Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 675: Yêu Sư Ngũ Trọng





"Xem ra Trần gia trên kia đã phát hiện ra sự tồn tại của Trần Vân Thanh mất rồi..!"
Trần Tú trầm ngâm, qua chuyện này hắn là hiểu, thân phận của Trần Vân Thanh là đã bị những thế lực lớn trên Cổ Loa Thành kia phát hiện.
Chuyện này hắn cũng đã đoán biết được từ khi Trần Vân Thanh đi lên Mân Việt Học Viện, còn làm ra nhiều động tĩnh lớn đến như vậy, có điều đám người kia phát hiện sớm hơn hắn dự định đôi chút.
"Thiếu gia..! Ngài nói không sai, Trần gia trên kia là đã phát hiện ra sự tồn tại của Trần Vân Thanh, đích thân Lão Tộc Trưởng là muốn đón Trần Vân Thanh trở lại Cổ Loa Thành Trần gia."
"Chỉ là vì một số nguyên nhân làm chậm trễ đi một ít thời gian, nhưng theo tôi nghĩ sẽ nhanh thôi..!"
Đây là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi, đời tiếp theo của Trần gia không có một thiên tài nào ra hồn.
Ngay cả đại công tử hiện tại của Trần gia Trần Hoành Nghịch cũng không mấy ăn thua, tên đó đã hơn hai mươi lăm tuổi, vẫn chỉ là Yêu Sư ngũ trọng cảnh giới, còn là được Trần gia hết lòng tài bồi vẫn chỉ có loại cảnh giới kia, thật là đáng thất vọng quá đi.
Ngay khi tuyệt vọng thì lại nghe được tin tức về Trần Vân Thanh, chỉ mười bảy mười tám tuổi liền có tu vi Yêu Sư tứ trọng, người mù cũng nhìn ra được Trần Vân Thanh sau này chắc chắn sẽ là một đại nhân vật.
Trong tình cảnh như thế này, trừ những người có lợi ích xung đột với Trần Vân Thanh, hay những người không muốn Trần gia phát triển, bất kỳ người nào cũng là muốn đưa Trần Vân Thanh trở lại Trần gia, đây chỉ là chuyện sớm muộn.
Vị thiếu gia của mình cũng là nên chuẩn bị bước tiếp theo thì hay hơn.
"Bọn họ nghĩ cũng rất đẹp..! Tiếc là..!"
Trần Tú cười nhạt một tiếng, thầm khinh thường đâm người Trần gia kia.
Khi Trần Vân Thanh khốn khó nhất, không một tên Trần gia nào đứng đi ra giúp đỡ, mặc xác Trần Vân Thanh cha con chết sống, bây giờ Trần Vân Thanh đã có thành tựu, lại muốn đưa y về chống lên Trần gia, trên đời này không có chuyện đơn giản như thế đâu.
Hắn là quá hiểu con người của Trần Vân Thanh, tên đó sau khi mà biết được thân phận của mình, biết được chuyện năm xưa Trần gia từ bỏ cha con bọn họ, y là sẽ không có quay trở lại Trần gia đâu.
...
Thái Hàn Sơn Dược Viên..!
"Ong..! Rầm..!"


Chấn động đinh tai nhức óc vang lên. Không cần đoán cũng biết được nơi này là đang có cao thủ đang đại chiến.
"Ha ha ha ..! Trần Vân Thanh..! Cuối cùng mày cũng xuất hiện, lần này xem mày còn có thể trốn đi đâu..!"
Thôi Bá Hùng cười một tràng sảng khoái vô cùng.
Ba ngày, suốt ba ngay thời gian, hắn đi lầm vào cái địa phương quỷ quái này nhưng không tìm thấy được đường ra, chỉ vì cái tên Trần Vân Thanh này.
Hắn chắc chắn Trần Vân Thanh đã đi vào nơi đây, và cũng giống như hắn, bị lạc tại nơi này, hắn đi tìm, hắn nghĩ mình chắc chắn sẽ tìm được Trần Vân Thanh, đem tên này phanh thây xẻ thịt uống máu giải tỏa bực tức trong lòng vì đã hại hắn đi nhầm vào địa phương quái quỷ này.
