Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 470: Miễn Cưỡng Làm Sao





Trừ những người bắt buộc ở lại hiệp trợ điều tra ra, những tên Nội Viện Đệ Tử khác là chạy còn nhanh hơn thỏ.
Không ai muốn dính dáng đến chuyện phiền toái ở nơi đây, nhất là ngày cá chép hóa rồng của bọn họ đã đến rồi.
Nếu mà phải bị bắt đi vào bên trong, năm nay đi đến Mân Việt Học Viện tu hành chắc chắn là không còn phần của bọn họ rồi.
"Trận Pháp..! Lại là Trận Pháp..! Không lẽ Trần gia ta thật sự đắc tội với lại một vị cường đại Trận Pháp Sư thật sao..?" Người dẫn đội là Phó Đường Chủ Chấp Pháp Đường, tình cảnh trước mặt này hắn cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy.
"Đường Chủ..! Vậy chúng ta có ..!" Một tên tâm phúc thuộc hạ nhẹ giọng hỏi.
"Qua loa rồi đi thôi..!" Hắn phất tay lên một cái.
Cấp bậc nhân vật này đừng nói là mình, ngay cả Tộc Trưởng cũng phải kiêng kỵ nữa là.
....
Hai giờ sau..! Bên ngoài Chấn Nam Thành cổng ra vào..
"Phốc...! Trần Vân Thanh..! Mày cũng thật quá độc ác..!"
Trần Hàn Xương khó khăn lắm mới chạy được đến cổng thành nơi đây, chỉ cần chờ đợi trời sáng, cổng thành mở ra, hắn liền có thể rời khỏi Chấn Nam Thành.
Nhưng hắn không mấy vui vẻ, nhìn lại toàn thân của mình đâu đâu cũng là vết kiếm, áo quần đã rách nát còn thua một tên ăn mày, những vết kiếm thương trên thân thể máu tươi vẫn còn đang rĩ ra chưa dứt hẳn, đây tất cả đều là do tên tiểu tử Trần Vân Thanh kia ban cho, nếu như không phải tên đó bạo tạc Vũ Kiếm Trận, hắn cũng sẽ không ra nông nổi như bây giờ.
"Hộc.. Hộc..!"
"Bài học lần này ta cần phải khắc ghi thật sâu..!" Trần Hàn Xương dựa thân vào một bức tường phía sau, âm thầm thức tỉnh bản thân mình.
Hắn dù có đánh giá cao Trần Vân Thanh đôi chút, nhưng tự sâu trong thâm tâm, lấy hắn thân phận cùng ánh mắt, hắn cũng không xem Trần Vân Thanh là thứ hàng gì.
Vì cái ý nghĩ đó, hắn chút nữa đã đã ôm hận thiên thu. Nếu mà không phải trước đây hắn có tìm hiểu sơ qua một chút Trận Pháp trong lúc nhàn rỗi, thật sự lần này hắn đã thiệt mạng trong tay của Trần Vân Thanh mất rồi.
Theo hắn nghĩ, nếu đổi lại không phải là hắn, mà là một tên Yêu Sĩ hậu kỳ nào khác, hay thậm chí là Yêu Sư nhất trọng, rơi vào cái hoàn cảnh của hắn vừa nãy, chắc chắn sẽ toi mạng mất tiêu rồi.
Trận Pháp Sư thật sự là quá đáng sợ đi một chút.


"Rời khỏi Chấn Nam Thành nơi đây, muốn tìm kiếm một cơ hội để đi vào Mân Việt Học Viện, xem ra phải khó khăn rồi..!"
Đem một viên trị thương Đan Dược uống đi vào, nghĩ đến con đường phía trước phải đi, Trần Hàn Xương không khỏi có một chút đau đầu.
Lần trở lại Trần Phủ này của hắn không có mục đích gì khác ngoài chuyện nắm lấy một cái danh ngạch đi đến Mân Việt Học Viện tu hành.
Cơ hội kia chỉ cách hắn có một ngày thời gian nữa, nhưng giờ đây, với việc phải rời khỏi Trần Phủ, danh ngạch kia chắc chắn là không có duyên với hắn nữa rồi.
Có điều hắn cũng không dám quay lại nơi đó, thằng khốn Trần Vân Thanh kia vẫn đang nhăm nhe chờ hắn trở lại rồi tiếp tục dùng Trận Pháp làm thịt hắn.
