Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 560: Truy Sát





"Anh rễ..! Biết chuyện trên Linh Tùng Sơn, tất cả đã bị tôi giết, nhưng vẫn còn một người thoát thân được, đó là Ngô Tiểu Dung..!"
Tin tức Mông Tiện Ân tu luyện Tà Kinh nếu truyền ra bên ngoài, đối với lại Mông gia bên kia sẽ không có chỗ tốt gì, không chừng Mông gia sẽ đem những người liên quan biết được chuyện này diệt đi cũng nên.
Vì biết trước chuyện này, nên hắn là đã đem người trên Linh Tùng Sơn giết chết, thậm chí mật phục ba ngày mới có thể đem Hắc Bào công tử giết đi, nhưng Ngô Tiểu Dung thoát thân, đã làm cho mọi công sức của hấn đổ sông đổ bể.
"Toàn một đám ăn hại..!" Nhắc đến chuyện này, Vụ Thanh Quan giận dữ không thôi.
Tất cả chuyện khó khăn nhất như đem Tiết Hải hay Bành Yên giết đi, Dục Vũ đã làm được cả, dư lại cũng chỉ có một người con gái Yêu Sư nhất trọng mà đám người kia cũng không giết được, thật quá vô dụng một chút, như khi đó hắn không có đột xuất bế quan, đích thân chỉ huy chuyện này, mọi chuyện đều đã đâu vào đó, đưa chuyện này cho một đám tán Tu ngu ngốc kia, đúng là không làm được việc gì cả mà.
"Anh rể, vẫn nên cho người đem đứa con gái này xử lý đi..!"
Ngô Tiểu Dung cô gái kia chắc chắn là hiểu rõ vấn đề nghiêm trọng khi đem chuyện này nói đi ra, tuy nhiên hắn là sợ cô ta trong lúc vô tình buộc miệng nói ra, vậy thì nguy hiểm lắm, vì sự an toàn của Khái Đao Đạo, vẫn nên đem Ngô Tiểu Dung giết đi thì hay hơn, người chết mới là người giữ bí mật tốt nhất.
"Ta không những phải giết Ngô Tiểu Dung, còn phải giết đi một người tên là Trần Vân Thanh nữa..!"
"Trần Vân Thanh..?"
Nghe đến tên này, Dục Vũ khẽ giật mình một cái, nhưng rất nhanh, hắn liền khôi phục lại bình tĩnh.
"Anh rể..! Trần Vân Thanh là ai..? Vì sao lại giết tên này..?"
Giả vờ không quen biết Trần Vân Thanh, Dục Vũ liền liên tiếp hỏi hai câu.
"Chú xem tin tức bên trong tờ giấy này đi..!"
Vụ Thanh Quan nhìn đến Dục Vũ giật mình khi hắn nhắc đến cái tên Trần Vân Thanh, có đôi chút nghi hoặc, nhưng cũng không mấy để ý, ai lần đầu tiên nghe hắn muốn giết cái tên lạ hoắc cũng sẽ giật mình bất ngờ như Dục Vũ vậy mà thôi.
"Thanh Nhàn đã chết..! Chuyện này..!" Dục Vũ nhìn lên, một bộ không thể tin tưởng nhìn Vụ Thanh Quan.
Bên trong tờ giấy nói rất rõ, Vụ Thanh Quan là vì muốn cướp đoạt hai người vợ của Trần Vân Thanh, thế cho nên mới bị Trần Vân Thanh giết chết.
Người đưa tin là một tên Tán Tu qua đường chứng kiến tất cả mọi chuyện, đây cũng là quá bất ngờ đi, Vụ Thanh Quan chỉ trong ít ngày liền mất đi hai đứa con trai, không cần phải nói y đau lòng phải biết.
"Anh rể.! Người báo tin này chắc chắn không phải là Tán Tu..!" Nhìn bên trong bức thư lột tả nguyên nhân từ đầu đến cuối, Dục Vũ liền nhận ra một tia bất thường bên trong.


