thứ hai.”
Micky ngẩn người ra, hóa ra là chọn cái thứ hai ư?
Chẳng lẽ danh sách này rất đáng quý sao?
“Đội trưởng, ngài có thể nói chi tiết hơn không?”
Leon vừa thay đổi một tư thế ngồi thoải mái vừa nói: "Ngươi đừng có thấy cái lựa chọn đầu tiên kia là lợi mà đã mừng vội, trên thực tế thì những vật phẩm dị thường mà chia cho ngươi đều là ngẫu nhiên hết đấy, không biết liệu có hữu dụng hay không nữa, mà vật phẩm dị thường có hữu dụng đến đâu thì cũng đều sẽ có một sự giới hạn rất lớn cả. Ngươi vốn dĩ đã có xiềng xích là một năng lực rất thực dụng rồi, chi bằng cứ nên khai thác mấy kỹ năng của xiềng xích thì còn hơn đi lấy mấy vật phẩm dị thường mà có chắc gì đã dùng được.
"Còn về phần danh sách kia, thì ta nói với ngươi một câu là trúng lớn rồi đó.”
Hửm?
Vậy mà trúng lớn được á?
Mặt của Micky thì đầy vẻ không tin: "Đội trưởng, chẳng qua cũng chỉ là một cái danh sách của cấp bậc 8 thôi mà, có cần phải đến mức vậy không?"
Leon nhướn mày, khinh bỉ liếc Micky với vẻ là kẻ không có kiến thức: "Ngươi thật sự cho rằng ai cũng có thể lấy được những danh sách thu dung giống nhau sao?"
“Hả? Không phải sao?” Micky kinh ngạc.
Leon bật cười: “Quả là một tên gà mờ, ngươi thật sự nghĩ ở trên đời này có nhiều dị thường giống hệt nhau như vậy để cho các Siêu Thoát Giả có thể đi thu dung hay sao?”
“Những thứ mà Siêu Thoát Giả thu dung không phải là dị thường mà là nguồn chất trên dị thường, tỉ như sợi xích ai oán ở trên người của ngươi, cũng có không ít sợi xích phù hợp với con đường Giám Ngục đó thôi, nhưng chúng không phải lúc nào cũng có tên là xiềng xích ai oán, những hiệu ứng của chúng không giống nhau, nhưng mà cái nguồn chất bên trong thì lại là giống nhau."
"Theo như ta biết thì cái nguồn chất của dị thường cấp bậc 9 của con đường Giám Ngục là 'tội'."
Micky thì đã biết cái chuyện nguồn chất này rồi nhưng vẫn không biết rõ về điều kỳ diệu trong đó, vừa nghe Leon nói vậy thì lúc này Micky mới ngộ ra được một chút, hắn hỏi: "Vậy có phải cái nguồn chất của Viên Đá Tội Ác cũng là tội đúng không? Vậy nên cộng hưởng cũng không phải là dị thường mà là nguồn chất trên dị thường?”
Leon tỏ vẻ có nói chuyện với người thông minh thì rất thoải mái: “Đúng vậy.”
"Nhưng mà cùng một dị thường có cùng nguồn chất thì số lượng nguồn chất có chứa đựng cũng không giống nhau đâu a, xiềng xích ai oán có thể nói là đứng đầu trong cái dị thường cùng loại đấy, nếu không thì Tống Nghị cũng đã không để cho hai đứa cháu trai của mình mà gác lại cái con đường Thợ Cắt Tóc mà hắn đã quen thuộc để nhất định đi theo con đường Giám Ngục. Danh sách thu dung nếu mà đơn giản như vậy thì sớm đã lan ra ngoài rồi, tổ chức chính phủ làm sao mà duy trì được cái địa vị như hiện tại chứ?"
Nói đến đây thì Micky đã hoàn toàn hiểu rõ rồi, thì ra danh sách thu dung này còn có cách gọi này nữa, lúc này hắn đã hiểu tại sao mà Siêu Thoát Giả thuộc chính phủ lại càng được ưa chuộng hơn, thì ra danh sách thu dung mà Siêu Thoát Giả chính phủ nắm trong tay hoàn toàn khác với những gì mà những Siêu Thoát Giả bình thường đang nắm giữ.
"Vậy đội trưởng, cái danh sách này khác biệt thì có lợi gì hả?" Micky hỏi câu mà hắn muốn biết nhất.
Leon chỉ vào Micky nói: "Cứ lấy ngươi làm ví dụ đi, cái thằng cha mà vừa mới đi ị đụng phải chó như ngươi ấy mà hai vật phẩm thu dung mà ngươi có đều thuộc loại đỉnh của chóp trong con đường Giám Ngục cả, ngay cả cấp bậc 9 mà đã có những vật thu dung ngon như vậy thì về sau này quá trình thu dung dị thường sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, cái nguy cơ bị thất bại thu dung sẽ được giảm xuống rất là lớn, đường đi ở tương lai sau này cũng sẽ trở nên bằng phẳng hơn."
Leon lại thở dài một hơi: “Thu dung giống như tích lũy điểm của hội viên vậy đó, người ở cấp bậc cao thì cần phải đạt đến một mốc điểm số nhất định thì mới có thể thăng cấp lên được, có rất nhiều người chỉ dựa vào những dị thường qua loa cho có số lượng thôi mà sẽ không thể đi được xa trên con đường Siêu Thoát Giả được đâu.
Ngươi đúng là may mắn……”
May mắn sao?
Micky gượng nặn ra một nụ cười mà trong lòng thì cảm thấy rét run.
Hắn không nghĩ rằng sự trùng hợp này có thể xuất hiện nhiều lần như vậy được.
Lắc đầu bỏ những cái suy nghĩ không đầu không đuôi này ra khỏi đầu, Micky bây giờ cũng không còn con đường nào khác mà chỉ có thể đi về phía trước thôi, còn lại thì tính sau.
"Đội trưởng, ta quyết định chọn danh sách!"
Micky đưa ra lựa chọn của mình.
Leon gật đầu cười: "Một lựa chọn khôn ngoan, đây chính là danh sách thu dung được lấy từ Tòa Án Thu Dung đấy, mà con đường Giám Ngục này thì vốn dĩ là biển hiệu của Tòa Án Thu Dung rồi, những cái mà bọn họ đưa cho ngươi vẫn là thứ tốt nhất đấy."
"Danh sách vẫn cần một khoảng thời gian mới đưa đến cho ngươi được, ước chừng là đến khi nào mà ngươi hoàn toàn tiêu hóa hai cái dị thường đang sở hữu đi. Ngươi đừng có để tâm đến chuyện này, cái này cũng không phải là đang cố tình gây khó dễ cho ngươi đâu. Là chính phủ lo lắng những Siêu Thoát Giả quá nóng vội, khi mà vẫn còn chưa nắm rõ hoàn toàn dị thường đã thu dung vào mà bắt đầu thăng cấp, để phòng những chuyện đó."
"Nhưng ta vẫn có thể nói cho ngươi biết tên của con đường Giám Ngục cấp bậc 8, có lẽ là ngươi sẽ thích nó lắm đấy."
Vẻ mặt của Leon bỗng nhiên có chút quái lạ.
Mình thích?
Micky đầy vẻ nghi hoặc nhìn Leon.
Leon làm một cái động tác vạch cổ.
“Tên của nó là……”
“Hành Hình Giả.”