Boss Là Nữ Phụ

Chương 462: Trộm long tráo phượng (1)




Cuộc sống cuối đời của Thời Sênh và Tần Ca tương đối nhạt nhẽo.
Tần Ca lại quay trở lại làm giáo sư, còn bắt Thời Sênh ngồi trong lớp học nghe hắn giảng bài.
Hắn nói là hồi còn trẻ chưa dạy cô học nên bây giờ dạy bù.
Thời Sênh lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn phải ngồi trong lớp nghe giảng bài với đám trẻ con, nên cô cực lực phản đối.
“Báo cáo giáo sư, phu nhân của ông lại trốn học.”
Đây là câu nói mà Tần Ca nghe nhiều nhất.
Năm đó, cô không nghe hắn giảng bài, bây giờ cũng vẫn không chịu nghe giảng.
Hắn dạy khó nghe vậy sao?
Tần Ca qua đời vì bệnh tim, lúc đó hắn vẫn đang giảng bài, không biết tại sao đột nhiên bệnh cũ tái phát.
Thời Sênh túc trực bên giường bệnh của hắn ba ngày ba đêm, nhưng Tần Ca vẫn không khỏe lại.
“Sơ Sơ...” Tần Ca hấp hối, chỉ gọi được duy nhất tên của cô.
Thời Sênh nắm lấy tay hắn, “Em tên Thời Sênh, Thời trong Thời Mộ, Sênh trong Sênh Ca.”
“Thời... Sênh?” Ánh mắt của Tần Ca mơ hồ, hình như hắn đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó.
Thời...
Tần Ca đột nhiên dùng lực nắm lấy tay Thời Sênh. Hắn mấp máy môi như cố gắng muốn nói điều gì đó.
Nhưng câu nói vẫn chưa nói xong.
Thời Sênh yên tĩnh nhìn Tần Ca từ từ nhắm mắt, cô hít sâu một hơi.
Hẹn gặp lại ở thế giới sau.
...
Thời Sênh quay trở lại không gian Hệ thống, rút kiếm theo thông lệ.
Thanh kiếm đã hồi phục hình dạng ban đầu, không có mấy thứ ánh sáng linh tinh đó nữa.
Nhưng có vẻ sắc bén hơn trước đây.
Bảo kiếm của người khác nâng cấp đều là ẩn giấu sự lợi hại của mình đi. Thanh kiếm này lại sắc bén đến khiếp người, càng ngày càng hù dọa người khác.
Trong lúc Thời Sênh vẫn chưa đến bên cạnh, Hệ thống vội vàng hiển thị số liệu.
Tên: Thời Sênh.
Giá trị làm người: -159000
Giá trị sinh mệnh: 40.
Tích lũy: 34000
Cấp nhiệm vụ: B
Đánh giá nhiệm vụ: 92
Nhiệm vụ ẩn giấu: Hoàn thành
Phần thưởng nhiệm vụ ẩn giấu: điểm tích lũy 2000
Đạo cụ: “Vương miện của Nữ hoàng”, “Trái tim của Quỷ Vương”, “Ám Dạ”
Nhân phẩm không cần xem cũng biết, Sênh Huênh Hoang tỏ vẻ không quan tâm.
Mẹ kiếp, mi nói cho ta nghe trước xem, cái “Ám Dạ” kia là cái quái gì? Có tác dụng gì?
[Có tiến vào thế giới...]
“Phạch!”
Tiếng Hệ thống bỗng nhiên im bặt.
Một tay Thời Sênh giữ lấy màn hình, tay còn lại nhanh chóng thao tác, những con số chi chít trước mắt khiến người ta phải hoa mắt chóng mặt.
[Cảnh báo, cảnh báo, có người xâm nhập Hệ thống, bắt đầu khởi động chế độ phòng ngự...]
Âm thanh điện tử lạnh lùng vang lên trong không gian.
Mặt cô gái đứng trước màn hình không biểu lộ cảm xúc, tay vẫn tiếp tục thao tác.