"Ta biết..! Người báo tin là Trì Trọng Kiêm, tên đó bây giờ cũng đang trên đường đi xuống Âm Minh Giới chăm sóc cho Thanh Nhàn rồi..!" Vụ Thanh Quan mặt không hề cảm xúc.
Vụ Thanh Quan hắn là ai, sao lại không nhận ra bất thường bên trong bức thư này cho được.
Ngay sau khi chuyện này xảy ra, hắn đã khởi động toàn bộ cơ quan tình báo mật thám tìm hiểu rõ chuyện này.
Kết quả tất cả mọi chuyện nguyên nhân bắt đầu đều là do tên Trì Trọng Kiêm, thằng khốn kia muốn mượn tay của Thanh Nhàn đem kẻ thù mình giết đi, làm hại con hắn phải chết thảm.
Trong bức thư kia không hề có nữa chữ nhắc đến Trì Trọng Kiêm, sơ hở lớn như vậy sao có thể qua mắt hắn.
Trước lợi dụng Thanh Nhàn đem Trần Vân Thanh giết, sau lại lợi dụng hắn đem Trần Vân Thanh giết, một con tép riu, cũng dám đem hắn lợi dụng, đúng là không biết tự trọng sức mình.
Có điều con hắn là chết trong tay tên tiểu tử Trần Vân Thanh kia là một sự thật không thể nào bà cãi cho được, bằng mọi giá cũng phải đem Trần Vân Thanh giết đi..!
Còn Trì Trọng Kiêm...Hắc hắc..
"Anh rể..! Em xin nhận nhiệm vụ đi giết Trần Vân Thanh cùng Ngô Tiểu Dung hai người..!"
Dục Vũ quan sát thần sắc âm trầm của Vụ Thanh Quan một cái, rất nhanh liền xin xung phong ra trận.
"Không cần..! Chuyện này ta đã có nhân tuyển khác, chú mấy ngày nay đã mệt rồi, về cùng Thanh Dung nghĩ ngơi đi..!" Vụ Thanh Quan lắc đầu.
Trần Vân Thanh thì không sao, tên tiểu tử kia không quyền không thế, Dục Vũ ra tay vẫn xó thể được, nhưng Ngô Tiểu Dung không giống, cô ta phía sau có một cái Ngô gia chống lưng, lấy Dục Vũ Yêu Sư lục trọng đi giết cô ta, chỉ là đi chịu chết mà thôi.
"Vâng..! Anh rể..!"
Dục Vũ làm bộ rất không cam tâm tình nguyện, nhưng trong lòng lại những như nở hoa.
Hơn ai hết hắn hiểu quá rõ ràng sự khủng bố của tên Trần Vân Thanh kia, bảo hắn đi tìm Trần Vân Thanh, không khác gì bảo hắn đi tự sát cả, bây giờ thì tốt rồi, Vụ Thanh Quan vì bận tâm đến thực lực của Ngô gia, Không muốn dùng đến hắn, đây cũng là điều hắn muốn thấy hơn cả.
"Chú cũng nhanh chóng đột phá Yêu Sư thất trọng đi..!"
Nhìn đến Dục Vũ thất vọng, Vụ Thanh Quan không khỏi lắc đầu một cái.
Vì tu vi thấp kém của đứa em rể này, bên trong hội nghị trưởng lão hắn là chịu không nhỏ áp lực đâu, nhân lần này cơ hội, cũng nên gõ tên này một chút.
Thời gian qua y là quá bỏ bên công việc tu hành xử mình rồi, cứ thế này mãi rất là không ổn, cũng không thể cứ dùng mưu kế mãi đến ăn cơm được.
"Anh rể..! Em hứa với anh, trong vòng một tháng, em nhất định sẽ đột phá được Yêu Sư thất trọng cảnh giới..!" Dục Vũ lời thề son sắt lên tiếng cam đoan.
"Được..! Tôi chờ tin tức rốt của chú, còn nhiều trọng trách cần giao cho chú đi làm, người khác tôi không an tâm.!"
Vụ Thanh Quan ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ dị, nhưng rất nhanh liền biến mất, hắn gật đầu hài lòng quyết tâm tu hành của Dục Vũ quá nhiều.
