Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 454: Người Của Ngô Gia





Nàng theo Trần Vân Thanh cũng một thời gian không ngắn, nhưng chưa hề nhìn thấy bên cạnh của y có người như thế này theo hầu a.
"Chuyện này a..!" Trần Vân Thanh thả chậm tốc độ chạy của Độc Giác Mã.
Tên to cao trong lời nói của Ngô Tiểu Diễm vừa rồi chính là A Khôi, con Khôi Lỗi có chiến lực sánh ngang được với lại Yêu Sư thất trọng cường giả.
Cũng là át chủ bài mạnh nhất trong tay mà hắn có thời điểm hiện tại. Sở dĩ đưa nó cho lão tía của mình, đó là vì hắn cũng là không có cách nào.
Trước khi rời đi hắn là cố gắng thuyết phục ông ta đi theo mình đi lên Chấn Nam Thành sinh sống thêm một lần nữa.
Nhưng ông ta vì bận ân tình với lại người dân tại Trần Gia Trấn, một hai kiên quyết ở lại, không muốn đi theo hắn rời đi.
Bất đắc dĩ bên dưới, hắn cũng chỉ có thể đưa ra con Khôi Lỗi này trao tặng cho ông ta, để nó bên cạnh, dù có gặp nguy hiểm đến như thế nào, ông ta cũng có thể lợi dụng thực lực cường đại của nó, bình an rời đi.
Thiết nghĩ tại Chấn Nam Thành nơi đây không có ai có được thực lực mạnh hơn con Khôi Lỗi kia đâu, thêm vào tài quân sự của ông ta, gặp phải ai cũng không vấn đề.
Hắn thật sự không chắc chắn Chấn Nam Đạo có thể quay trở lại tấn công Trần Gia Trấn thêm một lần nào nữa hay không, thế nên vẫn phải cẩn thận một chút, để lại thủ đoạn cường đại cho ông ta có thể ứng biến khi gặp phải chuyện bất trắc có thể xảy ra, như thế hắn cũng là an tâm hơn rất là nhiều.
"À..! Đó là người mà anh thu phục được trước đây ở Nam Trúc Lâm..!" Trần Vân Thanh ánh mắt hơi đảo một chút, liền trắng trợn nói dối với lại Ngô Tiểu Diễm.
A Khôi một chuyện nó liên quan đến Chủ Đại Lục bên kia, nơi mà ngay cả hắn bây giờ cũng rất là mù mờ, biết quá nhiều sẽ không phải là chuyện tốt.
Thế nên hắn chỉ có thể đem chuyện này giấu kín trong lòng, bịa ra một cái cớ cho Ngô Tiểu Diễm không hỏi đến chuyện này nữa. Đây là tốt cho hắn cũng như là tốt cho cả Ngô Tiểu Diễm nữa.
"Nam Trúc Lâm..! Hừ..!"
Hợp tình hợp lý, Trần Vân Thanh nếu mà thu phục được tên to con kia mới đây tại Nam Trúc Lâm cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.
Nhưng một khi nhắc đến ba chữ này, Ngô Tiểu Diễm trong lòng hết sức là không được thoải mái.
Đó là nơi mà Trần Vân Thanh cùng Lăng Tĩnh Y lần đầu gặp nhau, yêu mến nhau cũng từ đó, kết thúc câu chuyện cũng từ đó.


Mấy ngày trước nàng có hỏi Trần Vân Thanh trận chiến giữa y cùng Lăng Tĩnh Y, Trần Vân Thanh trả lời cứ ấp a ấp úng, còn cam đoan với nàng là y cùng Lăng Tĩnh Y đã không còn quan hệ gì.
Chỉ là nhìn thái độ phản ứng như gà mắc tóc của Trần Vân Thanh, có quỷ mới tin những lời nói kia của y là sự thật.
Giờ đây y lại nhắc đến Nam Trúc Lâm, gián tiếp nhắc đến Lăng Tĩnh Y, nàng trong lòng thoải mái mới là chuyện lạ.
'Kỳ lạ..! Lão tía nhà mình dường như không có ngạc nhiên về A Khôi cho lắm thì phải..!' Không để ý đến thái độ hờn mát của Ngô Tiểu Diễm, Trần Vân Thanh trong lòng lại đang suy nghĩ đến một vấn đề khác.
