Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 426: Siêu Cấp Cường Giả





Sống chết chỉ trong một ý niệm của y mà thôi, gặp phải người như vậy, đúng thật hắn có muôn vạn kế sách trong bụng, cũng chẳng làm được cái gì cả.
"Thương lượng..! Hắc hắc hắc..! Đương nhiên chúng ta phải thương lượng cho thật sự tốt rồi..!" Trần Phúc Thọ cũng nỡ nụ cười, nụ cười âm trầm làm cho người ta không khỏi sởn cả tóc gáy.
Nếu mà ai thân quen với lại Trần Phúc Thọ, thấy tên này nở nụ cười như thế này, chính là lúc địch thủ của y phải gặp tai nạn rồi.
"Trần Phúc Thọ..! Ngươi...!" Lăng Tiến tức đến hộc máu, nhìn tờ giấy Trần Phúc Thọ đưa qua để bọn họ ấn tay làm bằng chứng, hắn biết mình hiểu lầm con người của Trần Phúc Thọ này rồi.
Tên này chẳng những độc ác, còn là thứ ăn thịt người mà không nhả xương.
"Thế nào...? Các vị không muốn..?" Âm trầm gương mặt lại, so mới cách đây ít giây là cách một trời một vực.
Khó khăn lắm mới có cơ hội làm Lăng gia một đao, làm sao hắn có thể nhân từ nương tay cho được.
Làm thế sẽ có lỗi với bản thân, cũng có lỗi với lại Trần Vân Thanh bỏ bao nhiêu công sức ra giúp đỡ mình.
"Chúng tôi..!!!"
....
Một ngày sau..! Lăng gia trấn..! Lăng gia trang..!
"Rầm..!"
"Khốn kiếp..! Hết sức là khốn kiếp..! Trần Phúc Thọ..! Lăng Tĩnh Hải tao sẽ không bao giờ bỏ qua cho mày..!"
Bên trong thư phòng của gia chủ, Lăng Tĩnh Hải một chưởng đem chiếc bàn trước mắt của mình đánh cho chia năm xẻ bảy, cất tiếng gầm rú.
"Một trăm viên Cố Khí Đan..! Miệng của Trần Phúc Thọ này mở cũng thật to, thằng khốn này không sợ mình ăn nhiều quá đến vỡ bụng hay sao chứ..!"
Quản gia Lăng Tín, sau khi xem xong bức thư mà Trần Phúc Thọ mới cho người đưa đến, đôi hàng lông mày cũng nhíu lại thật sâu, hắn hoàn toàn hiểu được vì sao gia chủ của mình lại nỗi giận như thế này.
Trên thị trường bây giờ một viên Toàn Khí Đan có giá một trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đó là cái giá ngoài sáng, chợ đen có khi lên gấp hai gấp ba bốn lần.


Tính ra một trăm viên Cố Khí Đan, giá cả cũng hơn ba bốn mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch.
Số tiền kia, bán đi cái Trần Gia Trang giẻ rách kia cũng chưa chắc là có được, vậy mà Trần Phúc Thọ cũng dám mở miệng, thật sự là không biết điều một chút nào cả.
"Gia chủ..! Bây giờ chúng ta phải làm sao..?" Nóng giận thì nóng giận thật, nhưng Lăng Tín cũng không dám đưa ra chủ ý cho Lăng Tĩnh Hải vào cái thời điểm này.
Trong thư có nói quá mức rõ ràng, nội trong vòng một ngày, nếu như không giao ra đủ số lượng Đan Dược, vậy thì chỉ có nước nhận lại ba cái đầu của Lăng Tiến mấy người mà thôi. Tình cảnh của Lăng gia mình bây giờ cũng rất là khó xử a.
"Đưa cho bọn chúng đi..!" Lăng Tĩnh Hải hít vào một hơi thật sâu, lấy ra một cái Túi Không Gian đưa cho Lăng Tín.
"Gia chủ..!Nếu đưa ra..! Chúng ta Lăng gia trưởng Lão trong thời gian ngắn sẽ không có Cố Khí Đan tu luyện a..!"
Lăng Tín cầm trong tay Túi Không Gian có chứa trăm viên Cố Khí Đan này, như là cầm khối đá nặng cả ngàn ký, thật không thể rời bước chân đi được.
Một trăm viên Cố Khí Đan, đây là chiếm hai phần ba lần này Cố Khí Đan mà Lăng Tĩnh Y đưa về cho Lăng gia, nó cũng là niềm hy vọng đột phá của nhiều Yêu Sĩ hậu kỳ cường giả bên trong Lăng gia, không có nó, nhiều người chỉ còn cách dùng thiên địa linh khí đến tu luyện.