...
Sáng sớm hôm sau..!
Mân Việt Quận Thành..!
Trần Tú biệt viện..!
"Vân Thanh đệ đệ..! Cám ơn cậu..!"
Lại Tinh Tinh rúc đầu vào lồng ngực rắn chắc của y, gương mặt là tràn đầy hạnh phúc.
"Bốp...!"
"Cám ơn tôi vì chuyện gì.!"
Vỗ một cái vào mông của Lại Tinh Tinh, ân, cảm giác thật sự quá tốt, dù cả đêm hôm qua hắn đã chơi đùa không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần đều có một cảm giác rất đặt biệt, Không nỡ rời xa.
"Ân..! Cậu còn dám đánh..!"
Lại Tinh Tinh gương mặt đỏ gay, giở lại chiêu củ, véo vào thân thể của Trần Vân Thanh đến bầm tím mới buông tha, tên khốn kiếp này, chuyện xấu hổ như thế có thể nói ra được hay sao, đây là muốn nhục nhã nàng mà, nàng hận không thể đem y chém ra làm tám khối cho chó ăn.
"Tinh Tinh tỷ..! Nói cám ơn phải là Trần Vân Thanh tôi mới phải..!"
Trần Vân Thanh da dày thịt béo không hề đau cái gì, hắn nghiên người một chút, hôn lên gương mặt xinh đẹp của Lại Tinh Tinh, chân thành lên tiếng.
Hắn hiểu Lại Tinh Tinh nói cám ơn mình là chuyện gì, đêm hôm qua cũng như Dương Tư Tư bên kia, hắn là không thật sự đao thật thương thật đem Lại Tinh Tinh chiếm hữu.
Hắn vẫn quá mềm lòng, không hạ nỗi nhẫn tâm khi nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của Lại Tinh Tinh.
Tuy nhiên Lại Tinh Tinh cũng đã giúp hắn hạ đi dục hỏa rất nhiều, trừ chuyện chính thức ân ái của vợ chồng ra, những thứ khác hắn đều đã duyệt qua hết.
Lại Tinh Tinh không một cách do dự giúp hắn giải quyết, làm những chuyện khá xấu hổ, nên người nói cảm ơn là hắn mà không phải là Lại Tinh Tinh đâu.
"Vân Thanh nha..! Tôi không nghĩ cậu lại là một tên đại dâm tặc..!" Nghĩ đến chuyện tối hôm qua.
Lại Tinh Tinh không khỏi hồng thấu gương mặt, thiên kỳ bách quái động tác tên khốn này đều lấy ra được.
Hành hạ nàng đến nỗi xương cốt đều bị tháo rời ra, thằng khốn này nhìn qua tuổi không lớn, chẳng biết những thứ này y học ở nơi nào ra.

"Biết tôi là đại dâm tặc..! Sao còn chui đầu vào lưới..!" Trần Vân Thanh lại nhéo gương mặt xinh đẹp của Lại Tinh Tinh một cái, có chút trêu tức lên tiếng.
"Không cùng cậu đùa giỡn nữa..! Cậu định thu xếp tôi như thế nào đây..?"
"Cái này..!"
Đối diện với lại ánh mắt tràn đầy chất vấn hỏi tội của Lại Tinh Tinh, Trần Vân Thanh sau lưng không khỏi lạnh run một cái, dục hỏa trong lòng cũng liền bay biến đi đâu mất.
Đúng vậy a..!
Hắn phải xử lý chuyện của Lại Tinh Tinh như có thế nào đây..?
Lại Tinh Tinh người con gái này nhìn qua thì thấy phóng khoáng, nhưng bên trong còn bảo thủ hơn cả Dương Tư Tư nữa.
Đây là một cô gái tốt chính hiệu, không phải là hàng dùng một lần rồi quăng như các khu kỹ viện kia.
Đêm nay hôn đầu hắn liền đã đem Lại Tinh Tinh chiếm tiện nghi gần hết, với một người luôn chịu trách nhiệm cao như Trần Vân Thanh hắn, bỏ đi Lại Tinh Tinh là điều không có khả năng.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.