Hắn nhớ ngay khi mình đem A Khôi xuất hiện trước mặt của Trần Thiên Tâm, ông ta ánh mắt hơi kinh ngạc, ngay lập tức nói ra thân phận của A Khôi, cái này làm cho Trần Vân Thanh rất là khó hiểu.
Khôi Lỗi này theo như hắn biết, đừng nói là Nam Hoang Chi Địa nơi đây, ngay cả Thiên Nam Đại Lục, người biết đến nó cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi. Phần lớn sẽ không có người biết về nó.
Nhưng lão tía nhà mình chỉ nhìn qua là nhận ra ngay, điều này làm cho hắn rất là khó hiểu. Không biết ông ta làm sao có thể nhận ra được thân phận cùng lai lịch của nó.
Dù sau đó ông ta đã giải thích là mình biết được thông qua một quyển cổ thư, nhưng Trần Vân Thanh hắn là ai, sao có thể dễ dàng tin lời nói dối của ông ta cho được.
Nhưng thôi, nếu mà ông ta không muốn nói, hắn cũng không nhất thiết phải truy vấn đến cùng, vì hắn hiểu quá rõ, có hỏi tiếp lão già kia cũng chẳng bao giờ chịu nói.
Nghĩ đến chuyện này cũng không phải là chuyện xấu gì, chí ít hắn là không phải mất công hướng dẫn ông ta cách sử dụng con Khôi Lỗi kia, đỡ tốn khá là nhiều thời gian.
'Chủ nhân..! Cẩn thận...! Có nguy hiểm..!'
"Nguy hiểm sao..?"
"Ào...! Xẹt..!"
Khi không nghe tiếng cảnh báo của Thái Na Trát, Trần Vân Thanh kinh dị trong lòng một chút, quan sát xung quanh hắn không hề cảm thấy cái gì, nhưng mà hắn vẫn tin tưởng vào lời cảnh báo của Thái Na Trát, không chậm trễ dù chỉ một giây, lập tức là ôm lấy Ngô Tiểu Diễm, bay ra khỏi lưng ngựa, lùi về lại sau cả trăm mét có hơn..
"Ong...! Ầm...! Rống..!"
"Cái kia..?"
Nhìn thấy quang cảnh trước mắt Trần Vân Thanh không khỏi trố mắt kinh hãi, Độc Giác Mã đã bị một luồng hỏa đao hủy diệt không còn, phạm vi mấy mét xung quanh cũng là đã chìm trong cát bụi cùng hỏa diễm.
Nếu như mà vừa rồi mình không có nghe lời của Thái Na Trát lui lại phía sau thật nhanh, bây giờ hắn cùng Ngô Tiểu Diễm là đã đi theo bước của Độc Giác Mã kia mất rồi.
"Chạy thôi..!"
Không dám chần chừ nhìn lại nơi đó thêm bất kỳ một lần nào nữa, Trần Vân Thanh vận dụng hết tốc độ, mang theo Ngô Tiểu Diễm chạy về một cái phương hướng.
Không chạy là không được, Trần Vân Thanh hắn không còn là tay mơ như trước, thông qua một kích mà thần bí cao thủ vừa xuất ra để mà đánh lén hắn, hắn là có thể cảm nhận được, đối phương thực lực chí ít cũng là Yêu Sư tam trọng trung kỳ cảnh giới.
Loại cảnh giới kia, dù Trần Vân Thanh hắn có đem toàn bộ thủ đoạn ra, cũng đừng mong có hy vọng gì có thể chống lại được đối phương. Kết cục của hắn chỉ có một con đường chết. Nên bằng bất kỳ giá nào, hắn cũng phải rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.
"Xẹt..! Rầm..! A....! Phốc..!"
Thế nhưng dù Trần Vân Thanh có phản ứng nhanh ra sao, cũng là chậm chân hơn thần bí cao thủ kia một nhịp.
Chưa chạy quá được vài trăm mét, hắn là đã bị người ta chặn lại, đối phương chỉ phát ra một chút Linh Lực, Trần Vân Thanh đã là bổ nhào lui phía sau, miệng nôn ra không có ít máu tươi.