Mà Thiên địa linh khí, như ai cũng biết, nơi này Chấn Nam Thành là rất mỏng manh, không có Yêu Hồn cấp bậc cao, dù hấp thụ thiên địa linh khí cả chục năm cũng chưa chắc có thể tiến thêm một cấp.
Không cần phải nói, khi tin tức này truyền đi ra, những thành viên Yêu Sĩ hậu kỳ bên trong Lăng gia sẽ đau khổ như thế nào.
"Không lẽ mày muốn nhìn thấy Lăng Tiến ba người phải chết hay sao..?" Lăng Tĩnh Hải điên tiết lên tiếng quát mắng.
Thằng khốn Lăng Tín này nói là sẽ ảnh hưởng đến nhiều vị Trưởng Lão tu hành, sao không nói thẳng ra là sẽ ảnh hưởng đến bản thân của mình tu hành đi.
Ở Lăng gia bây giờ, tính đâu ra đấy, là gì có quá bảy người là Yêu Sĩ hậu kỳ đâu, trong đó có Lăng Tín tên này.
Nếu đưa ra số lượng lớn như vậy Đan Dược, chính là ảnh hưởng đến con đường tu luyện của tên này.
Thằng khốn này quá ích kỷ đi một chút, vì lợi ích của bản thân của mình, lại không quan tâm đến sống chết của những đồng tộc khác.
Y không có nghĩ đến, nếu như mà ba người Lăng Tiến chết đi, Lăng gia chỉnh thể lực lượng sẽ bị giảm đi một nữa, khi đó xung quanh đây mấy cái thôn, trấn, còn có người nào sợ hãi Lăng gia nữa kia chứ.
Thật sự, nếu thằng khốn này mà không phải em vợ của hắn, hắn đã đem tên này đuổi ra Lăng gia từ lâu mất rồi.
"Gia chủ bớt giận..! Tôi không có ý đó..!" Dù trong lòng có ý đó đi chăng nữa, Lăng Tín cũng sẽ chẳng bao giờ nói đi ra.
Trong cái hoàn cảnh này, vẫn đứng có nên chọc tức Lăng Tĩnh Hải là tốt nhất.
Mình mà nói thêm nhiều lời, có khi không chỉ làm cho Lăng Tĩnh Hãi bực mình, mà còn có thể làm cho ba người Lăng Tiến có ác cảm, đắc tội với nhiều người như vậy, còn toàn là nhân vật đứng đầu của Lăng gia, đường đi ở bên trong Lăng gia sau này của hắn thật sẽ gặp quá nhiều khó khăn.
"Gia chủ..! Hay là chúng ta huy động lực lượng, đem cái Trần Gia Trang kia..!"
Lăng Tín vẫn chưa có từ bỏ cơ hội, hắn nêu ra chủ ý, còn làm ra một cái cắt cổ thủ thế, ý của hắn quá rõ ràng, muốn Lăng Tĩnh Hải tập trung lực lượng còn lại của Lăng gia, đem Trần Gia Trang hủy đi.
Vừa có thể cứu được Lắng Tiến ba người, lại vừa có thể không cần bỏ ra nhiều tiền như vậy, trên hết có thể đem địa bàn cùng tài nguyên mà Trần Gia Trang đang nắm giữ cho vào trong túi, một công đôi ba việc như thế này, cần thiết phải nhanh chóng thực hiện a.
"Mày..! Sẽ ra tay đối phó với lại Trần Vân Thanh chứ..?"
Lăng Tĩnh Hải hít sâu vào bên trong lồng ngực một ngụm lương khí, để cho mình kiềm chế lại xúc động, không có một chưởng đem thằng ngu này giết đi.
Trần Gia Trang bên đó nếu mà dễ dàng diệt như vậy, ba người Lăng Tiến đã đem bọn chúng diệt đi từ lâu rồi, không có đến nỗi bị bắt thành con tin như vậy.
Chuyện này bên trong Lăng gia kể từ khi Lăng Thụ Căn trở về bất kỳ người nào cũng có thể biết, nhưng mà tên ngu ngốc này lại không biết, hay cố tình không hiểu quên đi, làm cho Lăng Tĩnh Hải hắn tức giận gần chết.
Hắn quá không hiểu, em gái của mình vốn thông minh như vậy, sao lại đi chọn tên ngu ngốc như vậy làm chồng thế không biết nữa.