Hắn tìm đúng ba ngày, vẫn không tìm thấy bóng hình của Trần Vân Thanh đâu, đang khi hắn không biết làm thế nào thì cái tên Trần Vân Thanh này lại vác xác đến, như vậy cũng tốt, trước làm thịt tên này trước, sau đó mới tìm đường rời khỏi nơi này sau.
"Thôi Bá Hùng..! Bộ ông nghĩ Trần Vân Thanh tôi không nắm chắc thắng được ông thì sẽ xuất hiện hay sao..!"
Trần Vân Thanh nhàn nhạt cười, không hề có chút lo lắng như ba ngày trước hai người từng gặp mặt nhau nữa.
"Ân..! Yêu Sư ngũ trọng..?"
Thôi Bá Hùng giật mình, khí tức trên người của Trần Vân Thanh phát ra là Yêu Sư ngủ trọng, không những vậy, còn là Yêu Sư Ngũ trọng hậu kỳ cảnh giới.
Mới cách có ba ngày mà thôi, hắn nhớ ba ngày trước Trần Vân Thanh chỉ là Yêu Sư tứ trọng hậu kỳ, còn bị hắn đánh trọng thương, sao ba ngày sau tên này thương thế không những khôi phục, còn đột phá Yêu Sư ngủ trọng hậu kỳ thế này?
Chết.!
Tên Trần Vân Thanh này chắc chắn phải chết.
Thôi Bá Hùng hắn từ khi cha sinh mẹ đẻ đến nay, còn chưa có tận mắt trông thấy tên thiên kiêu nào có tốc độ tu luyện nhanh kinh khủng như Trần Vân Thanh này, đệ nhất thiên kiêu của Nam Hoang Chi Địa hai mươi năm trước Địch Mạt Cáp Ly, hắn thấy cũng chỉ đến mức này mà thôi. Loại người này quá mức nguy hiểm, tuyệt đối không thể nào để cho y sống sót được nữa.
"Ha ha ha..! Trần Vân Thanh..! Thì ra đây là thứ mà mày tự tin dựa vào.!"
Thôi Bá Hùng đem khiếp sợ trước tốc độ tiến cảnh có thể nói là kinh dị của Trần Vân Thanh trấn áp đi xuống, một tràng cười dài để lấy lại tự tin vốn có.
Đúng vậy, hắn nên tự tin vào bản thân, Trần Vân Thanh có đột phá Yêu Sư ngũ trọng thì thế nào, thực lực cảnh giới hiên tại của Trần Vân Thanh là kém xa Thôi Bá Hùng hắn, từ trước đến nay hắn chưa từng nghe nói đến chuyện Yêu Sư lục trọng, Yêu Sư thất trọng có thể vượt cấp khiêu chiến với lại Yêu Sư cửu trọng cường giả.
Trần Vân Thanh sau này thực sự có thể vượt lên trên hắn, đó là điều chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai, nếu tên này duy trì được cái tốc độ tu luyện tiến cảnh nhanh khủng khiếp như hiện tại, nhưng bây giờ thì sẽ không.
Thôi Bá Hùng hắn sẽ không để cho Trần Vân Thanh có thời gian tu luyện, để rồi quay lại giết chết hắn đâu.
"Toái Phong Chưởng..! Sát..!"
Thôi Bá Hùng không còn muốn nói nhảm với lại Trần Vân Thanh thêm nữa, chưởng ảnh xuất ra, phô thiên cái địa cuồng phong hướng Trần Vân Thanh giết đến, hắn trong lòng chỉ có một cái ý nghĩ giết đi Trần Vân Thanh, mỗi khi nhìn thấy Trần Vân Thanh, nhì thấy nụ cười tự tin kia của Trần Vân Thanh, trong lòng hắn không hiểu thế nào lại run lên lợi hại, phải đem Trần Vân Thanh giết đi sớm, hắn mới cảm thấy an toàn.
"Ong..! Rầm rầm..!".
"Lại dùng môn Yêu Kỹ quái dị kia sao..?"
Thôi Bá Hùng nhíu mày, quay lại thế thủ, đề phòng Trần Vân Thanh đánh lén.
