Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 68: Cậu cũng quá là bá đạo à nhà.”




Chương 68: Cậu là chó à, sao tự dưng cắn mình  

             Nghe được Triệu Dật nói vậy, Liễu Vũ Phi thở dài một hơi.  

             Còn may, còn may!  

             Quả nhiên Triệu Dật vẫn như trước đây, hắn làm người vô cùng khiêm tốn!  

             Nhưng mà nghĩ lại, cô đang ở khu D tại đại học Giang Châu khoảng cách khá xa với trường đại học của Triệu Dật. Cô cảm thấy lúc bình thường việc đi lại sẽ vô cùng bất tiện, trong lòng có chút buồn bực.  

             Không thể như vậy, mình cũng phải mau chóng thi lấy bằng lái xe mới được!  

             Sau đó, chính mình cũng mua một chiếc xe như vậy là có thể tùy thời đến tìm Triệu Dật rồi. Bằng không mỗi lần đều phải chờ Triệu Dật đến tìm mình, không biết phải chờ đến bao giờ.  

             Một khi đàn ông bị mấy cô gái xinh đẹp vây quanh, làm sao lý trí còn vững vàng cho được. Đến lúc đó cậu ta có thể nghĩ tới mình mới là lạ.  

             Nhất định phải mua xe!  

             Trong lòng Liễu Phi Vũ tràn ngập quyết tâm!  

             “Bây giờ chúng ta đi đâu?”  

             “Từ bây giờ đến lúc đại học mở cửa còn hai ngày nữa, vậy thì hai ngày này mình đưa cậu đi chơi nha.”  

             Hai mắt của LIễu Phi Vũ liền sáng lên: “ Thật không? Cậu sẽ đưa mình đi sao?”  

             “Tất nhiên! Nếu không thì mình đi đâu tìm được một cô gái xinh đẹp như cậu để đồng hành đây.”  

             Liễu Vũ Phi khẽ nói: “Nói thì hay lắm! Nói cho cậu biết đến lúc trường mở cửa, cậu mà đi tán gái thì lúc đó liền biết tay tớ.”  

             Liễu Vũ Phi từ trước tới giờ đều không dấu diếm tình cảm của mình dành cho Triệu Dật, cho nên khi nói ra những lời này đều rất tự nhiên không hề có chút ngại ngùng nào.  

             Triệu Dật cười cười: “Lỡ may có một cô gái xinh đẹp đột nhiên xuất hiện, khiến mình không kìm lòng được thì cậu cũng đừng trách mình nha!”  

             Liễu Vũ Phi lập tức bị Triệu Dật làm cho tức giận, nói : “Dừng Xe!”  

             Triệu Dật liền giật mình quay đầu hỏi: “Sao Vậy?”  

             “Cậu cứ dừng xe lại vào lề đường bên kia đi.”  

             Triệu Dật dừng xe bên lề, kinh ngạc hỏi: “Cậu sẽ không vì câu nói đó mà tức giận xuống xe ấy chứ, cậu… đứa con gái này….”  

             Triệu Dật còn chưa nói xong , Liễu Vũ Phi đã nhào tới ôm cánh tay hắn nhằm vào bả vai mà cắn một miếng.  

             “A!”  

             Triệu Dật hét lên một tiếng: “Cậu là chó nhỏ đấy à, sao cắn tớ!”  

             Liễu Vũ Phi rời miệng ra, khuôn mặt hồng hồng: “Hừ cho cậu biết hậu quả, lúc đó mình sẽ cắn chết cậu.”  

             Triệu Dật im lặng: “Cậu bảo dừng xe chỉ là để cắn mình sao?”  

             Liễu Vũ Phi cười hì hì nói: “Nếu không thì thế nào, chẳng lẽ cậu muốn mình rời đi hay sao. Vừa rồi cậu đang lái xe mình cắn lỡ may xảy ra tai nạn thì làm sao, cho nên trước tiên nên dừng xe lại cho an toàn.”  

             Triệu Dật cười khổ: “Cậu cũng thật biết suy nghĩ nha.”  

             Liễu Vũ Phi đắc ý nói: “mình đã bảo rồi đó, cho dù xinh đẹp như thế nào cậu cũng phải nhịn lại cho tớ, không được phép trêu chọc!”  

             Triệu Dật há hốc mồm, đang muốn nói Liễu Vũ Phi liền nhanh chóng bổ sung: “Người phụ nữ khác tiếp cận cậu cũng không cho cậu đáp ứng lại!”  

             Triệu Dật biểu lộ vẻ mặt bất đắc dĩ: “Cậu cũng quá là bá đạo à nhà.”  

             Liễu Vũ Phi nhíu cái mũi xinh xắn lại một cái: “Người khác muốn mình bá đạo mà còn không được đâu đấy.”  

             Triệu Dật cười cười, một lần nữa lái xe: “Vâng vâng vâng, đó là vinh hạnh của mình nha.”  

             Liễu Vũ Phi cười hì hì xích lại nói: “Cậu chuẩn bị mang mình đi ăn cái gì đây?”  

             Triệu Dật cười nói: “ Kế hoạch của mình là đi ăn gà ở Nam Sơn! Rồi đi ngắm cảnh đêm, cậu nên cảm ơn mình đấy nha.”  

             Liễu Vũ Phi cười ngọt ngào, sắc mặt vô cùng vui vẻ.  

    Đối với việc hai người cùng nhau đi chơi rồi ăn uống, ngắm cảnh đêm. Điều này không phải là việc của các cặp đôi hay làm sao?  

             Hạnh Phúc!  

             Hai ngày kế tiếp, Triệu Dật mang theo Liễu Vũ Phi đi du lịch khắp toàn bộ Giang Châu.  

             Ngồi trên cáp treo, cùng nhau du ngoạn trên tàu thủy. Sau đó ăn uống trên thuyền giữa dòng sông thơ mộng, dạo bước trên phố cổ rồi thưởng thức món ăn đặc sản ở đó.  

             Buổi tối Triệu Dật cũng đưa Liễu Vũ Phi về khách sạn, nhưng hắn không đem cô ở chung cùng một phòng.  

             Triệu Dật cảm thấy giữa hai người hiện tại vẫn nên có một khoảng cách nhất định, nếu như giờ ở cùng phòng thì làm sao biết được sẽ xảy ra chuyện gì.  

             Vừa mới tiến vào đại học, bên người còn có hệ thống. Con đường tương lai đang rộng mở, Triệu Dật không muốn mới đó mà đã yêu như vậy.  

             Nếu như là cô gái khác, Triệu Dật muốn đến thì thì đến muốn đi thì đi, thế nhưng Liễu Vũ Phi không giống như vậy.  

             Đã cứu được cô, giờ lại làm tổn thương cô, đó là việc một người bình thường có thể làm được sao.  

             Ngày thứ ba, chính là lúc Triệu Dật đi báo danh, hai người từ khách sạn thức dậy. Họ cùng nhau ăn điểm tâm sau đó lái xe đến khu chung cư nhỏ gần trường học.  

             Triệu Dật đem hành lý của mình lấy ra, Liễu Vũ Phi cũng xuống xe. Triệu Dật tự mình lái xe vào hầm để xe, sau đó đi tới mang theo hành lý đi thẳng vào cửa trường đại học.  

             Hôm nay là ngày sinh viên mới đến trường, khắp nơi đều dán đầy băng rôn áp phích. Khắp nơi đều là người với người, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.