Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 190: Hắc Yên Vụ




''Quả nhiên tao nghĩ không có sai! Người che giấu thâm sâu nhất chính trong số những người kia chính là cô!" Một chiêu tập kích không trúng, Trần Vân Thanh liền dừng lại, chỉ mũi kiếm về phía Trần Tiên Phượng lành lạnh nói.
Tại bên kia Giác Báo Sơn, hắn cảm nhận Trần Tiên Phượng người này không có đơn giản, dù là bị Hoàng Ngữ công kích nhiều nhất, nhưng cô ta lại là người bị thương nhẹ nhất.
Khi đó hắn đã nghi hoặc người này giấu nghề, quả nhiên lần này hắn đoán không có sai.
Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ tối đỉnh, có một Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ thân pháp đạt đến đại thành, không tính thêm Tiên Pháp của cô ta, loại thực lực này đã có thể chống lại một cái Yêu Sĩ tứ trọng mới đột phá như Hoàng Ngữ cũng là thừa sức rồi.
Nhưng cô ta cố tình giấu đi, dụng tâm hiểm độc cũng không kém hơn hắn bao nhiêu đâu, đều là muốn mượn tay đối phương diệt đi người mà mình muốn diệt, sau tất cả liền là mình là người chiến thắng cuối cùng.
Cũng là may, hắn thiên tính cẩn thận, không có vì tham lam nhiều tài vật trên đám người này, lao lên động thủ, nếu không, tình cảnh của hắn rất là khó nói.
"Mày đã không chịu nói, như vậy để cho tao tự mình tìm hiểu vậy!"
"Phi Phụng Vũ Hóa! Sát!"
Trần Tiên Phượng hỏi hồi lâu, không có nghe được đối phương trả lời, liền là lập tức xuất thủ, bộ pháp nàng đạp chính là Lục Mang Thân Pháp, trên tay nàng dùng là Phụng Phi Tiên, dùng toàn lực tấn công tên bịt mặt trước mắt đây.
Tên thần bí này chỉ biết một mà không có biết hai, nàng giấu nghề, một phần là có ý định muốn lợi dụng thủ đoạn đê mấy người kia tàn sát lẫn nhau, mình làm ngư ông thủ lợi thật, một phần nữa đó chính là bộ pháp mà nàng tu luyện đến đại thành này này.
Nó thật ra không phải là Yêu Kỹ của Trần Phủ, mà nó là tuyệt học của Mang gia, một khi nàng dùng nó, tất cả người xung quanh đều sẽ nhận ra, khi đó thân phận nội gián của nàng không có bị lộ cũng khó khăn.
Tiếp theo là nàng cũng có phần tin tưởng vào lời nói của Hoàng Ngữ, nghi ngờ nơi đây thật sự là có cao thủ ẩn mình thật, thế nên nàng càng không có điên dại gì mà bộc lộ ra chân chính thực lực của mình.
Đáng tiếc duy nhất một điều là lần cuối cùng Hoàng Ngữ xuất thủ quá mức liều mạng, lại lấy nàng làm mục tiêu công kích chính, trong khoảng thời ngắn đó, vì là bận đối phó với lại Hoàng Ngữ, nàng là có một tích tắc lơi lỏng đề phòng bên kia chuyện, cũng không nghĩ đến, tên thần bí này lại nhắm chuẩn thời gian ra tay đến như thế, làm cho mọi tính toán của nàng có chút uổng phí.


Giờ đây gặp được tên này tại đây, nàng là tuyệt đối sẽ không có mắc phải sai lầm như trước, nhất định phải đem người thần bí này diệt đi, lấy lại cả vốn lẫn lãi trên người của y.
"Giao Ảnh Xuyên Vân Thức! Sát..!".
Trần Vân Thanh nhìn đến thân pháp cũng như tiên pháp ảo diệu của Trần Tiên Phượng đánh đến, trong lòng cũng là chiến ý mười phần, xuất thủ toàn lực ứng phó.
