Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 310: Năm Triệu Linh Thạch




"Thiếu gia..! Thiếu gia..! Anh nghĩ cách đuổi Trần Kim Tiền đi có được không?" Vân vê cánh tay của Trần Vân Thanh, Ngô Tiểu Diễm tiếp tục năn nỉ nhỏ giọng nói.
Trần Kim Tiền này nhìn qua tuyệt đối không phải là một người tốt đẹp gì, nhất là ánh mắt đáng ghét kia nhìn nàng, làm cho nàng thêm ghét cay ghét đắng, nàng là muốn thiếu gia nghĩ cách tống khứ cái tên khốn kiếp này đi càng xa càng tốt.
"Tiểu Diễm..! Trần Kim Tiền bây giờ là Yêu Sĩ cửu trọng cảnh giới, ta đánh không lại hắn..!" Trần Vân Thanh đương nhiên là hiểu trong lòng của Ngô Tiểu Diễm đang nghĩ gì, có điều khi không có tên hộ vệ thực lực cao cường như vậy đi theo bảo hộ Ngô Tiểu Diễm, hắn làm sao có thể nỡ lòng nào đuổi tên này đi.
Nói nữa Trần Kim Tiền này cũng là sẽ không làm hại đến sự an toàn của Ngô Tiểu Diễm, nhìn tên kia lo lắng cho Ngô Tiểu Diễm còn hơn hắn nữa liền có thể biết được đôi chút.
"Nhưng..!"
Nàng hiểu Trần Vân Thanh lời nói rất có lý, tên khốn kiếp kia hiện tại thực lực quá cao, muốn dùng sức mạnh để đuổi y đi là có phần không thực tế, nhưng nàng vẫn không có cam tâm a.
"Tiểu Diễm...! Nghe lời của thiếu gia nói này.. ! Trần Kim Tiền tên kia bên trong có giấu rất nhiều bí mật cùng bảo vật, như hắn tiếp cận em mà nói, liền là nghĩ cách đem mọi bảo vật của hắn moi ra, đưa lại cho thiếu gia anh..! Thiếu gia anh sẽ giúp em càng thêm cường đại.! Em thấy như thế nào..?" Trần Vân Thanh trong đầu xoay chuyển một chút, sau đó nghĩ ra được một cái kế sách.
"Thiếu gia..! Anh lại muốn lợi dụng em..?" Ngô Tiểu Diễm khá là bất mãn.
Trần Vân Thanh làm như thế, ý bảo nàng phải dùng mỹ nhân kế đem tên Trần Kim Tiền kia lừa gạt đây mà, nàng Ngô Tiểu Diễm là một người rất chính trực, sao có thể làm những chuyện bỉ ổi như thế này được.
"Cái này đương nhiên..! Thiếu gia anh chi ra cho em nhiều như vậy, em phải làm chút việc để trả ân cho anh chứ!" Trần Vân Thanh gật đầu lia lịa, bất ngờ ôm nhẹ Ngô Tiểu Diễm vào trong lòng, cũng không có vì Ngô Tiểu Diễm vạch trần âm mưu của hắn mà phiền lòng, ngược lại hắn cho đó là điều đương nhiên phải như thế.
Nghĩ mà xem, từ khi trùng sinh đến nay, hắn bỏ biết bao nhiêu tâm huyết trên người của Ngô Tiểu Diễm, dạy cô ta tu luyện, đưa Đan Dược cho cô ta tu hành, còn nhiều lần mạo hiểm tính mạng cứu cô ta nữa, bây giờ hắn lợi dụng Ngô Tiểu Diễm một chút có gì là không đúng.
"Đuoi...Được..! Em nhất định sẽ lấy hết bảo vật của tên kia cho thiếu gia anh..!" Cũng rất thoải mái nha, ở trong lòng của thiếu gia cảm giác rất khát lạ.
Ngô Tiểu Diễm ngẫm nghĩ lại một chút, cảm thấy Trần Vân Thanh nói hết sức là chí lý, thiếu gia nuôi mình lâu năm như thế, bây giờ để thiếu gia lợi dụng một lần cũng đâu có sao, nói nữa nàng cũng là thích được thiếu gia lợi dụng mà.


"Vân Thanh! Chuyện tôi có thực lực như hiện tại.!"
