Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 193: Hắc Thạch Sơn




"Trần Tiên Phượng cô ta ẩn tàng thực lực của mình..." Trần Vân Thanh nói đến một nữa, hắn liền ngừng lại.
Nghĩ đến chuyện này cũng không cần phải đi cùng Tô Trục Lưu này giải thích cái gì.
"Tóm lại mày cứ làm theo tao sắp xếp, khi mày trở lại Chấn Nam Thành, tự động sẽ có người đến tìm mày đưa ra bằng chứng!"
"Mày không cần phải lo nghĩ bất kỳ chuyện gì. Làm theo tao căn dặn thì là được rồi!" Trần Vân Thanh phất tay áo lên, nói như đinh đóng cột.
"Vân Thanh sư huynh! Không biết chuyện thứ hai anh muốn tôi làm là chuyện gì?"
Trần Vân Thanh đã nói như thế, Tô Trục Lưu hắn nghĩ chắc tên này đã có nắm chắc mới bảo hắn làm như thế. Sau khi quay trở lại Chấn Nam Thành, hắn xem Trần Vân Thanh sẽ đi nước cờ nào, như hợp lý mà nói, hắn chắc chắn sẽ làm theo lời của y, còn nếu không, cái này còn khó nói.
Nhưng trước mắt thì cứ nghe lời của tên này trước đi cái đã, nếu như không, hắn chỉ sợ mình không còn cơ hội để mà trở về Chấn Nam Thành nữa rồi.
"Thứ hai! Sau khi mày trở lại Tô gia, tìm cách đem Tô Phòng Thoại giết đi cho tao!" Trần Vân Thanh đưa ra yêu cầu thứ hai của mình.
Trần Vân Thanh hắn cũng muốn tự tay diệt đi Tô Phòng Thoại để mà trả thù.
Có điều như tên kia nghe tin Tô Hồng chết liền cứ tại mãi bên trong Tô gia, Trần Vân Thanh hắn cũng không có cách, chuyện này nên có người thay hắn đi làm, nghĩ đi nghĩ lại, tên Tô Trục Lưu này hắn thấy là thích hợp nhất rồi.
"Vân Thanh sư huynh! Chuyện này không có vấn đề!" Lần này Tô Trục Lưu rất là sảng khoái đồng ý nói.
So với lại đem tội danh đổ lên đầu của Trần Tiên Phượng, chuyện đem Tô Phòng Thoại diệt đi lại dễ dàng hơn rất là nhiều.


Tô Phòng Thoại tuy là Yêu Sĩ nhị trọng, nhưng thân phận của y ở Tô gia Không có cao siêu gì, chỉ như một tên gia nô không khác, lấy thân phận của hắn, tùy tiện kiếm một tội danh, hắn gán tội không có cho y, cũng có thể đem mạng của y diệt dễ như trở bàn tay.
"Ân..Tao còn có một chuyện muốn hỏi mày!" Nhìn thấy Tô Trục Lưu muốn đi, Trần Vân Thanh nhớ đến chuyện gì, liền là gọi hắn lại một cái.
"Không biết Vân Thanh sư huynh cần tôi làm cái gì!" Tô Trục Lưu trong lòng thở dài.
Muốn thoát khỏi tay của tên hung tàn này, xem ra là không phải chuyện dễ, cũng là không biết Trần Vân Thanh lại đưa ra chủ ý khó khăn gì cho hắn đi làm đây.
"Tụi mày đến nơi này vây sát Song Giác Báo! Thật ra là vì chuyện gì?" Đây là vấn đề mà Trần Vân Thanh hắn muốn biết nhất.
Hắn thấy Song Giác Báo đúng là có điểm quý giá, đem ra thị trường có thể bán được tầm bốn trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, cao lắm tầm một ngàn viên đỗ xuống. Tuy nhiên, nó là không có quý giá đến mức là cho cả hai người Trần Tiên Phượng cùng Tô Hồng sống mái với nhau không chết không thôi như thế, còn liên lụy bên trong khá nhiều đệ tử vô tội chết thảm nữa, phía sau nó chỉ sợ cũng là có bí mật không nhỏ.
