Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 308: Chuyển Biến Quá Lớn




...
"Anh là ai..?"
Trần Vân Thanh nhìn tên thanh niên tuấn mỹ vừa đánh bay thanh kiếm của hắn cũng như là đem đám người Mang Đại Hổ đánh như chó nhà có tang chạy đi vừa rồi lên tiếng hỏi.
Đối phương thực lực rất là cao cường, một chiêu đem Huyền Linh Kiếm của hắn đánh rời tay đến hiện tại cánh tay phải của hắn vẫn là còn đau nhức không thôi. Dung Thiên Quyết vận chuyển cho hắn biết người này hiện tại là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cảnh giới, một chân đã bước vào hàng Yêu Sư cường giả.
Tuổi còn trẻ, tu vi lại khủng bố, người này không phải là một nhân vật tầm thường, chỉ sợ Lăng Tĩnh Y cô nàng kia hiện tại cũng không có tu vi như tên thanh niên này.
Nhưng có một điều là hắn có cảm giác cái rên thanh niên này hết sức quen thuộc, như đã quen biết nhau từ lâu, loại cảm giác này khá là mãnh liệt, dù trong trí nhớ của hắn, chưa từng gặp qua người như thế này.
"Thiếu gia...Thiếu gia..! Tên này là Trần Kim Tiền..!" Ngô Tiểu Diễm trốn sau lưng của Trần Vân Thanh, khẽ kéo tay áo của y một cái, nhỏ giọng nói.
"Trần Kim Tiền..?"
Trần Vân Thanh trợn mắt nhìn lại tên thanh niên tuấn mỹ trước mắt.
Không thể nào đâu?
Mới hai ngày trước Trần Kim Tiền còn là một cái mập mạp quá khổ hơn con heo. Hắn thấy còn ngán ngẩm vô cùng, cách càng xa càng tốt.
Làm sao chỉ trong vòng một hai ngày lại có cải biến lớn đến như thế này được?
Còn tu vi của y, không phải chỉ vừa mới đột phá Yêu Sĩ nhị trọng mới đây thôi sao?
Như thế nào thành Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cảnh giới rồi?
Trần Vân Thanh có một loại cảm giác thế giới này rất là không được chân thật cho lắm.
"Thiếu gia..! Không có sai đâu..! Y là Trần Kim Tiền..!" Ngô Tiểu Diễm gật đầu chắc chắn.
Không hiểu như thế nào, ngay khi tên thanh niên này xuất hiện, nàng liền là nhận ra ngay y là Trần Kim Tiền, cứ như trong tiềm thức mách bảo một dạng, dù tên này có trở nên tuấn tú hơn, thực lực cao cường hơn, biến hóa như một người hoàn toàn khác, nàng vẫn có thể nhận ra được y ngay.
Chính là vì như thế, nên nàng mới phải trốn sau lưng của Trần Vân Thanh, tên Trần Kim Tiền này tuy có biến đối vẻ bề ngoài, nhưng cái ánh mắt của y cũng không hề thay đổi, vẫn là nhìn nàng rất là khó hiểu như thế kia, loại ánh mắt đó thật làm cho nàng không thoải mái, vẫn là tại bên cạnh thiếu gia mới tốt nhất, bên cạnh thiếu gia mới an toàn nhất.


"Lão tam...! Tiểu Diễm cô nương nói không sai, tôi thật sự là Trần Kim Tiền..!"
Trần Kim Tiền thu hồi lại ánh mắt có chút say đắm nhìn Ngô Tiểu Diễm.
Hắn phất tay đuổi đi đám người vây xem xung quanh đi sau, tiến lại cách Trần Vân Thanh không đến hai mét, mỉm cười thần bí gật đầu xác nhận.
"Chú...! Như thế nào có thể làm được..!"
Trần Vân Thanh trầm mặc một chút, tên thanh niên cường đại này khi cất lên tiếng nói, hắn là đã nhận ra đối phương là Trần Kim Tiền không có sai, là bạn thân lâu năm, hắn xem Trần Kim Tiền là bằng hữu tốt nhất của mình, ngay cả âm của đối phương mà hắn cũng không có nhận ra được nữa thì thật sự tệ hết chỗ nói. Chưa nói đến chuyện hắn có thiên phú nghe qua âm thanh của người nào sẽ không quên.
Vốn hắn muốn hỏi đối phương, tên này sao lại có biến đổi kinh thiên như thế này, nhưng đến miệng thành ra thế này, dù sao cũng không có vấn đề gì, Trần Kim Tiền hiểu ý nghĩa trong lời nói của hắn là quá đủ rồi.

