Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 294: Phụng Thục Diễm




Lại là một tên không có đơn giản chủ đây mà!
Đây là Trần Vân Thanh dành lời đánh giá cho Trần Kim Tiền.
Nghĩ lại cũng là, tên này nếu như đơn giản, sao có thể lấy được tin tức tuyệt mật về cái chết của Trần Hạm Bân cho được.
Nên nhớ chuyện này chỉ có những đại nhân vật đứng đầu Trần gia mới có thể biết được thôi a. Mò được đến bên cạnh của những người đó không bị phát giác, không phải nói chứ lấy tu vi của hắn hiện tại cũng không làm được chuyện đó.
Một điểm nữa là tin tức về Trần Tiêu Thiên muốn diệt Trần Vân Thanh hắn, chuyện này chỉ sợ còn là bí mật hơn Trần Hạm Bân một chuyện, cả Trần Tú bên kia cũng không nghe ngóng được gì, nhưng Trần Kim Tiền vẫn có cách moi ra được, một người bình thường sẽ không bao giờ có loại bản lĩnh này đâu.
Xem ra Trần Kim Tiền mới là người che giấu thâm sâu nhất trong số những người mà Trần Vân Thanh hắn từng gặp mặt.
May mắn tên này là bạn mà không phải là địch, nếu như không, Trần Vân Thanh hắn chỉ sợ chết khi nào cũng không có hay.
"Lão Tam..! Nói tóm lại anh phải cẩn thận một chút... Trong tay của ta tài nguyên không có được nhiều, không giúp đỡ được cho anh bao nhiêu..!" Trần Kim Tiền tiến đến, vỗ nhẹ vai của Trần Vân Thanh một cái, chân thành khuyên bảo.
Hắn nói đây cũng không phải là hù dọa xuông Trần Vân Thanh, sự thật là qua lần này trợ giúp Trần Vân Thanh thăm dò tin tức, hắn đã bỏ ra một cái giá quá lớn, lớn đến nỗi ngay cả bản thân hắn cũng không có nghĩ đến.
Thế nên trong một thời gian ngắn, hắn là sẽ không có khả năng trợ giúp Trần Vân Thanh thêm được nữa, mọi chuyện đều phải dựa vào bản thân của y đến làm, càng cẩn thận thì càng tốt.
"Ta hiểu..! Cám ơn chú..! Lão Tứ..!"
Trần Vân Thanh cũng là hiểu, Trần Kim Tiền đã không còn chuyện gì nữa muốn rời đi, lời cảm ơn này là hắn phát ra từ tận đáy lòng, hắn thật sự đã xem cái tên mập mạp này là bằng hữu chân chính của mình.
"Đấu giá hội hai ngày sau anh cũng không cần phải đi, như anh muốn cái gì, có thể nói cho ta biết, ta sẽ tận lực giúp đỡ..!" Trước khi rời khỏi, Trần Kim Tiền liền là đề cập đến đấu giá hội một chuyện.
Hắn cùng Trần Vân Thanh, Trần Hàn Xương ước hẹn tốt sẽ cùng nhau tham gia lần này La Lâm Thương Hội đấu giá, nhưng nhìn tình cảnh hiện nay của Trần Vân Thanh, chỉ sợ tên này muốn rời khỏi căn biệt viện này cũng là một vấn đề thiên nan vạn nan, đừng có nói đến chuyện có thể tham gia vào lần này đấu giá hội.
Bên kia đấu giá hội, hắn nhận được tin tức có khá nhiều bảo vật dành cho Yêu Sĩ sơ kỳ tu hành cũng như phòng thân, như Trần Vân Thanh muốn, hắn sẽ mua hộ cho, đương nhiên, tiền thì phải do tên Trần Vân Thanh này giao ra rồi.
"Cái này thì không cần..!" Trần Vân Thanh khẽ lắc đầu một cái, từ chối ý tốt của Trần Kim Tiền.
Thứ mà hắn muốn mua lần này là Nhất Giác Hổ, Nhị Giai cửu phẩm yêu thú thi hài, giá cả cực kỳ là đắc đỏ, có nói ra chỉ sợ Trần Kim Tiền cũng là không có đủ tiền để mua.


Hơn nữa Trần Vân Thanh hắn cũng không có ý định tử bỏ lần này đấu giá hội, chắc chắn hai ngày sau, hắn liền sẽ đến đúng giờ.