Sơ xuất quá rồi, hắn quên đi Trần Vân Thanh có một bộ thân pháp quỷ dị vô cùng, cấp bậc cực cao, cũng nhờ bộ thân pháp Yêu Kỹ này, tên đó mới từ trong tay hắn chạy thoát ba ngày trước.
Nay y lại giở lại trò củ, chiêu này rất là khó đối phó.
"Liệt Hỏa Phần Thiên..!"
"Thì ra mày ở bên trên..!"
Ngước mắt nhìn lên trên bầu trời, nhìn Trần Vân Thanh xuất chưởng đối phó với mình, Thôi Bá Hùng chẳng những không có một tia lo lắng, ngược lại còn là mừng rỡ ra mặt nữa kìa.
Hắn vốn chẳng hể sợ hãi cái gì thực lực của Trần Vân Thanh, thứ mà hắn lo lắng, chính là Thân Pháp Yêu Kỹ quá mức quỷ dị của Trần Vân Thanh mà thôi, nếu tên này dùng Thân Pháp trốn tránh, hắn còn không biết làm sao bây giờ, nhưng y đã muốn cứng chọi cứng với hắn, đó là tự tìm lấy cái chết.
"Ong..! Ầm ầm..!".
"Phốc.. Phốc.!".
"Rầm rầm..!"
Chấn động kinh khủng vang lên, ngay trong phạm vi hai người Thôi Bá Hùng cùng Trần Vân Thanh đối chưởng phạm vi mười mét trong vòng, toàn bộ cảnh vật bị hủy diệt, sóng kình lan tỏa đất đá bay khắp nơi, bụi mù lan tỏa cả một khu vực, không ai nhìn thấy kết quả trận đối chiến vừa rồi, chỉ nghe âm thanh nôn ra máu tươi cùng hai tiếng động trầm đục vang lên.
"Khục..! Tại sao lại như vậy..?"
Thôi Bá Hùng gian nan bò dậy, nhìn cách mình vài chục mét cũng tương tự như hắn vậy Trần Vân Thanh thật không thể nào hiểu nổi.
Một chiêu vừa rồi hai người bọn họ là ngang tay..!
Là ngang tay..! Ha ha ha..!
Thật sự quá trớ trêu cùng không thể nào tưởng tượng ra được.
Nên nhớ hắn là Yêu Sư cửu trọng trung kỳ cường giả, nắm trong tay Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Toái Phong Chưởng đại thành cảnh giới, ngay cả Yêu Sư cửu trọng hậu kỳ hắn cũng giết không ít, thế nhưng bây giờ lại đánh ngang tay với lại một tên ngay cả Yêu Sư hậu kỳ cảnh giới cũng không phải, chuyện này nói đi ra làm gì có người tin tưởng.
"Ta đoán không sai, Hắc Ngục Thôn Viêm đạt đến Tam Giai Trung Phẩm Linh Hỏa hoàn toàn có thể trấn sát được Yêu Sư hậu kỳ cường giả..! Chỉ là..!"
Chỉ là tu vi của hắn không đủ, không chịu được nổi phản phệ quá lớn của loại lực lượng này mang lại, thêm vào nữa là Yêu Kỹ của hắn cũng quá yếu kém, hoàn toàn không phát huy ra được uy năng chân chính của Hắc Ngục Thôn Viêm.
Nếu hắn là Yêu Sư thất trọng cảnh giới trở lên, hoặc giả có trong tay bộ Tam Giai Thượng Phẩm Hỏa Hệ Yêu Kỹ, một chiêu vừa rồi Thôi Bá Hùng đã đi đời nhà ma rồi, sẽ không có cái kết quả đánh ngang tay như hiện tại.
"Xẹt..!".
"Muốn chạy..?"
Trần Vân Thanh khinh thường hừ lạnh một cái, tên Thôi Bá Hùng này thất không hổ danh là kiêu hùng bỉ ổi, co được giản được.
Một khi ngắm thấy hắn là một khối xương cứng không dễ gặm, liền dứt khoát rời đi, dù tính toán rõ ràng, Thôi Bá Hùng vừa rồi có chiếm được không ít thượng phong.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.