"Lão Tam..! Chuyện này không có quan trọng..! Tôi có biến hóa như thế nào cũng là huynh đệ tốt nhất của anh..!" Trần Kim Tiền nở nụ cười như nắng ấm mùa xuân, tràn đầy thiện chí đối với lại Trần Vân Thanh đáp.
"Ha ha ha..! Chú nói đúng..! Thật sự là không có quan trọng lắm!" Trần Vân Thanh ngắm nhìn Trần Kim Tiền một lúc sau, liền là cất lên tiếng cười lớn.
Mỗi người đều là có bí mật riêng của mình, không có khả năng đi cùng người khác nói, dù cho đó là phụ mẫu huynh đệ thân sinh của mình cũng là như thế.
Nhiều khi không phải là vì ích kỷ nên không có nói ra, mà là vì bí mật quá lớn, nói ra chỉ sợ làm liên lụy đến những người xung quanh mình.
Như Trần Vân Thanh hắn một dạng, hắn nắm trong tay Dung Thiên Thần Ngọc, nhưng bí mật này hắn có giám đem nó nói ra cho người ngoài hay là không?
Đáp án dĩ nhiên là không, tình cảnh hàng trăm cường giả hủy thiên diệt địa vây sát Vân Thanh Thiên Đế chỉ vì muốn nắm lấy Dung Thiên Thần Ngọc lúc nào cũng tại trong sâu thẳm ký ức của hắn, hắn làm sao dám nói đi ra được đây.
Trước đây hắn lúc nào cũng cho là Trần Kim Tiền rất là bất phàm, là người thần bí nhất mà hắn gặp được từ khi trùng sinh đến nay, điều này quả nhiên không hề sai lầm, có khi hắn còn là đánh giá quá thấp Trần Kim Tiền này cũng nên. Nội một chiêu biến hóa kinh thiên trong vòng một ngày như thế này, bí mật mà Trần Kim Tiền đang nắm trong tay thật sự là quá to lớn.
"Đa tạ Lão Tam anh đã hiểu..!"
Trần Kim Tiền ôm quyền cảm tạ, dù hiện tại hắn tu vi cao hơn Trần Vân Thanh quá nhiều, nhưng cũng là không có đem cái giá của một đại cường giả đi ra.
"Không..! Trần Kim Tiền..Bây giờ tu vi của chú cao hơn ta, ta phải gọi chú là lão đại mới đúng..!" Trần Vân Thanh lắc đầu, sau đó ánh mắt là có chút chuyển lạnh.
"Anh...Có ý gì..!" Trần Kim Tiền nheo mắt lại, hết sức là đề phòng đối với lại Trần Vân Thanh.
Quen biết lâu năm, hắn quá hiểu rõ tên khốn này mà, mỗi khi dùng ánh mắt này đối đãi với ai, người đó chắc không có kết quả tốt..
"Xoẹt..!".
"Không có ý gì..Chỉ là ta muốn thỉnh giáo thực lực của chú một chút mà thôi..!"
Trần Vân Thanh lành lạnh nói một tiếng, cũng không có chở Trần Kim Tiền phản ứng lại cái gì, dùng Lam Hình Lục Ảnh nhanh chân đến bên kia lấy Huyền Linh Kiếm nắm trong tay, thi triển ra Giao Long Kiếm Pháp, tấn công Trần Kim Tiền liên tục.
Tên khốn kiếp này ỷ vào thực lực cao, đánh thanh kiếm của hắn rời khỏi tay, tên này có biết, kiếm trong tay chính là sinh mệnh của một cái Kiếm khách, kiếm còn người còn, kiếm mất thân vong, tên này không một chút nghĩ cho hắn, dám hạ độc thủ như thế này, hôm nay hắn cùng Trần Kim Tiền này không chết không thôi.
"Xẹt...!".
" Cái quỷ gì chứ..?" Trần Kim Tiền chỉ khẽ nhích người, đã là có thể tránh đi tuyệt chiêu tuyệt sát của Trần Vân Thanh, hắn là bực mình cất lên tiếng mắng.
Ban đầu hắn có chút không hiểu Trần Vân Thanh liều mạng với hắn là do nguyên nhân nào, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Vân Thanh chạy đến cầm lấy Huyền Linh Kiếm kia với vẽ mặt oán hận, hắn cũng là đã đoán ra được nguyên nhân thâm sâu bên trong.
"Xẹt..!"
"Trần Vân Thanh..! Anh nếu như không ngừng tay, đừng có trách ta hạ thủ độc ác..!" Một lần nữa tránh đi một chiêu độc ác của Trần Vân Thanh, Trần Kim Tiền lạnh lẽo lên tiếng quát.
Đúng là làm ơn mắc oán mà, hắn đây ra tay đánh bay thanh kiếm của Trần Vân Thanh lúc này, là vì muốn cứu Trần Vân Thanh một mạng.
Nghĩ đến xem nếu không phải là Trần Kim Tiền hắn ra tay, Trần Vân Thanh một kiếm đem Mang Đại Hổ diệt, như thế Mang gia một đám người chắc chắn là sẽ cùng Trần Vân Thanh không chết không thôi, kia là còn chưa tính đến bên kia thành chủ phủ cũng sẽ âm thầm ra tay.
Hắn làm tất cả chuyện này mục đích cũng chì muốn giúp đỡ Trần Vân Thanh mà thôi.