Hắn chỉ may mắn chạy thoát ra một lần, không hề có nắm chắc sẽ chạy thoát khỏi lần thứ hai.
Ngày nào còn chưa đột phá Yêu Sư, tốt nhất là không nên cùng Trần Vân Thanh kia gặp mặt sẽ tốt hơn.
Nói ra cũng buồn cười, nếu mà trước đây, có người nói với hắn, Yêu Thánh cường giả phải kiên kỵ một tên Yêu Sĩ, hắn sẽ cười đến rụng răng.
Thế nhưng bây giờ hắn là không thể nào cười nỗi, hắn thật sự là bị một cái Yêu Sĩ đánh cho không dám quay lại cùng đối phương chống lại là sự thật. Nghĩ cũng quá là bi hài.
"Xẹt..!"
"Ân..! Tán tu tổ đội, đi diệt Chấn Nam Đạo sao..?"
Đưa mắt nhìn lên, Trần Hàn Xương ngay lập nhìn thấy tấm cáo thị do Thành Chủ Phủ dán triệu tập tán tu trong ngoài thành đi tiêu diệt Chấn Nam Đạo, hàng chữ dưới cùng làm cho hắn chú ý một chút.
"Đây cũng là một cơ hội cho mình..!"
Trần Hàn Xương đôi mắt phát sáng, phần thưởng bên trong có ghi là hai mươi cái danh ngạch đi Mân Việt Học Viện nếu đạt đủ điều kiện. Với khả năng của hắn, lo gì mà không lấy được một cái danh ngạch đây.
"Quá tốt rồi..!"
Trần Hàn Xương mỉm cười, đi về hướng Phủ Thành Chủ báo danh, hắn còn đang lo không biết phải dùng biện pháp gì để kiếm lấy một cái danh ngạch đi Mân Việt Học Viện tu hành.
Tờ cáo thị này lại xuất hiện, nó đến thật sự quá là đúng lúc, trước tiên tham gia hành động lần này của Phủ Thành Chủ, kiếm được một cái danh ngạch đi Mân Việt Học Viện tu hành, sau đó liền mới nghĩ cách đối phó với lại Trần Vân Thanh sau.
...
Sáng sớm hôm sau..! Trần Phủ..
"Khụ..! Phốc..!"
"Vân Thanh đại ca..! Anh làm sao vậy..?"
Đã làm xong bữa sáng, muốn đưa nó vào bên trong phòng cho Trần Vân Thanh dùng thử, nhìn thấy Trần Vân Thanh ho ra máu tươi, gương mặt rất là trắng xám, Dương Tư Tư thật sự là hết sức lo lắng.
Không phải nói thương thế của Trần Vân Thanh đã tốt lên từ khi còn ở Dương gia trấn sao?
Làm sao chỉ qua một đêm, lại có biến hóa lớn đến như thế này.
"Tư Tư..! An tâm..! Anh không có sao..!"
Trần Vân Thanh mỉm cười trấn an Dương Tư Tư một chút, có điều sắc mặt của hắn càng ngày càng kém, điều này là đã bán đứng sự tự tin của hắn vừa rồi mất rồi.
'Haiz...! Không ngờ Trần Hàn Xương lại khó đối phó đến như vậy..!' Lấy tay áo lau nhẹ vết máu trên miệng sạch sẽ một chút, nhớ lại chuyện xảy ra đêm hôm qua, Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Cứ nghĩ mình tự bạo Trận Pháp liền có thể đem Trần Hàn Xương tiêu diệt, nhưng không ai nghĩ đến, trong hoàn cảnh đó, Trần Hàn Xương vẫn còn có thể trốn thoát được, không những như vậy, trước khi rời đi Trần Hàn Xương còn tập kích hắn một lần, buộc hắn phải sử dụng đến tuyệt học vừa mới lĩnh ngộ đôi chút bên trong Thổ Long Thần Ngọc, mới hù dọa tên đó chạy đi.
Cũng vì sử dụng chiêu thức kia, thương thế của hắn vốn đã không ổn, càng là chuyển nặng hơn, bây giờ có thể sử dụng ra hai ba thành thực lực cũng là quá sức với lại hắn rồi.
"Vân Thanh đại ca..! Tân Niên Hội Võ một chuyện..!" Dương Tư Tư cúi đầu xuống, lí nhí lên tiếng khuyên bảo.
