Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 182: Liên Hoàn Tính Toán




Lần này không ai có thể cứu Hàn Lịch được nữa, chỉ cần đem tên này diệt đi, nơi đây bí mật, hoàn toàn chỉ có hai cha con bọn họ biết được mà thôi.
'Thiên đao vạn quả Trần Vân Thanh!' Hàn Lịch nhìn một bộ đắc ý Mang Đại Hùng, trong lòng liền đem tổ tiên mười mấy đời Trần Vân Thanh ra mắng.
Rõ ràng người vừa rồi lỡ chân đụng phải hòn đá làm lộ vị trí là Trần Vân Thanh, thằng khốn kia không chạy ra cùng tên tàn ác Mang Đại Hùng này đại chiến, lại đẩy hắn ra làm dê thế tội, thật sự là một tên tiểu nhân âm hiểm, dám làm nhưng không dám nhận.
"Xẹt..!".
"Mang nhị thiếu! Anh cùng Mang gia cứ tự nhiên khai thác Hạ Phẩm Linh Thạch mạch khoáng nơi này, bỏ qua cho tôi rời đi, tôi thề với trời sẽ không có đem chuyện nơi đây nói ra bên ngoài cho bất kỳ ai...! Anh xem như thế nào?"
Hàn Lịch rút Khoát Hàn Đao trong tay ra, nhưng mà thế của hắn xuất là thế thủ, mà không phải là thế công, sau khi đề phòng cẩn thận không có sơ hở gì, hắn liền lên tiếng thương lượng với lại Mang Đại Hùng, bên trong lời nói ẩn ẩn có cầu xin ý tứ.
Như được chọn, hắn không muốn chọn con đường hèn nhát này đâu, nhưng không có cách nào, ai bảo Mang Đại Hùng là Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ cảnh giới, trong khi hắn chỉ là Yêu Sĩ nhị trọng trung kỳ, hai bên thực lực là chênh lệch quá lớn, hắn cũng không phải là dạng yêu nghiệt lĩnh ngộ Yêu Kỹ biế/n thái như Trần Vân Thanh, nên chỉ có thể thấp giọng cầu xin.
"Hàn Lịch! Mày vừa rồi không có nghe tao nói gì hay là sao...?"
"Chỉ có người chết mới có thể bảo thủ bí mật vĩnh viễn! Tôi hiểu..Nên mày đi chết đi..!”
“Tiệt Hàn Đao Pháp Đệ Nhị Thức! Hàn Liệt.! Sát".
"Ong...Xẹt..Xẹt...!"
Hàn Lịch chờ chính là co hội này, nhân lúc Mang Đại Hùng đắc ý quên mình, nhân lúc Mang Đại Hùng đang nói không được tập trung, hắn ngay lập tức tận dụng cơ hội này, đổi thế thủ thành công, Tiệt Hàn Đao Pháp lấy tốc độ nhanh như chớp xuất ra, nhắm ngay yết hầu của Mang Đại Hùng sát đến.
"Xẹt...xẹt....Keng ...Phanh...!"


"Rầm rầm..Phốc...!"
Nhưng Hàn Lịch nhanh, Mang Đại Hùng còn nhanh hơn, Khoát Hàn Đao tiến đến cách cổ họng của y chỉ có một tất, liền thấy y di chuyển cước bộ sang bên trái nữa bước, tay cầm đoản đao đưa lên ngăn cản Hàn Lịch biến chiêu.
Sau đó nâng lên chân trái, một cước đá vào vị trí cách sườn một tấc của Hàn Lịch, làm cho Hàn Lịch là bay ra xa cả chục mét, chạm đúng vách đá rơi xuống đất, nhìn Hàn Lịch hiện tại người bê bết máu, hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít, không có ai cho là Hàn Lịch có thể qua được một kiếp này.
"Không biết tự lượng sức của mình!" Rất nhanh, Mang Đại Hùng đi đến bên cạnh cách Hàn Lịch không đến ba mét, lạnh lùng lên tiếng nói.
Hắn Mang Đại Hùng chỉ là con thứ bên trong Mang gia, nhưng lại được phụ thân thương yêu nhất, đương nhiên là có chỗ hơn người của mình rồi.