Đương nhiên, những cái này đều là trong lòng hắn một ít tính toán, hắn sẽ không có nói đi ra cho Trần Kim Tiền nảy biết.
"Thiếu gia..Thiếu gia..!" Âm thanh bên ngoài truyền đến, đúng lúc Tràn Kim Tiền cùng Trần Vân Thanh đã đàm luận xong, không khỏi quá khéo léo một chút.
"Như vậy ta cũng không có làm phiền anh nữa....!"
Trần Kim Tiền gật đầu với lại Trần Vân Thanh một cái, hắn không cần quay đầu lại cũng là biết cái kia âm thanh vừa rồi là do Ngô Tiểu Diễm phát ra, để tên này có thời gian vui vẻ cùng nha hoàn của hắn đi vậy.
"Cô....! Cô......!".
Trần Kim Tiền quay đầu lại muốn cất bước rời đi, vô ý thức nhìn qua Ngô Tiểu Diễm một cái, hắn bỗng nhiên đứng im như trời trồng, bước chân không hạ xuống vẫn là đặt tại hư không, đôi mắt của hắn trợn trừng, cái miệng há thật to, tay thì chỉ về phía Ngô Tiểu Diễm kinh ngạc không thôi, bộ dáng hiện tại của Trần Kim Tiền khi nhìn về Ngô Tiểu Diễm như là nhìn thấy quỷ một dạng.
"Mập mạp..? Bộ anh chưa thấy qua mỹ nữ lần nào hay sao...?"
Ngô Tiểu Diễm bộ dáng kiêu kì, nhìn Trần Kim Tiền kinh ngạc khi trông thấy mình như thế, nàng ban đầu có đôi chút không được tự nhiên.
Nhưng nghĩ đến hiện tại mình đã rất xinh đẹp, không còn xấu như quỷ dạ xoa nữa, nàng cũng có phần nào hiểu được Trần Kim Tiền vì cái gì lại kinh ngạc như thế.
"Phụng....Thục Diễm..! Sao cô lại ở nơi này...?"
Kinh hãi qua đi, Trần Kim Tiền ngay lập tức chạy đến bên cạnh Ngô Tiểu Diễm, hai tay nắm lấy vai của cô ta, vui mừng cất lên tiếng hỏi.
"A....Đau...! Thiếu gia cứu mạng..!"
Ngô Tiểu Diễm kêu la thảm thiết, con heo này không biết lên cơn điên gì, lại làm ra hành động nàng chẳng thể hiểu nổi, nhất là hai tay của y bóp quá mạnh, đường đường là Yêu Sĩ cường giả, nàng làm sao có thể chống lại được kia chứ.
"Bốp...Rầm..!" "Tiểu Diễm..! Em không có sao chứ..?"
Trần Vân Thanh phản ứng rất là nhanh, ngay khi Trần Kim Tiền có hành động bất thường với lại Ngô Tiểu Diễm, hắn liền ngay lập tức ra tay, một cước đá bay đi Trần Kim Tiền, cũng không quan tâm tên kia chết sống ra sao, kiểm tra xem Ngô Tiểu Diễm có bị thương không mới là quan trọng.
"Thiếu gia...Không sao..!"
Ngô Tiểu Diễm có chút nhăn mày, có điều nàng cảm nhận mình chỉ bị thương ngoài da, không có động đến xương cốt, trong lòng thầm thở dài một hơi.
"Trần Kim Tiền..! Thật ra chú muốn làm cái trò gì?"
Trấn an Ngô Tiểu Diễm một chút, Trần Vân Thanh nhìn lại Trần Kim Tiền đang lồm ngồm bò dậy, không khỏi âm trầm lên tiếng muốn biết nguyên nhân.
Hành động lần này của Trần Kim Tiền quá mức là bất bình thường, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Trần Kim Tiền trở nên kích động không thể kìm chế như thế.
Không lẽ là vì Ngô Tiểu Diễm thay đổi trở nên xinh đẹp làm cho tên này nỗi lên thú tính..?
Đây cũng không có khả năng lắm, trước đến nay hắn chỉ nghe Trần Kim Tiền đam mê tiền bạc, chưa bao giờ động lòng, kể cả khi gặp Lăng Tĩnh Y cũng là như thế.
Nhưng vì sao, bây giờ tên này lại trở thành bộ dạng như thế? Hắn cần Trần Kim Tiền cho hắn lời giải thích, nếu như không, hôm nay dù có không đánh lại Trần Kim Tiền, hắn cũng phải liều mạng với tên này một phen.
"Thục Diễm..!"