Ngô Tiểu Diễm liếc mắt nhìn hắn cười, dù không biết Trần Vân Thanh ở bên kia cùng Ngô Tiểu Diễm đã nói những gì làm cho Ngô Tiểu Diễm thay đổi thái độ về hắn nhanh chóng như thế, nhưng hắn không quan tâm những thứ này, chỉ cần Ngô Tiểu Diễm không còn ghét hắn nữa là được rồi.
"Chú an tâm, chuyện của chú tôi sẽ không có nhiều chuyện đi tuyên dương ra bên ngoài!" Trần Vân Thanh gật đầu, như Trần Kim Tiền này muốn giả heo ăn hổ, hắn cũng không có lý do gì đi vạch trần đối phương ra, làm chuyện hại người hại mình vốn không phải là việc Trần Vân Thanh hắn thích làm.
"Xung quanh đây người anh xử lý thế nào rồi.?"
Để cho Ngô Tiểu Diễm đi trước cùng Trần Kim Tiền nói chuyện một chút, Trần Vân Thanh nhìn đi đến bên cạnh hắn Trần Tú, liền nhỏ giọng hỏi.
"Vân Thanh sư huynh..! Xung quanh đây chuyện đã được người khác làm sạch sẽ rồi..!" Trần Tú mang thần sắc không ai hiểu thấu lên tiếng hồi đáp.
Trần Vân Thanh không muốn nhiều người biết chuyện xảy ra nơi này, nên đã dùng ám hiệu bảo hắn đi làm, hắn cũng rất nhanh trí phái người đem nơi này khu vực bao vây lại, đem những người có mặt nơi đây đánh bất tính nhân sự.
Còn không an tâm lắm, hắn kiểm tra lại thêm một lần nữa, phát hiện khá nhiều mật thám của mấy gia tộc có mặt tại đây, khi hắn muốn ra tay, bỗng nhiên phát hiện bọn chúng đã bất tĩnh nhân sự từ lâu, là có người nào đó đã ra tay trước hắn mất rồi.
"Đúng là không có đơn giản..!" Trần Vân Thanh nhìn Trần Kim Tiền đang vui vẻ trò chuyện bên cạnh Ngô Tiểu Diễm không khỏi nở nụ cười.
Thực lực cũng như trí tuệ của Trần Tú là không hề kém ai, nhưng lần này tên này lại không thể hoàn thành nhiệm vụ, bị người ta cướp đi làm trước, điều đó chứng tỏ thực lực cùng khả năng của đối phương không hề kém.
Trong hoàn cảnh hiện nay, chỉ sợ cũng chỉ có người đi theo Trần Kim Tiền mới có thể làm được, cũng chỉ có người đó mới có đủ động cơ đi làm chuyện này, đã đối phương đã ra tay, hắn đây cũng không cần thiết tìm hiểu thêm làm cái gì, hắn chỉ cần biết người đó không có làm hại mình cùng Ngô Tiểu Diễm là được rồi.
...

Chấn Nam Tửu Lâu!
Đây là một tòa cao ốc đại lâu cao nhất Chấn Nam Thành, tầm hơn một trăm mét tính từ dưới đất lên, diện tích bên dưới mặt bằng cũng là rất lớn, nó chiếm đến mười mẫu hơn, lại nằm tại vị trí đắc địa nhất trung tâm Chấn Nam Thành, giá trị của nó không cần phải nói tất cả mọi người đều có thể hiểu.
Truyền vì cái mảnh đất nơi này, ba đại gia tộc đã từng chém giết nhau một thời gian để tranh đoạt, nhưng sau, từ trên Mân Việt Quận Thành xuống một cái thương hội đám người, đám người này đã đem ba đại gia tộc đánh tan, tại nơi đây làm ra một cái Chấn Nam Tửu Lâu.
Có người hỏi đám thương hội kia là ai mà lại trâu bò như thế, ngay tại miệng của ba đại gia tộc dành miếng ăn, có người khá thạo tin tức từng nói, đó là người của Nguyễn Thị Thương Lâu.
Nghe đến cái tên này, tất cả mọi người đều hiểu vì sao tam đại gia tộc chịu thua. Nguyễn Thị Thương Lâu là sản nghiệp của Cổ Loa Thành Nguyễn gia, chính là đại diện cho Nguyễn gia bên ngoài kinh thương, dù là các đại gia tộc trên Mân Việt Quận cũng là phải cho Nguyễn gia mặt mũi, đừng nói gì đến đám gia tộc không mấy tiếng tăm tại Mân Việt Quận Thành nơi đây.