"Gia chủ bớt giận..! Tôi đi ngay..! Lập tức đi ngay..!" Lăng Tín không còn dám nán lại nơi đây dù chỉ một giây nào nữa.
Lăng Tĩnh Hải nhắc nhở hân mới nhớ đến, Trần Gia Trang bây giờ là đang có một siêu cấp cường giả tọa trấn. Tên đó chính là Trần Vân Thanh.
Lăng Thụ Căn hôm qua trở về đã mô tả lại thực lực của Trần Vân Thanh quá mức thần kỳ, ngay cả Lăng Tĩnh Y mà tên đó nói cũng chưa chắc có thể là đối thủ của Trần Vân Thanh.
Hắn có nghe qua, nhưng ban đầu cũng chỉ nghĩ là do Lăng Thụ Căn vì che giấu thất bại quá đáng xấu hổ của mình, nên mới thổi phồng Trần Vân Thanh lên quá đà.
Chỉ là ngay khi tin tức Lăng Tiến ba người bị Trần Vân Thanh bắt làm con tin truyền về, hắn không còn dám cho là Lăng Thụ Căn nói bậy nữa, thằng khốn Trần Vân Thanh kia thật sự là có Yêu Sĩ cửu trọng cường giả chiến lực.
Thực lực kia còn cao hơn cả gia chủ Lăng Tĩnh Hải một cái cảnh giới, cùng nhau đối đầu, Lăng Tĩnh Hải chắc chắn không phải là đối thủ của Trần Vân Thanh, mà Lăng Tĩnh Hải không thể, vậy cái tên Yêu Sĩ thất trọng trung kỳ như hắn đây lại càng không.
Để hắn đi đối phó với lại Trần Vân Thanh, chi bằng bảo hắn đi chết, hắn là sẽ không có ngu như vậy.
"Khoan đi đã..!"
"Gia chủ..! Anh có gì căn dặn..?" Lăng Tín dừng lại bước chân, không biết Lăng Tĩnh Hải gọi hắn lại là còn có chuyện gì cần căn dặn nữa đây
"Tĩnh Y..! Cô ấy đã xuất quan chưa..?" Lăng Tĩnh Hải trầm ngâm một chút, sau đó lên tiếng hỏi.
Người bình thường rất là dễ dàng nghe ra, trong lời nói của Lăng Tĩnh Hải khi nhắc đến Lăng Tĩnh Y liền là có chút khách sáo bên trong, hoàn toàn không phải là tự nhiên như hai cha con bình thường thăm hỏi nhau một dạng, bên trong này thật sự có vấn đề khá là lớn a.
"Gia chủ..! Nhị tiểu thư đã xuất quan..! Bây giờ đang tiếp đãi Ngô đại thiếu gia tại bên trong phòng khách...!" Lăng Tín theo đúng tin tức mà mình mới nhận được đây lên tiếng trả lời.
Quan hệ cha con của Lăng Tĩnh Hải cùng Lăng Tĩnh Y khá là vi diệu, cái này thì hắn đã được biết từ ba năm trước, kể từ khi vị cường giả của Mân Việt Học Viện đưa Lăng Tĩnh Y rời đi.
Tuy nhiên, đây là chuyện giữa hai cha con bọn họ, người ngoài như hắn đây thật sự là không có tiện xen vào hay đi tìm hiểu làm gì.
Chỉ cần Lăng Tĩnh Y cứ đều đặn gửi tài nguyên cho cho Lăng gia bọn họ tu hành, phát triển ngày càng đi lên, như vậy thì đã quá tốt rồi.
"Trần Vân Thanh là một mối họa quá mức to lớn, mình không thể để cho tên đó phát triển thêm được nữa, phải đi khuyên Tĩnh Y đem tên này giết đi thôi..!" Còn lại một mình, Lăng Tĩnh Hải bắt đầu lâm vào trầm tư cùng tính toán.
Ít có ai ngờ được, một tên tiểu tử Yêu Giả ngũ trọng ba năm trước đến nhà của hắn cầu hôn, hôm nay lại đạt đến cái cảnh giới mà ngay cả hắn cũng chưa thể nào làm được.
Đáng sợ hơn, Trần Vân Thanh tu luyện địa phương là Chấn Nam Thành, mà không phải là Mân Việt Quận Thành.
Tài nguyên hai nơi này khác biệt quá mức to lớn, nhưng y vẫn đuổi kịp Lăng Tĩnh Y, còn có hơi hướng vượt qua con của hắn nữa.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.