Ưu điểm của hắn là đối với địch nhân không được buông lỏng cảnh giác, dù có là tại bất kỳ hoàn cảnh nào cũng là như thế. Hàn Lịch này muốn nhân cơ hội hắn đắc ý quên mình liền ra tay đánh lén, thật là quá xem thường Mang Đại Hùng hắn quá đi.
"Hắc hắc hắc...Mang Đại Hùng.... Mày nghĩ mình đã thắng thật sao..?"
Hàn Lịch dù là bị thương không hề nhẹ, nhưng hắn không giống như là tuyệt vọng cho lắm, hắn quay đầu lên, nhìn về phía sau của Mang Đại Hùng, không khỏi cười lên một tiếng quái dị.
"Ân..Phía sau..Nguy..Phập...!"
"Mình vẫn là đắc ý quên mình sao?" Mang Đại Hùng nhìn lại thanh kiếm xuyên qua lồng ngực của mình đây, không khỏi tự trách bản thân một cái.
Hắn phát hiện nụ cười cùng ánh mắt của Hàn Lịch không ổn, liền biết phía sau của mình chắc chắn có người, nhưng tốc độ quay lại cùng tránh né của hắn vẫn là chậm hơn đối phương nửa nhịp, hắn là chỉ kịp quay lại nhìn người thanh niên dùng kiếm đâm xuyên tim hắn đây, mà không có thể tránh thoát được mũi kiếm của đối phương.
"Mang Đại Hùng! Cái này được gọi là quả báo đó a!" Trần Vân Thanh nhàn nhạt nhìn sắp đi vào cõi chết Mang Đại Hùng, mỉm cười nói.
Tất cả mọi chuyện đều là nằm trong tay của Trần Vân Thanh hắn, khi hắn cùng Hàn Lịch đến nơi này, liền nghe đến âm thanh khá lớn của Mang Đại Hùng người này, hắn là biết đến, nơi đây mình muốn đến đã có người nhanh chân hơn đến trước, nghĩ một chút, hắn cùng Hàn Lịch tìm một vị trí khá kín đáo trốn lại, muốn xem người hớt tay trên của hắn là ai?
Đồng thời, qua những gì Mang Đại Hùng cùng Mạnh Kỳ đối thoại, Trần Vân Thanh hắn liền đã biết được rất nhiều tin tức, với kinh nghiệm của hắn, hắn cũng biết là Mang Đại Hùng sẽ không có để cho Mạnh Kỳ một con đường sống.
Chuyện xảy ra cũng như là hắn dự đoán thật, Mang Đại Hùng vì muốn bảo thủ bí mật, liền muốn giết người diệt khẩu.
Còn Trần Vân Thanh hắn đây, suy tính một chút, hắn cũng là không có để cho Mang Đại Hùng sống sót rời đi, cái kia âm thanh, không phải là do Trần Vân Thanh sơ ý làm ra, mà là cố ý, hắn muốn cho Mang Đại Hùng gặp Hàn Lịch, cũng hiểu tâm trạng khi ấy của Mang Đại Hùng, không nữa hắn cũng muốn xem Mang Đại Hùng có tuyệt kỹ gì khi đối phó với lại Hàn Lịch.
Kết quả mọi chuyện xảy ra hoàn toàn đúng với lại những gì mà hắn tính toán, Mang Đại Hùng không mấy khó khăn đem Hàn Lịch hạ, hắn thì sử dụng Nhất Đóa Tam Ảnh đến cảnh giới vô thanh vô tức, tại phía sau cho Mang Đại Hùng một kích chí mạng, tất cả mọi chuyện đều là hoàn mỹ như thế kia.
"Quả báo sao?"
Mang Đại Hùng nhớ lại, không lâu trước đây, hắn cũng là một đao đâm xuyên tâm của Mạnh Kỳ, bây giờ hắn bị tên thanh niên này một kiếm xuyên tim, đây có phải là nhân quả báo ứng như người đời thường nói.
"Phập...Xẹt...!"