"Vân Thanh sư huynh! Đây là liên quan đến Phủ Thành Chủ bên kia một chuyện...!" Tô Trục Lưu nhìn cái bộ dạng không hiểu gì của Trần Vân Thanh, cũng biết y không có nghe nói tin tức gì thật.
Chuyện này phải kể đến ngày hôm qua, Nguyễn Thành Chủ vị kia vô tình nhận lại được đứa con đã thất lạc mười năm của minh, nên ông ta rất là yêu thương y, nghe nói tên tiểu tử kia giác tỉnh là Hoàng Giai ngũ phẩm Song Giác Báo Yêu Hồn. Còn nghe được phong thanh nơi này Chấn Nam Đại Sơn có một con cấp hai Dị Thú Song Giác Báo. Nếu như đem Yêu Hồn của Song Giác Báo này cho con của y thôn phệ, rất lớn khả năng là Yêu Hồn của y sẽ tiến thêm một bước nữa, thế nên Nguyễn thành chủ liền tại bên ngoài dán thông báo làm nhiệm vụ. Trong thành gia tộc hay dong binh có người hay tổ đội lấy được Song Giác Báo Yêu Đan đem về, liền sẽ ra giá gấp đôi thị trường đến thu mua.
Các gia tộc lớn bọn họ nghe tin cũng liền treo thưởng nhiệm vụ cho đệ tử trong tộc ra bên ngoài thí luyện, tiện thể nhân cơ hội này rèn luyện khả năng tác chiến của đệ tử bên trong gia tộc luôn.
Vì là Song Giác Báo chỉ có tu vi Nhị Giai tam phẩm, nên các đại gia tộc cũng ngầm hiểu lẫn nhau, chỉ phái Yêu Sĩ tam trọng cùng tam trọng trở xuống cho hành động lần này.
Trên đường đi cũng không hề thuận lợi, Chấn Nam Đạo Phỉ nghe được tin tức, cũng là muốn nhân cơ hội rèn luyện đám thuộc hạ của mình, phái ra rất nhiều đạo phỉ cùng mấy đại thế lực bọn họ giao chiến.
Tất cả các nhóm người đều không ngoại lệ sẽ có Chấn Nam Đạo Phỉ tập kích, nhóm bọn họ đây vì có Tô Hồng khá xuất sắc, cùng với lại bên kia Trần Tiên Phượng là hai nhóm người mạnh hơn cả nên mới đến trước, cũng là xảy ra chuyện tranh đoạt như vừa rồi, dẫn đến chuyện toàn quân bị diệt.
"Như có thể lợi dụng tốt, đây cũng xem như thêm một cái chủ ý không tồi!"
Nghe xong Tô Trục Lưu giải thích, hiểu rõ ràng đầu đuôi câu chuyện sau, trần Vân Thanh lấy tay ve cằm, như là đang nghĩ ra được một chuyện gì lý thú một dạng.
"Mày có thể đi!" Đã không còn có chuyện của Tô Trục Lưu nữa, Trần Vân Thanh phất tay áo để y rời đi.
Những chuyện cần biết hắn cũng là đã biết, muốn Tô Trục Lưu làm thì cũng đã bảo y làm, để tên này lại đây, cũng không có ích lợi gì.
Còn đường trở lại, nghĩ tên này có thể đến được nơi đây, liền sẽ có phương pháp tránh đi truy sát của Chấn Nam Đạo để trở lại Chấn Nam Thành. Nếu như không, hắn cũng chỉ có thể đi tìm người khác hợp tác vậy
"Vâng! Vân Thanh sư huynh!"
Tô Trục Lưu chính là chờ câu nói này của Trần Vân Thanh. Sau khi dứt lời, hắn là dùng hết sức bú sữa mẹ của mình, chạy thật nhanh rời khỏi nơi đây, cách xa Trần Vân Thanh càng xa thì càng tốt. Cho dù rơi xuống trong tay của Chấn Nam Đạo bọn kia Đạo Phỉ cũng là không có sao, trong mắt của hắn, Trần Vân Thanh tên này còn khó đối phó hơn đám người Chấn Nam Đạo Phỉ nhiều lắm.