Trần Vân Thanh hắn cũng là muốn thử xem, với Nhất Đóa Tam Ảnh viên mãn cùng Giao Ảnh Kiếm Pháp đại thành của mình, có thể cùng chân chính Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ thiên kiêu chống lại được chưa, cũng là muốn nhìn xem, thực lực của mình đến tận cùng là có thể bằng được cường giả nào.
"Keng..keng...Xẹt..Rầm ...Phốc..!".
Kiếm roi giao nhau trong nháy mắt, kết quả cũng liền đã phân minh, chỉ nhìn thấy Trần Vân Thanh bị Tiên Ảnh đánh trúng, bay ra không dưới mười mét, cũng là nôn ra không có ít máu.
May mắn duy nhất là chiếc khăn che mặt mà Trần Vân Thanh đang đeo trên mặt không có rơi ra sau một chiêu vừa rồi của Trần Tiên Phượng, nếu không đã lộ tẩy hết rồi.
"Mình vẫn là không phải đối thủ của loại này thiên kiêu!"
Trần Vân Thanh ôm ngực chống kiếm đứng lên, trên miệng vị trí máu tươi nhuộm đỏ khăn màu trắng che mặt, ánh mắt nhìn về Trần Tiên Phượng bên kia, có chút không thể nói ra lời.
Lần này là hắn bại, thân pháp của hắn ảo diệu hơn Trần Tiên Phượng, kiếm pháp cũng là không có kém, nhưng là quá đáng tiếc, Chân Khí của hắn cùng với lại Trần Tiên Phượng là cách xa vạn dặm, Trần Tiên Phượng có thể không nhanh được bằng hắn, nhưng cô ta lại sử dụng lực lượng phá đi xảo diệu trong chiêu thức của hắn, hơn nữa thân pháp của Trần Tiên Phượng là hết sức không kém, hắn có thể chưa có bị chết đi, là do hắn thu tay lại kịp thời mà thôi.
"Không phải đối thủ! Như vậy thì mày nên đi chết đi!".
"Vèo...Vèo vèo...Xẹt..xẹt..!"
Tiếng xé gió của Phi Phụng Tiên truyền đến Trần Vân Thanh một cách nhanh chóng, Trần Tiên Phượng lần này xuất thủ trước, không cho Trần Vân Thanh bất kỳ một cái cơ hội phản ứng nào.
Giao thủ một chiêu vừa rồi nàng là đã nhận ra, thần bí nhân này trên chiêu thức kiếm pháp cùng thân pháp đúng là hơn xa nàng, nhưng mà điểm yếu của y cũng là đã lộ rõ, đó là tu vi không cao, loại thực lực mà người này vừa sử dụng, chỉ xấp xỉ Yêu Sĩ nhất trọng, đúng như những gì mà nàng dự đoán trước đây.
Đã như vậy, không cần thiết phải kiên kỵ, bằng mọi giá phải đưa người này vào com đường chết, nếu như không, một khi tu vi của y bằng nàng, hay thấp hơn một chút, nàng cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương.
"Xẹt...Xẹt...Ầm!"
"Ân! Là Hắc Yên Vụ của Chấn Nam Đạo!"
Trần Tiên Phượng tiên ảnh chỉ còn cách Trần Vân Thanh không có đến một mét, bỗng nhiên thu tay lại, lui về phía sau thật nhanh, cẩn thận đề phòng tứ phía.
Hắc Yên Vụ của Chấn Nam Đạo danh vang toàn bộ Mân Việt Quận nàng đã có nghe nói qua, một khi sử dụng, không gian xung quanh phạm vi ba mươi mét liền sẽ bao phủ bên trong một màn khói đen, làm cho địch nhân không có nhìn thấy bất kỳ vật gì xung quanh cả, không những là như thế, loại này Hắc Yên Vụ bên trong còn chứa một loại ảo giác chất độc.
Như hít đi vào, trong đầu sẽ sinh ra ảo giác, mất đi khống chế, đến khi đó, sinh tử của bản thân mình cũng khó mà giữ được.