"Hừ..! Tao đã chờ chiêu này của mày lâu rồi!" Trần Vân Thanh dùng tay trái nắm vào mệnh môn của Mang Đại Hùng, lạnh lùng lên tiếng.
Tên Mang Đại Hùng này thật sự rất âm hiểm, muốn nhân lúc còn một ít Chân Khí, liền là muốn dồn toàn bộ lực lượng vào thanh đoản đao kia đâm ra, muốn cùng chết với lại Trần Vân Thanh hắn, nhưng mà với bản tính cẩn trọng hắn, cùng hiểu rất rõ sự cường đại của Yêu Sĩ tam trọng, sao hắn có thể để cho Mang Đại Hùng thực hiện được ý đồ.
Nhưng Trần Vân Thanh hắn cũng phải nể phục sự quyết đoán của Mang Đại Hùng, tên này không có quản ngại đau khổ, bất chấp Huyền Linh Kiếm đâm xuyên qua thân thể vẫn muốn xuất ra thủ đoạn cuối cùng này đối phó hắn.
Xem ra không thể nào xem thường được những tên dòng chính đệ tử của các đại gia tộc được, bọn chúng nhiều người rất có tâm cơ cùng quyết đoán, chứ không có giống như bên ngoài đại bộ phận đồi thổi dựa vào cha ông hương hỏa cùng ăn chơi trác táng không chịu nỗi như thế, sau này có cùng đám người này đối địch, cũng là phải cẩn thận hết mực mới được.
"Chân Khí..Của ta...Mày đang dùng ...Loại Yêu Pháp gì...?"
Mang Đại Hùng vừa kinh vừa sợ, hân không dễ dàng gì chịu thua như thế, dù bị Trần Vân Thanh nắm lấy mệnh môn, nhưng hắn vẫn muốn liều mạng một lần sau cuối, dùng hết toàn lực, phá ta trói buộc, giế/t chết tên này, nhưng tại sao, Chân Khí của hắn cứ bị Trần Vân Thanh hút cạn đi thế này, tốc độ còn cực kỳ nhanh...
"A....Rắc...!"
"Ong...Ong...!"
"Tại sao lại có thể như vậy..?"
Nhìn thân xác của Mang Đại Hùng tan thành tro bụi trước mắt, Trần Vân Thanh lùi lại ba bước, lẩm nhẩm lên tiếng.
Không chỉ là Mang Đại Hùng không hiểu, mà ngay cả Trần Vân Thanh cũng là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn chỉ vận chuyển Tạo Hóa Dung Thiên Quyết, vận chuyển Chân Khí trong đường Võ Mạch thứ mười chống lại lực lượng hồi quang phản chiếu của Mang Đại Hùng, nhưng vì cái gì, thân thể hắn lại sinh ra một loại lực hút khổng lồ, đem Chân Khí cùng toàn thân tinh khí thần của Mang Đại Hùng hút cạn hết không còn một chút gì.
Ngay cả thi thể của y cũng không tha, nó là đã hóa thành tro bụi. Hắn là đang tu luyện loại công pháp kỳ quái gì thế này? Là Hấp Tinh Đại Pháp hay là Bắc Minh Thần Công trong thế giới võ hiệp kia đây?
"Ân...! Chân Khí trong người ta bắc đầu cuồng bạo!"
Đau nhức từ bên trong thân thể truyền đến, không khỏi làm cho Trần Vân Thanh giật mình tỉnh táo lại, hắn không dám có một tia chậm trễ, liền ngay lập tức ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển Dung Thiên Quyết điều hòa cuồng bạo Chân Khí bên trong cơ thể.
"Phù..! Thực lực lại tăng thêm một VIễn Cổ Ngưu Lực nữa!" Trần Vân Thanh mở mắt ra, cảm nhận đường Võ Mạch thứ mười hiện tại lớn hơn một chút, lực lượng trong cơ thể lại tăng thêm một Ngưu, hắn có chút gật đầu.
Sử dụng Dung Thiên Quyết đem một thân tinh khí thần của Mang Đại Hùng vận chuyển các chu thiên kinh mạch, sau đó chuyển hóa bọn nó thành Chân Khí tụ lại Khí Hải, hắn dùng phần lớn để rèn luyện thân thể.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.