Khoảng 3 phút sau, Thời Sênh đạp một phát về màn hình.
Đậu… má!
Người sau lưng mi cũng trâu nhỉ?
Lại thiết lập cả chế độ tự động tiêu hủy số liệu!
[Ký chủ, xin đừng có những hành động nguy hiểm kiểu này nữa.] Hệ thống lên tiếng cảnh báo.
Mắt Thời Sênh khẽ chuyển động, quét lên màn hình mấy giây đầy ý xấu.
Đột nhiên Hệ thống cảm giác hoa cúc căng lên, Ký chủ lại muốn gây chuyện rồi.
Nhưng nếu Ký chủ nhà nó không gây chuyện thì hình như vừa rồi là nó cảm nhận sai.
[Có muốn vào thế giới tiếp theo không...]
[Bắt đầu dịch chuyển...]
Tiễn thứ tai họa này đi mới là chuyện chính đáng.
Khi bóng Thời Sênh biến mất, trên màn hình xuất hiện một bóng người rất mơ hồ.
[Chủ nhân?]
“Bắt đầu chế độ tự kiểm tra.”
Hệ thống ngơ ngác, sao lại muốn nó tự kiểm tra?
Mặc dù không hiểu, nhưng Hệ thống vẫn bắt đầu chế độ tự kiểm tra, kiểm tra tất cả mọi chỗ một lượt.
[Chủ nhân, không vấn đề gì.]
“Nhất định nàng ta đã làm gì đó.” Giọng điệu của chủ nhân Hệ thống rất chắc chắn, “Ta sẽ kiểm tra một lượt, ngươi xử lý ký ức của Phượng Từ trước đi.”
Nó đã từng xóa sạch một lần, nhưng ở không gian này, hình như cuối cùng hắn lại nhớ ra.
Nhưng tại sao chủ nhân muốn xóa sạch trí nhớ của Phượng Từ?
Nếu như muốn ký chủ yêu Phượng Từ thì để Phượng Từ có trí nhớ không phải tốt hơn sao?
“Phượng Từ rất nguy hiểm.”
Màn hình nhấp nháy một lúc, bóng người mơ hồ liền biến mất.
[...] Ai cũng nguy hiểm, chỉ có nó là thiểu năng.
...
Đây là một cuốn cung đấu xuyên không.
Nữ chính xuyên không nhập vào thân thể Lục Nhược. Lục Nhược bị người khác hãm hại nên bị đày vào lãnh cung, bị bệnh mà chết. Nữ chính khá trâu bò, tự đem theo một hệ thống hậu cung sủng phi.
Thiết lập của hệ thống này là như vậy.
Nữ chính phải abc xyz với nam chính, hệ thống nhận được cái gọi là khí chất Đế Vương từ trên người của nam chính.
Đợi hệ thống tăng lên cấp cao nhất thì có thể đưa nữ chính trở về thời hiện đại.
Vì vậy, nếu nữ chính muốn trở lại thì phải bắt đầu con đường cạnh tranh sủng ái.
Nam chính là ai?
Nam chính đương nhiên là Hoàng thượng.
Nữ chính có hệ thống trong tay, đánh đến đâu thắng đến đó. Tất cả phi tử trong hậu cung đều không đấu lại được nữ chính.
Kết cục đương nhiên là, nam chính giải tán toàn bộ hậu cung vì nữ chính. Kể từ đó Lục cung không phi tử, nữ chính cảm động, quyết định không quay trở lại nữa, cùng sống hạnh phúc bên nam chính.
Mà nguyên chủ Trang Quỳnh.
Thời Sênh rất nghi ngờ, tác giả lấy cái tên này là có dụng ý.
Giả nghèo giả khổ...
*Tên Trang Quỳnh 庄琼 và giả nghèo 装穷 có cách đọc giống nhau.
Quá thể!
Thân phận của nguyên chủ không thấp, thân là Quý Phi. Trước khi nữ chính chưa được sủng ái, nàng ta là người nam chính sủng ái nhất.