"Năm trăm bảy mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch! Thu hoạch thật sự không tệ!"
Trần Vân Thanh gật đầu, đây là tổng thu nhập lần này quay lại Giác Báo Sơn lần này của hắn.
Ngay sau khi Tô Trục Lưu rời đi, hắn là đã đem tất cả Túi Không Gian của đám người Tô Hồng lấy đi, tổng cộng hắn liền có được hơn năm trăm viên Hạ Phẩm Linh như hiện tại, như tính cả ba mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà hắn lấy được trong tay của Hoàng Ngữ, hắn trong tay vừa tròn sáu trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch.
"Quá tốt rồi! Có số này tài nguyên, Trần Vân Thanh ta không cần trở lại Chấn Nam Thành, cũng đã có đủ tài nguyên đột phá Yêu Sĩ nhất trọng cảnh giới!" Trần Vân Thanh nắm chặt chiếc Túi Không Gian trong tay, ánh mắt của hắn là chứa chan mừng rỡ thần sắc.
Trong tay hắn vốn không có đủ Hạ Phẩm Linh Thạch để đột phá Yêu Sĩ, ý nghĩ của hắn là trở lại Chấn Nam Thành một đoạn thời gian, chờ mấy tên Trần Tú thu gom đầy đủ Hạ Phẩm Linh Thạch cho hắn, hắn liền sẽ đột phá Yêu Sĩ.
Nhưng hiện tại trong tay của hắn có tổng cộng gần cả ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch năng lượng, như vậy không cần thiết phải trở lại Chấn Nam Thành lấy tài nguyên nữa, liền có thể đột phá ngay lập tức, đây cũng xem như niềm vui ngoài ý muốn.
...
Một ngày sau! Chấn Nam Đại Sơn! Hắc Thạch Sơn!
Hắc Thạch Sơn! Nơi đây cũng khá là nỗi tiếng của Chấn Nam Đại Sơn.
Nó nỗi tiếng không phải là tiếng tốt, mà là tiếng xấu. Nơi đây Hắc Thạch Sơn có một cái dị tượng, đó là cứ nhân lúc về đem, nơi đây liền sẽ phát ra một loạt tiếng than khóc, u oán như là hồn ma kêu than, nhưng khi tìm hiểu thì chẳng có ma quỷ nào ở đây cả, từng có một tôn Yêu Sư cường giả của Mân Việt Quận, đi qua nơi này điều tra, khẳng định chính là như thế.
Nhưng nguyên nhân phát ra tiếng u hồn kêu than, tôn này Yêu Sư cường giả cũng là không có biết được.
Càng là như thế, mọi người tại Chấn Nam Thành lại càng sợ hơn, nghĩ đến mà xem, ngay cả Yêu Sư cường giả cũng không tìm ra được nguyên nhân, như thế nơi đây càng là trở nên huyền bí, càng bí ẩn người khác lại càng sợ, nhất là nghe nói, sau khi trở lại Mân Việt Quận, vị kia Yêu Sư cũng là bị đau đầu một thời gian.
Hung danh nơi này truyền ra, càng chẳng có mấy người dám đến nơi này, cường đại như là Chấn Nam Đạo, cũng là liệt nơi đây là cấm địa, không để cho đệ tử của mình đi vào, như thế cũng đủ hiểu tính nghiêm trọng của Hắc Thạch Sơn nơi đây.
Tuy nhiên, cái gì cũng là có ngoại lệ của nó, không ít người tài cao gan lớn, cũng là muốn chạy đến nơi này thử điều tra xem nơi đây có bí mật gì, như điều tra được mà nói, bọn họ không phải là sẽ nỗi tiếng rồi, nói không chừng qua chuyện lần này bọn họ phát đạt cũng nên.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.