Bắt Đầu Xuất Sinh, Ta Cố Gắng Đến Vô Địch

Chương 6: . Hệ Thống Vô Sĩ - Chủ Nhân Còn Vô Sỉ Hơn!




Chương 6. Hệ Thống Vô Sĩ - Chủ Nhân Còn Vô Sỉ Hơn!
Cánh cửa phòng bật mở, một luồng sát khí lạnh lẽo tràn vào.
Trước mặt Hoàng Hạo Thiên, một thân ảnh yêu kiều đứng đó, mái tóc dài tung bay trong gió, đôi mắt phượng sắc bén, môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười nguy hiểm.
Hoàng Minh Nguyệt—vị đại tỷ ác ma mà hắn trót lỡ chọc giận ngày hôm qua!
Nàng chậm rãi bước vào, đôi giày lụa đạp xuống nền gạch, mỗi bước đi đều mang theo áp lực nặng nề khiến Hoàng Hạo Thiên toát mồ hôi lạnh.
Hắn nhanh chóng nhờ hệ thống kiểm tra tu vi đối phương.
Chuẩn Thánh Trung Kỳ.
…Còn hắn?
Trúc Cơ Hậu Kỳ.
Hoàng Hạo Thiên cứng đờ, cảm giác như bản thân là một con cá nhỏ đối diện với cá mập.
Hệ thống ngay lập tức cảnh báo:
[Cảnh báo! Cảnh báo! Ký chủ đang rơi vào tình thế sinh tử! Tỷ tỷ ngươi đã khóa chặt khí tức, không thể trốn thoát!]
"Mẹ nó! Hệ thống, cứu ta!"
[Kích hoạt kỹ năng ‘Giả Bộ Đáng Thương’!]
Trong nháy mắt, Hoàng Hạo Thiên đổi sắc mặt. Đôi mắt hắn đỏ hoe, môi run rẩy, toàn thân run lẩy bẩy như một con cún nhỏ bị bỏ rơi ngoài trời lạnh.
“Tỷ tỷ! Ta sai rồi! Ta biết lỗi rồi! Là tiểu đệ không tốt, đáng bị trừng phạt! Nhưng mà… tỷ có nỡ xuống tay với một tiểu đệ đáng thương như ta sao?”
Nói xong, hắn vươn tay, nhẹ nhàng kéo kéo tay áo của Hoàng Minh Nguyệt, ánh mắt tràn đầy ủy khuất.
Tình huống hiện tại:
Sát khí giảm 20%.
Độ dao động tâm lý của đối phương +15%.
Quả nhiên, Hoàng Minh Nguyệt khựng lại một chút, nhưng ngay sau đó, nàng cười lạnh.
“Hoàng Hạo Thiên, bớt diễn đi! Ngươi nghĩ ta không biết ngươi đang giả bộ sao?”
Bíp! Phát hiện mục tiêu có sức đề kháng cao! Ký chủ cần tăng cường mức độ diễn xuất!
[Kích hoạt ‘Bất Chấp Liêm Sỉ’ kết hợp ‘Giả Bộ Đáng Thương’!]
Hoàng Hạo Thiên không do dự, quỳ sụp xuống, ôm chân Hoàng Minh Nguyệt, giọng nói nghẹn ngào:
“"Tỷ tỷ... Hôm qua ta thực sự không cố ý! Lúc đó chân ta trượt, vô tình đụng phải tỷ, ai ngờ tỷ lại ngã xuống hồ! Ta đau lòng lắm!"
Hoàng Minh Nguyệt nhướng mày, nhưng vẫn lạnh lùng nói: "Thật không?"