Trần Kim Tiền dường như không có quan tâm đến câu hỏi cũng như uy hiếp của Trần Vân Thanh, sau khi đứng lên, hắn từng bước một đi đến, ánh mắt vẫn là chưa từng rời bỏ qua Ngô Tiểu Diễm một giây nào.
"Thiếu gia..!".
Ngô Tiểu Diễm chạy đến trốn sau lưng của Trần Vân Thanh, không để cho Trần Kim Tiền nhìn đến dung nhan của mình, thân thể nhỏ bé của nàng có chút run rẩy.
Trần Kim Tiền kia nhìn nàng không có cái gì dụ.c vọng hay ác ý, nhưng không hiểu thế nào, nàng lại cảm thấy khá là khó chịu, cảm thấy không an toàn, không muốn lại nhìn thấy Trần Kim Tiền, chỉ có tại bên cạnh Trần Vân Thanh, nàng mới đỡ sợ hãi hơn một chút.
"Trần Kim Tiền..!"
Trần Vân Thanh cất lên tiếng âm thanh cực lớn, có vận dụng đầy đủ Chân Khí vào bên trong, không kém gì âm thanh phát ra từ thiên lôi, đánh mạnh vào Trần Kim Tiền.
Tên này hiện tại như là người trong cơn mê, mù mờ không biết gì một dạng, theo hắn thấy đây là do kích động quá độ liền lấn áp đi lý trí cùng cảm xúc, cần một tác động đủ lớn để cho tên này tỉnh táo lại mới được.
"Lão Tam...! Anh vừa gọi ta..?"
Kinh thiên chấn động thanh âm kia chợt đến làm cho Trần Kim Tiền giật nãy cả mình, cộng thêm hắn cũng chẳng còn nhìn thấy bóng hình của Ngô Tiểu Diễm đâu, liền là đã trở lại bình thường như trước khi gặp Ngô Tiểu Diễm không khác.
"Chú còn hỏi..! Chú có biết vừa rồi mình là đang làm cái gì hay không..?"
Trần Vân Thanh thật sự giận, hắn thật sự rất giận, muốn ngay lập tức hạ độc thủ cho tên Trần Kim Tiền này một bài học suốt đời không quên.
Đáng tiếc hắn không thể làm được, xung quanh Trần Kim Tiền có một cổ hơi thở cực kỳ nguy hiểm, đem hắn khóa đi lại, hắn trong lòng có một cái dự cảm, như mình thật sự giám hạ độc thủ với lại Trần Kim Tiền mà nói, chỉ sợ mình sẽ ngay lập tức chết đi.
Bên trong Dung Thiên Thần Ngọc cũng đưa ra một loại cảnh báo tương tự như thế, hắn thật sự không thể làm gì khác, chỉ có thể bỏ qua cho Trần Kim Tiền một lần mà thôi.
"Vừa rồi..!"
Trần Kim Tiền nhắm mắt lại một chút, nhớ lại toàn bộ mọi chuyện vừa rồi xảy ra, nghĩ đến mình lúc nãy mất đi bình tĩnh liền chút nữa làm hại Ngô Tiểu Diễm, hắn sau lưng không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
"Thật xin lỗi, vừa rồi là ta không đúng.!"
Trần Kim Tiền ôm quyền thật sâu tạ lỗi trước mặt Trần Vân Thanh, nhưng trong lòng ai cũng hiểu người mà hắn muốn tạ lỗi là Ngô Tiểu Diễm cô gái này.
"Không sao..! Sau nảy anh...!"
Ngô Tiểu Diễm từ sau lưng đưa đôi mắt đen láy ra nhìn Trần Kim Tiền một cái lắc đầu, ý bảo nàng không còn giận hắn vì hành động vừa rồi.
Cũng là có ý định muốn nói sau này Trần Kim Tiền không cần để cho nàng thấy mặt nữa là được rồi.
Có điều lời như thế nàng cũng không thể nào thốt ra được, Trần Kim Tiền là bằng hữu thân nhất của thiếu gia nhà nàng, tại lúc bọn họ còn tại ngoại viện, cũng chỉ có Trần Kim Tiền này đến thăm chủ tớ hai người mình.
Giờ đây chỉ vì chuyện nhỏ như thế này liền cấm cản y, có vẽ như không được hợp tình hợp lý cho lắm, cùng lắm sau này tên mập mạp này tìm đến đây, nàng là chạy trốn vào phòng không chịu đi ra là được rồi.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.