"Thiếu gia..! Thiếu gia..! Anh làm sao rồi..?" Ngô Tiểu Diễm sắc mặt tái xanh, quan tâm cực độ lên tiếng.
Vốn Trần Vân Thanh cũng không thể cần bị thương nặng như vậy, khi đó kình lực của tên cao thủ kia là ngắm đến vị trí của nàng, chỉ cần Trần Vân Thanh tránh đi, hay là đưa nàng lên làm bia đỡ đạn, như vậy y sẽ không có chuyện gì quá lớn, nói không chừng có thể nhân cơ hội này chạy trốn rời đi cũng có thể. Nhưng vì sao y lại chịu đòn thay cho nàng kia chứ, làm vậy có xứng đáng hay không đây..?
"Tiểu Diễm..! Anh không có sao..!"
Bị thương không hề nhẹ, tuy nhiên được năng lượng của Dung Thiên Thần Ngọc truyền vào, Trần Vân Thanh trên mặt đã xuất hiện một tia huyết sắc, không còn trắng chợt như là lúc nãy nữa.
Cũng là phải nói thêm, tên thần bí cao thủ kia không có ra tay tiếp, nếu mà không, dù hắn có năng lượng của Dung Thiên Thần Ngọc truyền vào, cũng là đã chết thẳng cẳng từ lâu rồi.
"Ông...! Ông là người của Ngô gia phái đến hay sao..?"
Trần Vân Thanh được sự dìu dắt của Ngô Tiểu Diễm có thể đứng lên được, hắn bình tĩnh nhìn qua người trung niên ăn mặc khá bình thường trước mắt mình đây lên tiếng hỏi.

Đối phương đến đây giết hắn, còn là Yêu Sư tam trọng cường giả, hắn đã loại trừ khả năng người này đến từ một trong số các thế lực mà hắn gây thù chuốc oán bên trong Chấn Nam Thành, bọn chúng bên đó chắc chắn không có cường giả loại như thế này.
Dư lại cũng chỉ có hai thế lực mà hắn đắc tội gần đây nhất là Cổ gia cùng Ngô gia.
Hai gia tộc này đều tại Mân Việt Quận Thành, Yêu Sư cường giả không hề thiếu, cả hai bên hắn đều đắc tội cả.
Tuy nhiên hắn là nghiên về Ngô gia hơn, đây là gia tộc mà hắn mới đắc tội, cũng là hiểu khá rõ nguồn cơn câu chuyện.
Còn Cổ gia Cổ Cường, đúng là chết trong tay của hắn, nhưng chuyện này hắn làm vô cùng kín đáo, trong thời gian ngắn bọn chúng là không thể nào điều tra ra được.
Không nghĩ đến Ngô gia lại có thế lực cường đại như vậy, mới bị trọng thương một tên Yêu Sư lục trọng xong, bây giờ lại phái ra thêm một Yêu Sư tam trọng khác. Yêu Sư cường giả ở những thế lực nơi này thật không có đáng giá như vậy hay là sao?
"Trần Vân Thanh..! Đắc tội với lại Chấn Nam Đạo tao còn không có đủ, lại còn đi đắc tội với lại Ngô gia, xem ra lá gan của mày cũng là quá lớn một chút, tao cũng có phần bội phục mày..!"
Tiếu Nhất Hồng ngay khi nghe Trần Vân Thanh nhận định mình là người của Ngô gia, hắn là có chút ngẩn người.
Nhưng rất nhanh hắn liền biết đây là có chuyện gì xảy ra. Tên Trần Vân Thanh này không chỉ đem Chấn Nam Đạo bọn họ đắc tội chết, ngay cả một trong Tam Bá của Mân Việt Quận y cũng đắt tội nốt.
Chỉ có Yêu Sĩ cửu trọng tu vi, lại đi đắc tội với lại Ngô gia bá chủ, Tiếu Nhất Hồng hắn thật sự không thể không bội phục sự can đảm của Trần Vân Thanh này.
"Ông..! Ông là Tiếu Nhất Hồng..?" Trần Vân Thanh ánh mắt co rút lại.
Người trung niên trước mặt này tự nhận mình là người của Chấn Nam Đạo mà không phải là Ngô gia.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.