Hệ thống lập tức lên tiếng:
[Ký chủ! Tăng cường hiệu ứng! Rung giọng, mím môi, chớp mắt liên tục! Nhớ thả thêm một giọt nước mắt!]
Hoàng Hạo Thiên nuốt nước bọt, nghiến răng cố nặn ra hai giọt nước mắt:
"Tỷ tỷ! Ta thật sự hối hận! Tối qua ta mất ngủ cả đêm, chỉ nghĩ đến chuyện tỷ bị cảm lạnh... Nếu tỷ có mệnh hệ gì, ta làm sao sống tiếp đây?"
Hoàng Minh Nguyệt thoáng dao động, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén:
"Vậy tại sao sau khi ta ngã, ngươi còn cười hô hố, vỗ tay ăn mừng?"
Hệ thống: [Ký chủ, nguy rồi! Đối phương đã phát hiện sơ hở! Cần phải chuyển hướng vấn đề ngay!]
Hoàng Hạo Thiên lập tức cúi đầu, giọng đầy bi ai:
"Tỷ tỷ! Không phải ta cười, mà là do căng thẳng quá nên phản ứng không kiểm soát được! Từ nhỏ ta đã có tật này, càng lo lắng lại càng cười! Đây là bệnh n·an y·, không phải lỗi của ta!"
Hệ thống: [Lời nói dối hoàn mỹ! Quá xuất sắc!]
Hoàng Minh Nguyệt híp mắt quan sát hắn, trong lòng bắt đầu lung lay.
"Thật sao? Ngươi bị bệnh này từ nhỏ?"
Hoàng Hạo Thiên cắn răng gật đầu lia lịa: "Đúng vậy! Không tin tỷ cứ hỏi mẫu thân!"
Hệ thống: [Tuyệt chiêu ‘Bất Chấp Liêm Sỉ’ đã đạt đến trình độ cao cấp!]
Hoàng Minh Nguyệt khẽ cắn môi, dường như có chút tin tưởng. Nhưng ngay lúc đó, bên ngoài vang lên giọng nói quen thuộc của Trần Tuyết Yên—mẫu thân của hắn.
Bà mặc một bộ trường bào trắng, khí chất đoan trang, nhưng ánh mắt lại sắc bén như kiếm.
"Hạo Thiên! Ta nghe nói con có bệnh cười khi căng thẳng?"
Hoàng Hạo Thiên suýt nữa thì phun máu. Mẹ ta, sao mẹ xuất hiện đúng lúc vậy?!
Hệ thống: [Ký chủ! Cơ hội! Đẩy mạnh diễn xuất!]
Hoàng Hạo Thiên lập tức quay đầu, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng:
"Mẫu thân! Người đến đúng lúc lắm! Mau giải thích cho tỷ tỷ, từ nhỏ con đã mắc bệnh này, không phải con cố ý cười nhạo tỷ!"
Trần Tuyết Yên nhíu mày, nhìn con trai đầy nghi hoặc.
"Bệnh này… sao ta chưa từng nghe qua?"
Hoàng Hạo Thiên lập tức cắn răng, tay nắm chặt ngực, gương mặt nhăn nhó như đang chịu đựng đau khổ tột cùng:
"Mẫu thân... Không phải người từng nói với con: ‘Bệnh này rất hiếm gặp, nhưng con phải mạnh mẽ đối mặt’ sao? Người không nhớ sao? Huhu..."

Hệ thống: [Quá tuyệt vời! Ký chủ! Chỉ cần mẫu thân ngươi gật đầu, ngươi lập tức vô tội!]
Trần Tuyết Yên hơi ngẩn ra. Bà nhớ lại thời điểm Hạo Thiên còn nhỏ, hắn thường xuyên gây chuyện nhưng luôn có những lý do thoái thác rất hợp lý. Chẳng lẽ… lần này cũng vậy?
Nhưng nhìn bộ dạng đáng thương của con trai, bà bỗng có chút mềm lòng.
"...Có lẽ... đúng là có lần ta nói vậy..."
Hoàng Minh Nguyệt: "???"
Hệ thống: [Đã thành công 70%! Chỉ cần đẩy mạnh thêm một chút nữa!]
Hoàng Hạo Thiên lập tức chớp lấy cơ hội, nhào tới ôm lấy Trần Tuyết Yên:
"Mẫu thân! Người thật tốt! Cuối cùng cũng có người tin con!"
Trần Tuyết Yên cười khẽ, xoa đầu hắn. "Được rồi, lần này ta tạm bỏ qua cho con."
Hoàng Minh Nguyệt nhìn hai mẹ con trước mặt, khóe miệng giật giật.
"Khoan đã! Rõ ràng là hắn bịa chuyện! Mẫu thân, người không thấy hắn đang lừa người sao?"
Trần Tuyết Yên mỉm cười: "Dù sao nó cũng là con trai ta, ta có thể nào không tin nó được?"
Hoàng Minh Nguyệt: "...!!!"
Hệ thống: [Chiến thắng hoàn toàn! ‘Giả Bộ Đáng Thương’ đạt cấp độ 40%! Ký chủ, ngươi quá vô sỉ rồi!]
Hoàng Hạo Thiên trong lòng cười ha hả, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ yếu đuối.
"Tỷ tỷ, ta thực sự xin lỗi, lần sau ta sẽ cẩn thận hơn!"
Hoàng Minh Nguyệt cắn răng, cảm thấy bản thân không thể làm gì trước độ trơ trẽn này.
"Hừ! Lần sau mà còn chọc ta, ta sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu!"
Nói xong, Hoàng Minh Nguyệt phất tay áo bỏ đi, nhưng trước khi ra khỏi cửa, nàng quay lại trừng mắt:
“Nếu ta còn nghe ai nói ngươi đi gây chuyện, ta đánh gãy chân ngươi!”
Hoàng Hạo Thiên run bắn, nhanh chóng nở nụ cười lấy lòng.
“Tỷ tỷ yên tâm! Từ nay tiểu đệ sẽ là một người mẫu mực, không gây chuyện, không chọc giận ai cả!”
"Hệ thống! Ngươi đúng là thần trợ giúp!"
Hệ thống: [Đương nhiên! Đây chính là con đường của đại trí giả!]
Năm giây sau khi Hoàng Minh Nguyệt rời đi…
[Nhiệm vụ thoát nạn hoàn thành! Nhận thưởng: +500 điểm kinh nghiệm diễn xuất!]
Hệ thống cười ha hả:

[Ký chủ, ngươi thật sự có thiên phú lừa tình a! Kỹ năng ‘Giả Bộ Đáng Thương’ đã đạt 50% thành thạo! Khi đạt tối đa, chỉ cần một giọt nước mắt, địch nhân cũng sẽ mềm lòng!]
Hoàng Hạo Thiên bật cười
“Ngươi đúng là cái hệ thống vô sỉ nhất ta từng thấy!”
Mặc dù cảm thấy hệ thống này mặc dù vô sỉ nhưng đúng là hữu dụng vô cùng.
Tuy nhiên, hắn còn chưa kịp vui mừng thì giọng của Trần Tuyết Yên lại vang lên:
"Hạo Thiên, con tưởng ta không biết con đang lừa ta sao?"
Hoàng Hạo Thiên lập tức đông cứng, mặt tái mét.
"Mẫu thân, người đang nói gì vậy? Ta luôn là đứa con ngoan mà!"
Trần Tuyết Yên mỉm cười đầy nguy hiểm.
"Ta chỉ tạm tha cho con trước mặt tỷ tỷ con thôi. Bây giờ thì..."
Hệ thống: [Ký chủ! Chạy ngay đi! Lần này không lừa được đâu!]
Hoàng Hạo Thiên lập tức bật dậy, lao ra cửa như một cơn gió. Nhưng Trần Tuyết Yên chỉ khẽ nâng tay, một luồng khí vô hình đã khóa chặt hắn lại.
"Lại đây, để ta dạy con bài học về ‘hậu quả của sự vô sỉ’ nào!"
"Khônggggg!!!"
Hệ thống gào lên:
[Nhanh! Kích hoạt ‘Giả Bộ Đáng Thương’ x3!]
Hoàng Hạo Thiên lập tức nhào tới, ôm chân mẫu thân, khóc lóc như trẻ con.
“Mẫu thân! Là nhi tử sai! Nhưng con không cố ý! Con chỉ muốn không b·ị đ·ánh, ai ngờ mẫu thân lại đi vào! Xin mẫu thân tha thứ!”
Trần Tuyết Yên nhìn con trai mình đang ôm chân bà khóc lóc, trong lòng bỗng mềm xuống.
Bà thở dài:
“Hừ, lần này tha cho con. Nhưng nếu còn tái phạm, ta sẽ cho con quỳ suốt một tháng!”
Hoàng Hạo Thiên vội gật đầu lia lịa.
Sau khi mẫu thân rời đi, hắn gục xuống đất, thở phào nhẹ nhõm.
Hệ thống cười khoái chí:
[Ký chủ à, ngươi càng ngày càng giống một diễn viên chuyên nghiệp rồi đấy!]
Hoàng Hạo Thiên ôm đầu:
“Ta thật sự… không còn mặt mũi nữa rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.