Chấn Nam Tửu Lâu tuy có chữ tửu bên trong, nhưng thực tế bên trong này không chỉ kinh doanh rượu cùng thức ăn đái khách, mà còn đủ loại ngành nghề, ngay cả đánh bạc cũng là có nốt, phòng ốc ở nơi này thì không cần phải nói, đây có thể nói là khách sạn tốt nhất tại Chấn Nam Thành rồi.
Mỗi một gian phòng nơi đây, đều là trang hoàng lộng lẫy, hồ ao cây cối đủ cả, không kém gì Nội Viện biệt viện của những đệ tử nội môn các thế lực lớn là bao.
Đồng thời, nó cũng là nơi mà các đại nhân vật từ các đại thế lực bên ngoài đến chọn làm điểm đưng chân, như căn phòng khách quý số ba này chẳng hạn, đây là nơi mà Cổ gia nhị thiếu Cổ Cự Cao cùng hộ vệ của hắn ta chọn làm nơi nghĩ chân cho chuyến du ngoạn Chấn Nam Thành lần này.
'Tên khốn kiếp này là đang nghĩ cái gì thế không biết..?' Trần Tiêu Thiên hắn cúi đầu trước mặt của Cổ Cự Cao hai người hồi lâu, cũng là đã dâng lên đầy đủ thành ý, vì cái gì đến hiện tại hai người này vẫn không có lên tiếng, còn nhìn hắn chằm chằm như thế, có phải là chê tài nguyên hắn đưa đến nơi này không được nhiều, muốn lấy thêm nữa hay là không.
"Cổ thiếu gia! Nơi đây có thêm một chút quà gặp mặt, xin ngài nhận cho..!"
Trần Tiêu Thiên mồ hôi lạnh trên trán là chảy xuống ròng ròng, sau lưng của hắn y phục cũng là đã ướt đẫm, thật khó khăn lắm hắn mới từ bên trong trường bào lấy ra một chiếc túi Không Gian khác, dâng lên cho Cổ Cự Cao.
Bên trong đó là hai trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, hai trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đó như so với lại tổng tài sản năm triệu Hạ Phẩm Linh Thạch của Trần gia bọn họ không đáng là gì.
Nhưng mà không thể nói như thế, năm triệu Hạ Phẩm Linh Thạch kia là tài sản cố định, muốn quy ra Hạ Phẩm Linh Thạch cũng cần thời gian cùng phải có người mua.
Bình thường Trần gia vận hành tài chính chỉ có trên dưới năm sáu trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà thôi, giao cho Cổ Cự Cao hai trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đó đã là gần một nữa vốn lưu động của Trần gia, thiếu số tiền này, hoạt động của Trần gia sẽ phải gặp trục trặc trong một thời gian dài, gia tộc bên trong cũng là bắt đầu vào chế độ thắt lưng buộc bụng mới.
Như có thể, hắn là không có muốn đưa ra số tài nguyên này.
Nhưng mà Trần Tiêu Thiên hắn không có lựa chọn, Cổ Cự Cao một lúc đem hai đại cường già của Trần gia bọn họ giết đi, mục tiêu kế tiếp có thể là những tôn Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cảnh giới bên trong gia tộc, không loại trừ khả năng chính là hắn đây, hắn không thể nào không đến đây lần này, cũng không thể không dám không giao.
Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, mất đi rồi có thể kiếm lại được,nhưng nếu cái mạng của mình cũng mất đi, sẽ không thể nào kiếm lại được.
Chỉ mong sao, sau khi nhận số tiền này, Cổ Cự Cao liền biết đủ, có cái gì bất mãn với Trần gia cũng nên bỏ qua đi, như không mà nói, Trần gia bọn họ cũng chỉ có thể dốc toàn lực với Cổ Cự Cao một trận cá chết lưới rách mà thổi.
"Cút..!"
Âm trầm gương mặt nhìn Trần Tiêu Thiên tự biên tự diễn hồi lâu, đến thời điểm hiện tại, Cổ Cự Cao liền là không thể nào chịu đựng được nữa.
"Cổ thiếu gia, còn về Trần gia chúng tôi một chuyện..?"
Trần Tiêu Thiên không điếc, đương nhiên hắn nghe ra âm thanh Cổ Cự Cao đuổi hắn rời đi, bên trong còn chứa vô tận sự giận dữ nữa. Nghe loại âm thanh này, hắn là lo sợ vô cùng, rất muốn ngay lập tức rời khỏi nơi này.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.