Tân Niên Hội Võ được rất nhiều người bên trong Trần Phủ nhắc đến, Trần Tuyết Tùng tên đáng ghét kia vẫn luôn treo ở trên môi chuyện này.
Ngay cả Trần Vân Thanh chắc chắn cũng muốn tham gia lấy một cái danh ngạch đi đến Mân Việt Học Viện.
Có điều với tình trạng thương thế của Trần Vân Thanh hiện tại, nàng không cho đó là một biện pháp hay, nàng thực sự lo ngại, một khi Trần Vân Thanh đi tham gia, sẽ bị người khác đánh trọng thương, như vậy con đường sau này càng thêm tăm tối.
"Tư Tư..! Em không cần lo lắng..! Anh trong lòng đã có dự tính..!" Trần Vân Thanh lắc đầu, từ chối ý tốt của Dương Tư Tư.
Trần Vân Thanh hắn bây giờ tuy nói chỉ có thể sử dụng ra được một hai thành thực lực.
Nhưng cũng đừng quên, trước khi bị thương, hắn là Yêu Sĩ cửu trọng cường giả, thêm vào đã từng tu luyện qua rất nhiều môn Yêu Kỹ đạt đến cảnh giới viên mãn, hắn tự tin, bên trong hàng Nội Viện, không người nào có thể là đối thủ của hắn.
Trừ khi gặp người có tu vi Yêu Sĩ ngũ trọng hậu kỳ như là Trần Tuyết Tùng trở lên, mới làm cho hắn khó khăn, còn những người khác, không nằm trong tính toán của hắn.
Trần Phủ bên trong ngoài Trần Hàn Xương ra, chỉ có Trần Tuyết Tùng là có tu vi cao nhất, mà tên tiểu đó hôm qua đã bị hắn dạy cho một bài học, chỉ e là có cho kẹo y cũng không có dám lên cùng hắn so tài đâu.
Dư lại, không cần phải lo lắng đến những người khác, một cái danh ngạch đi đến Mân Việt Học Viện tu hành lần này là hắn định sẵn rồi.
"Vậy anh phải cẩn thận một chút..!"
Dương Tư Tư biết, Trần Vân Thanh này đã quyết định, dù mình có khuyên bảo như thế nào đi chăng nữa, y cũng không có đổi ý, vậy chỉ cần khuyên y cẩn thận một chút là được rồi.
"Yên tâm..! Anh sẽ không có chuyện gì..!"
Trần Vân Thanh gương mặt tràn đầy tự tin.
Sự tự tin của hắn không phải là không có cơ sở, hắn đã cảm nhận được, sau trận chiến đêm qua, đường Nội Mạch thứ mười bên trong cơ thể dường như đã có dấu hiệu nhả ra năng lượng, trợ giúp hắn khôi phục lại từng chút ít thực lực.
Nói không chừng không mất bao lâu thời gian nữa, thương thế của hắn sẽ khôi phục lại như trước, hắn có cảm giác, lần này năng lượng từ đường Nội Mạch thứ mười nhả ra, không chỉ đem thương thế của hắn trị khỏi thôi đâu, mà có khả năng sẽ cho hắn một điều kinh hỷ cũng nên.
Nhưng trước tiên, cũng phải lấp đầy cái dạ dày mới được, mùi hương từ thức ăn mà Dương Tư Tư nấu tỏa ra làm cho hắn đói đến cồn cào.
Nhìn cũng rất là không tệ, phải thưởng thức xem tay nghề của cô gái này có sánh được với Ngô Tiểu Diễm hay không cái đã.
"Ực..!"
"Vân Thanh đại ca..! Thể nào..?"
Dương Tư Tư rất là trông chờ xem nhận xét của Trần Vân Thanh ra làm sao khi dùng thức ăn mình nấu.
Nói thật trước giờ nàng luôn học lý thuyết, chính tay nấu ăn cũng là lần đầu tiên, Trần Vân Thanh cũng là người đầu tiên có khẩu phúc thưởng thức món ăn do nàng tự tay làm, thật sự khá là chờ mong a.
"Tư Tư..! Khá là tốt..!" Trần Vân Thanh mỉm cười gật đầu, ai quen biết với hắn cũng là hiểu nụ cười này nó miễn cưỡng làm sao.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.