Bây giờ ngược lại tốt, tên này không những không cảm tạ hắn chút nào, còn là xem hắn như kẻ thù, một hai phải giế/t chết hắn cho bằng được.

Tượng phật còn có ba phần giận, huống hồ chi là Trần hắn đây, hắn đã nhường Trần Vân Thanh ba chiêu rồi, như tên này không có biết điều, cũng đừng có trách hắn đây ra tay độc ác.
"Xẹt..Rầm..! "
"Ai cần chú nương tay..!"
Trần Vân Thanh bị một cước đạp bay, nhưng không có chút thương tích gì, hắn là biết được đến, đây là do Trần Kim Tiền đã nương tay phần lớn, vốn hắn cũng không có khả năng là đối thủ của Trần Kim Tiền, cũng nên là dừng tay giảng hòa, có điều mỗi khi nghĩ đến chuyện vừa rồi Trần Kim Tiền đánh bay thanh kiếm của hắn, hân liền là giận sôi gan, lý trí mất sạch, như không thể đem Trần Kim Tiền trảm dưới kiếm, hắn là thề không bỏ qua.
"Xoẹt..Rầm rầm...Phốc..!"
Quả nhiên, Trần Kim Tiền đã nói không có nương tay nữa, là sẽ không có nương tay, mỗi một lần sát chiêu của Trần Vân Thanh tiến đến, y liền chỉ khẽ lách thân một cái liền có thể tránh khỏi, sau nhẹ nhàng đưa lên một cước, Trần Vân Thanh đã ăn đủ đòn.
Không giống những lần trước, lần này Trần Kim Tiền là sử dụng Chân Khí vào bên trong một cước, chẳng có bất ngờ gì xảy ra khi mà Trần Vân Thanh không những bị đánh bay, còn là phải trọng thương thổ huyết.
"Xoẹt..Rầm...Rầm...Phốc..!".
"Thiếu gia..!".
Nhìn đến Trần Vân Thanh liên tục bị đánh bah, liên tục phun ra máu tươi, Ngô Tiểu Diễm sắc mặt liền là biến đổi.
"Tiểu Diễm cô nương..! Cô không thể đi lên..!"
Trần Tú nhẹ vỗ vai của Ngô Tiểu Diễm một cái, đem muốn chạy ra bên ngoài ngăn cản đại chiến giữa Trần Vân Thanh cùng Trần Kim Tiền cho ngăn cản trở lại.
"Vì cái gì kia chứ..?"
Ngô Tiểu Diễm dù thử nhiều lần, vẫn không thể nào thoát được bàn tay của Trần Tú, nàng là bức dọc lên tiếng chất vấn.

Tên khốn kiếp Trần Tú này không có thấy thiếu gia nhà nàng bị đánh thảm thương như thế hay là sao? Như còn không đi lên ngăn cản, chỉ sợ thiếu gia nhà nàng là không còn mạng đâu a.
Trần Tú là thuộc hạ đắc lực nhất của thiếu gia nhà nàng, y là không nên ngăn cản nàng mới đúng kia chứ? Không lẽ tên Trần Tú này hai lòng, muốn thiếu gia nàng chết sau, liền đem trọn cơ nghiệp của thiếu gia cho vào túi riêng?
Ân..Rất là có khả năng, nàng là không thể nào để cho y thực hiện được âm mưu của mình mới được.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.