Nhưng điều kỳ lạ là, trước nay nam chính chưa từng đụng đến nguyên chủ.
Bạn nghĩ nam chính thủ nhân như ngọc vì nữ chính à?
Đừng có đùa, nam chính nhà người ta có con rồi.
Nhưng hắn vẫn không đụng chạm đến nguyên chủ mà chỉ sủng ái nàng ta, sủng ái nàng ta, sủng ái nàng ta.
Nam chính còn tìm một cách nói khác rất dễ nghe, nói là nàng ta vẫn còn ít tuổi, không nhẫn tâm làm đau nàng ta.
Nguyên chủ bị người nhà đưa vào trong cung cũng chỉ có một mục đích, là sinh con, sinh con, sinh con, dùng đứa con để bức ép Hoàng đế.
Đúng vậy, Trang gia muốn tạo phản.
Thần tử muốn tạo phản thì không phải thần tử tốt.
Đương nhiên, cái gì nam chính cũng biết.
Nam chính không đụng chạm đến nàng ta, chẳng lẽ nguyên chủ có thể sinh sản vô tính được sao?
Khi nguyên chủ vẫn đang nghĩ nên làm sao để quyến rũ nam chính sinh con, nữ chính lại xuất hiện.
Nữ chính vừa xuất hiện, nguyên chủ - một sủng phi mang hàm tước Quý Phi chỉ có thể để cho nữ chính chà đạp, lật mặt.
Mặc dù nguyên chủ đã mấy lần suýt chút nữa hại chết nữ chính, nhưng, hãy nhìn thật rõ ba chữ "suýt chút nữa".
Lần nào nữ chính cũng có thể biến nguy thành an.
Định luật nữ chính không chết!
Trâu bò như vậy đấy!
Nam chính mượn tay nữ chính, nhân cơ hội nhổ luôn rễ của nguyên chủ và Trang gia. Cuối cùng nguyên chủ được ban một ly rượu độc, cả Trang gia bị xử trảm.
Lúc sắp chết còn bị nữ chính dội một gáo nước lạnh vào mặt.
Đứng ở góc độ của nữ chính, nàng ta là một nữ nhân đáng thương trong Hoàng cung.
Nguyên chủ nào có cam tâm.
Nguyên chủ có hai di nguyện.
Một là báo thù.
Hai là rời khỏi Hoàng cung.
Có lẽ nguyên chủ yêu nam chính, nhưng từ nhỏ nàng đã thấm nhuần quan niệm của gia tộc, lợi ích của gia tộc lớn hơn tình cảm.
Vì vậy, giữa tình yêu và gia tộc, nguyên chủ đành phải lựa chọn đứng về phía gia tộc.
Có lẽ nguyên chủ cũng hiểu, chỉ với thân phận của nàng, nam chính cũng sẽ không thích mình.
Loại người hiểu rõ tình hình thế này, luôn biết rõ cái gì có lợi cho mình. Trong hậu cung luôn luôn một hai phi tần như vậy, loại người này đều sống tương đối lâu.
Nếu không phải các nữ chính dùng buff “nữ chính online, chỉ số IQ của vai phụ giảm xuống 60%”, thì nguyên chủ và Trang gia sẽ không chết thảm như vậy.
BUFF này là vô địch, kể cả nữ chính là đần độn thì vai phụ cũng chỉ có thể đần độn hơn cả nữ chính.
Đương nhiên, cái chỉ số IQ này chẳng có tác dụng gì đối với Thời Sênh, vì trước giờ cô đều dùng bạo lực để giải quyết.
Chỉ số IQ có gì hay, bạo lực mới là đạo lý thực sự.
Cũng giống như bạn mất mấy tháng để làm liên hoàn trận, nhưng cô lại ném quả lựu đạn vào trong đó.
Cả trận bị tiêu diệt.
Cách này chỉ thích hợp khi giá trị võ lực có thể trấn áp tất cả những người trong truyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.