Không nghĩ đến tên thần bí này trong tay lại có Hắc Yên Vụ của Chấn Nam Đạo, xem ra thân phận của người này bên trong Chấn Nam Đạo cũng không phải thấp.
"Trần Tiên Phượng! Chuyện hôm nay tao sẽ nhớ kỹ, sau này còn gặp lại..!" Trần Vân Thanh để lại một câu, sau đó liền biến mất không thấy đâu, chỉ nghe âm thanh của hắn vọng lại xung quanh mấy cái vách núi.
Hắc Yên Vụ đó chính là Trần Vân Thanh hắn thả ra, đây là chiến lợi phẩm lấy được từ tay của Hoàng Ngữ, hắn định bụng như Trần Tiên Phượng không có lui lại, một hai muốn diệt Trần Vân Thanh hắn cho bằng được, như thế tại bên trong Yên Vụ, lợi dụng ảo tưởng thuốc mê của nó, hắn liền có thể ra tay đưa Trần Tiên Phượng vào con đường chết.
Nhưng không nghĩ đến hắn lại gặp phải một người biết hàng, lại còn đề phòng quá mức cẩn trọng, làm cho hắn đây muốn ra tay cũng khó, nên chỉ còn nước đào tẩu, như ở lại đây thời gian lâu. Một khi Yên Vụ tan đi, hắn không có thủ đoạn gì cùng Trần Tiên Phượng chống đối, khi đó người chết sẽ là Trần Vân Thanh hắn đây.
"Hết sức khốn kiếp..!"
Khi Hắc Yên Vụ tan đi, quang cảnh xung quanh liền là khôi phục như trước, nhưng chẳng còn có thân ảnh của người thần bí kia đâu, Trần Tiên Phượng nỗi giận lên tiếng quát mắng.
Chuyến đi lần này nàng là tổn thất thảm trọng, chỉ có một cách đem tên thần bí nhân này diệt sát, lấy lại tất cả những gì thuộc về nàng trên người của y, họa may nàng mới có thể vớt vát lại được đôi chút, chẳng ai có thể ngờ, đối phương lại là cao thủ của Chấn Nam Đạo, lần này lại một phen uổng công, không biết sau khi trở lại, nàng phải làm sao an nói với lại người trong gia tộc đây.
Đúng ra vừa rồi nàng nghe âm thanh phát ra, cũng là có ý định đuổi theo, nhưng nàng sợ đây là mưu kế của đối phương, dụ nàng tiến vào Hắc Yên Vụ sau đó giết đi.
Chính cái thân pháp đáng sợ của người này làm cho nàng chùn chân, để lỡ đi một cơ hội tốt, nếu mà nàng biết trước tên này thật sự là có ý định chạy, nàng liền liều mạng một phen rồi. Giờ đây đối phương đã đi xa, nàng chỉ có thể thở dài tiết nuối.
...
Chấn Nam Đại Sơn! Giác Báo Sơn!
"Tô Hồng sư huynh! Thương thế của anh cũng là đã khôi phục mấy phần, anh có ý định gì tiếp theo hay không!"
Tô Trục Lưu nhìn đến Tô Hồng kết thúc tu luyện, khí tức có phần ổn định, liền là lên tiếng hỏi, có điều như chú ý kỹ mà nói, bên lời nói của Tô Trục Lưu là không có khách khí như trước đây, đồng thời, thái độ của hắn cũng khác hẳn, không còn khom lưng uốn gối như trước đây nữa.
"Chúng ta trở lại Tô gia! Đem tất cả những chuyện tại nơi đây đổ hết lên đầu của đám người Chấn Nam Đạo đi!"
Tô Hồng vừa mới thu công, cũng là không có nhận ra được lời nói khác lạ cùng thần thái không đúng của Tô Trục Lưu, nghe tên này hỏi, hắn liền là thuận miệng lên tiếng trả lời.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.